Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3013. Tận Thế Ánh Sáng Tĩnh Lặng!



Trong lòng Cửu Diện bỗng cảm thấy bực bội.
"Chết tiệt!"
Nó không nhịn được mà nguyền rủa một tiếng.
Thân là tà ma, là chủ nhân của kỷ nguyên tương lai, trước giờ vẫn luôn đánh đâu thắng đó, bại tướng dưới tay đều bị tà hóa.
Rốt cuộc đã bao lâu không bị người ta dò xét như vậy?
Rốt cuộc Cố Thanh Sơn đã nhìn ra được gì?
Càng nghĩ Cửu Diện càng không yên lòng.
Nó đột nhiên xoay người, bay ra ngoài Hỗn Độn.
Trong hư không truyền đến tiếng thì thầm:
“Hắn đã có tứ Thánh Trụ, muốn giết hắn thì thời điểm trong quá khứ là thích hợp nhất...”
“Xem ra ta cũng phải tiến vào trong danh sách, nghĩ biện pháp đến thời đại kia!”
Qua giây lát.
Sương mù dày đặc dần dần tụ lại.
Cửu Diện biến mất.
...
“Hết giờ rồi!”
Cố Thanh Sơn cầm Định Giới Thần Sơn Kiếm, khẽ rung một cái.
Trong nháy mắt, đại lục hắc ám lần nữa xuất hiện trong sương mù vô tận.
Trong bóng tối bủa vây đột nhiên có từng luồng khí vô hình lao về phía đại lục hắc ám, tựa như đang cung cấp bổ sung gì đó cho nó.
Bàn Tay Hủy Diệt thở dài một hơi, kêu lên:
“Nguy hiểm thật! Nguy hiểm thật! Suýt chút nữa là đám quái vậy ở kỷ nguyên quá khứ đã thức tỉnh rồi.”
Cố Thanh Sơn đứng yên tại chỗ, rơi vào trầm tư.
“Ngươi làm sao vậy? Đánh thua một trận nên trong lòng khó chịu sao?” Bàn Tay Hủy Diệt hỏi.
“Không... Rất có thể Cửu Diện chính là một trong những thủ lĩnh của tà ma, nhìn vào chiêu thức chuỗi ma kiếp cấp tướng của nó có thể thấy ta căn bản không thể thắng được nó, không có gì đáng để nản lòng.” Cố Thanh Sơn nói.
“Hình như ngươi đã nghĩ ra điều gì?” Định Giới Thần Sơn Kiếm nói.
Cố Thanh Sơn gật đầu nói: “Không biết các ngươi có để ý hay không, trong những lời nó đã nói với ta có một câu không đúng lắm.”
“Hoàn toàn không có ấn tượng.” Bàn Tay Hủy Diệt nói.
“Căn bản không để ý.” Định Giới Thần Sơn Kiếm nói.
Cố Thanh Sơn nhìn hai vật, nói với vẻ khó hiểu: “Các ngươi không nghe chúng ta nói chuyện sao?”
“Chúng ta căng thẳng muốn chết, ai mà nhớ được các ngươi nói cái gì!” Định Giới Thần Sơn Kiếm và Bàn Tay Hủy Diệt đồng thanh.
Cố Thanh Sơn: “...”
“Xin ngươi đấy, nếu ngươi chết rồi thì thần khí bọn ta chỉ có thể bị nó tà hóa mà thôi.”
Bàn Tay Hủy Diệt dựng thẳng ngón trỏ lên, chỉ vào Định Giới Thần Sơn Kiếm rồi lại chỉ vào chính mình.
“Được rồi.” Cố Thanh Sơn nói: “Lúc đó nó có nói một câu như này: Cố Thanh Sơn, ngươi sinh ra trong Hỗn Độn, lại dám mạo phạm ta như vậy, ta sẽ cho ngươi nếm trải thế nào mới là chiến đấu thực sự.”
Hai thần khí đều trầm tư.
“Thế nào? Có phải có gì đó không đúng?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Đúng vậy, sinh ra trong Hỗn Độn và mạo phạm nó thì có liên quan gì đến nhau?” Định Giới Thần Sơn Kiếm nói.
“Đây là hai chuyện không liên quan gì đến nhau.” Bàn Tay Hủy Diệt cũng nói.
“Đúng không, các ngươi cũng cảm thấy những lời này hoàn toàn không hợp lý.” Cố Thanh Sơn cười, sắc mặt dần dần trở nên nghiêm trọng.
“Vậy ngươi có ý kiến gì hay không?” Định Giới Thần Sơn Kiếm lại hỏi.
Cố Thanh Sơn không trả lời, chỉ tỉ mỉ nhớ lại trận chiến lúc trước, chậm rãi nói: “Ta và nó đánh qua đánh lại, thật ra đã nhìn ra một vài manh mối từ thuật pháp của nó.”
Bàn Tay Hủy Diệt nói với vẻ hứng thú: “Bình thường thì tồn tại bị tà ma đánh bại sẽ bị hủy diệt, sẽ tà hóa, không ai có thể truy tìm nguồn gốc của bọn họ, ngươi nói mau ngươi đã nhìn ra cái gì?”
“Thuật pháp của nó cơ bản bao gồm mấy yếu tố này: chuỗi nhiều thế giới và vô số thủ hạ toàn tâm toàn ý chiến đấu vì nó.” Cố Thanh Sơn nói.
Vậy thì sao?” Định Giới Thần Sơn Kiếm hỏi.
“Đây cũng là thuật thế giới song song, thuật Nhất Nhân Vạn Sinh, thuật Vạn Linh Mông Muội.” Cố Thanh Sơn nói.
Định Giới Thần Sơn Kiếm trầm tư vài giây, không nhịn được nói: “Thật sự đúng là như vậy.”
Thân hình Cố Thanh Sơn nhoáng lên một cái, sau đó xuất hiện trên đại lục hắc ám.
Dường như đã chạm vào một bí mật kinh người...
Chỉ cần đi qua màn sương dày đặc cuối cùng.
Tâm tư Cố Thanh Sơn khẽ động, móc từ trong ngực ra kỳ vật hỗn độn trước đây thu hoạch được...
Dòng chữ nhỏ nhấp nháy nhanh chóng xuất hiện:
“Chú ý.”
“Trong những kỳ vật hỗn độn này, có bảy món vừa mượn sức mạnh của đại lục hắc ám để thi triển thuật pháp truy tìm bí mật tương ứng, tạm thời không thể sử dụng lại.”
“Ngươi cần phải tìm kỳ vật hỗn độn mới.”
Cố Thanh Sơn thở dài, dắt Bàn Tay Hủy Diệt bên hông, nâng trường kiếm lên, bay vút về phía sâu trong đại lục hắc ám.
“Hình như ngươi đang rất vội?” Bàn Tay Hủy Diệt nói.
“Cửu Diện Trùng ma không giết được ta của thời khắc này, vậy nó chỉ có thể trở lại quá khứ, đi giết một ta khác.” Cố Thanh Sơn nói.
“Cố Thanh Sơn kia không có thực lực gì, khá là dễ đối phó.” Định Giới Thần Sơn Kiếm giúp hắn giải thích.
“Cho nên muốn ra tay trước?”
“Đúng, chúng ta phải tranh thủ thời gian tìm cho ra bí mật của tà ma, còn phải thức tỉnh sức mạnh của sứ đồ Hỏa nhanh hơn một bước!”
Trong lúc nói chuyện, trước mắt đột nhiên xuất hiện một bóng người.
Đây là một bộ xương khô tỏa ta ánh lửa màu trắng bạc.
Cố Thanh Sơn lạp tức dừng lại.
Bộ xương khô này thực sự quá quen thuộc, năm đó đã đánh cho hắn phải bó tay chịu thua, cuối cùng phải dùng hết thủ đoạn mới lừa nó đi được.
Tận Thế Ánh Sáng Tĩnh Lặng!
Bộ xương khổ tỏa ra lửa trắng quan sát Cố Thanh Sơn, đột nhiên cười phá lên một cách điên cuồng: “Thực sự là ngồi không cũng tự dẫn xác đến, đi chết cho ta!”
Thân hình nó khẽ động, lập tức hóa thành ánh lửa trặng vô tận...
Nhưng Cố Thanh Sơn còn nhanh hơn.
Chỉ thấy toàn thân hắn hóa thành một đường ánh kiếm, trong nháy mắt đã quét sạch thân thể của Bạch Diễm Khô Lâu.
“Ầm!”
Trong hư không, dòng chảy màu vàng chợt xuất hiện, nhẹ nhàng cuốn một vòng, biến hài cốt của Bạch Diễm Khô Lâu hóa thành tro bụi.
Dòng chữ nhỏ nhấp nháy nhanh chóng xuất hiện:
[Ngài đã giết chết kẻ địch: Tận Thế Ánh Sáng Tà Hóa.]
[Linh hồn của tận thế này đang trong quá trình tà hóa, sắp trở thành linh hồn tà ma.]
[Tà ma mà ngài giết chết, bất kể mạnh yếu, toàn bộ có thể tiến hành đánh tan để thu được ban thưởng từ Hỗn Độn.]
Linh hồn Tận Thế cường đại như vậy cũng bắt đầu bị tà hóa.
Cảm giác cấp bách trong lòng Cố Thanh Sơn càng lúc càng mạnh, vội niệm đọc: “Dùng toàn bộ sức mạnh Vĩnh Diệt của ta, triệu hoán ý chí Hỗn Độn, cởi bỏ cho ngươi...”
Cùng với lời niệm đọc của hắn, một lá cờ chiến màu đỏ như lửa hiện lên sau lưng hắn, tỏa ra ánh sáng vô tận.
...
Hết chương 3013.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3014
Bạn cần đăng nhập để bình luận