Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 3072. Bọn họ là linh!



“Hai tên đáng thương, kỳ thật các ngươi không cần suy nghĩ nhiều như vậy,” Cửu Diện Trùng Ma dù bận mà vẫn ung dung, nói: “Đã có thuật ‘Cân Bằng Bóng Ma’ này, ta đã đứng ở thế bất bại, tiếp theo chỉ cần chờ đợi một lát, ta có thể phóng ra càng nhiều tà thuật, để các ngươi và cả cái thế giới này bị triệt để hủy diệt!”
Lạc Băng Ly chần chờ nói: “Cố Thanh Sơn?”
Cố Thanh Sơn im lặng, bỗng nhiên buông lỏng bàn tay ra vòng qua bên hông cua nàng, hắn nói: “Mục tiêu nó chọn là ngươi, cho nên một khi ngươi công kích, nó cũng có thể phóng thích ra đòn tấn công ngang bằng.”
“Cho nên?” Lạc Băng Ly hỏi.
“Ngươi và nó tạo thành thế kiềm chế lẫn nhau, như vậy đã đủ rồi, đừng ra tay tiếp nữa, tiếp theo cứ để ta giết nó.” Cố Thanh Sơn nói.
Cửu Diện Trùng Ma khẽ giật mình, sau đó cười như điên nói: “Ngươi sao? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta không tính toán tới cục diện bây giờ hay sao?”
“Cố Thanh Sơn à Cố Thanh Sơn, ngươi có thể đánh với ta một trận đang ở tương lai, mà ngươi của giờ khắc này thực lực quá thấp, ngay cả xác ngoài của ta mà cũng không thể đánh thủng được mảy may nào!”
“Cho nên ta mới dùng tà pháp này, phong bế chiến lực của người bạn của ngươi, mà ngươi lại vọng tưởng ra tay với ta?”
Chín gương mặt của nó lộ ra nụ cười chế giễu, nó nói khẽ: “Đến nào, xem ta giết ngươi như thế nào.”
Cố Thanh Sơn vỗ tay nói: “Nói không sai, sách lược chiến đấu của ngươi cực kỳ chính xác, trước hết để cho mình đứng ở thế bất bại, lại chậm rãi chờ đợi sức mạnh khôi phục, sau đó bắt đầu phản công, đáng tiếc ——”
“Vào thời điểm ngươi cảm thấy ta yếu ớt, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy, thật ra là ta cố ý để ngươi nghĩ như vậy sao?”
Cửu Diện Trùng Ma khựng lại.
Nó cẩn thận hồi tưởng từng cảnh tượng chiến đấu lúc trước, những hình ảnh Cố Thanh Sơn và Liêu Hành cùng cố hết sức để sống còn.
Đều là ——
Hắn cố ý để cho mình nhìn thấy dáng vẻ như thế sao?
Không!
Điều này sao có thể!
Hắn rõ ràng đã mất đi toàn bộ thực lực ——
Cửu Diện Trùng Ma đột nhiên nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Chỉ thấy hắn vung tay ra một cái, cầm ra một thanh kiếm từ trong hư không.
Cửu Diện Trùng Ma theo dõi thanh kiếm trong tay hắn, sợ hãi nói: “Đây không phải bội kiếm mang theo bên người của ngươi...”
“Dĩ nhiên không phải.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn mắt lộ ra vẻ hồi ức, nói khẽ: “Bình thường ta không nói năng lực của ta cho kẻ thù đâu, nhưng năng lực này nói ra cũng không sao.”
“Ngươi đến cùng đang cất giấu cái gì?” Cửu Diện Trùng Ma hỏi.
“—— nó là một loại Linh kỹ đến từ thời đại Hồng Hoang.” Cố Thanh Sơn nói.
“Là Linh kỹ gì?” Cửu Diện hỏi.
“Linh kỹ Hồng Hoang.” Cố Thanh Sơn nói.
“Nhưng mà rốt cục là cái gì?” Cửu Diện gặn hỏi.
“Ta đã kể xong rồi.” Cố Thanh Sơn buông tay mà nói.
“Ngươi cũng đâu có nói ra năng lực của mình —— chờ một chút, ngươi đùa bỡn ta đúng không?” Cửu Diện quát lên.
“... Ta chỉ biểu đạt kính ý trước năng lực này, cho nên mới nói cho ngươi biết ta phải dùng nó, mà không phải muốn kể ra sức mạnh của nó cho ngươi biết.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn vác kiếm lên, chỉ một cái về hướng Cửu Diện Trùng Ma, quát khẽ lên:
“Mở!”
Trường Kiếm lập tức vỡ vụn, hóa thành vô số những phù văn chi chít, tỏa ra kiếm ý mãnh liệt để người ta cảm thấy nghiêm nghị.
Tất cả phù văn bổng nhiên cấu kết lại, nhanh chóng thực thể hóa thành từng sợi dây sắt, trong nháy mắt đã quấn chặt Cửu Diện Trùng Ma vào bên trong.
Cố Thanh Sơn nắm chặt đầu cuối của tất cả các sợi dây sắt, dùng sức lắc một cái ——
Chỉ một thoáng.
Cửu Diện Trùng Ma phát ra một tiếng côn trùng kêu thê lương.
Chỉ thấy một tòa lồng giam hoàn toàn do kiếm khí tạo thành giam nó vào bên trong, từng chuôi Trường Kiếm đâm xuyên qua thân thể của nó, triệt để đóng đinh nó lại, nó đã không cách nào nhúc nhích nữa.
Linh kỹ Hồng Hoang: Vạn Kiếm Trấn Ma Tác!
[Nói rõ: Đây là Linh kỹ mà các kiếm tu của Linh giới toàn lực tung ra, xa xưa trong kiếp trước, bọn họ từng đi đến bên cạnh ngài, nguyện sóng vai chiến đấu cùng ngài.]
[Bây giờ, bọn họ đã lấy phương thức này mà làm được chuyện tương tự.]
Cửu Diện Trùng Ma hét thảm mấy giây, đột nhiên lại cười lên như điên:
“Ha ha ha ha ha ——”
“Ngươi cười cái gì?” Cố Thanh Sơn nhàn nhạt mà hỏi.
“Linh kỹ! Đây là Linh kỹ loại phong ấn, mang theo uy lực vào thời điểm thời đại hồng hoang mạnh nhất...”
Cửu Diện Trùng Ma xoay chuyển lời nói, châm chọc nói: “Đáng tiếc nó có mạnh như thế nào thì cũng chỉ có thể phong bế ta, vẫn không thể giết ta —— chỉ cần lại thêm vài phút thì ta có thể phản kích, Cố Thanh Sơn.”
Biểu cảm của Cố Thanh Sơn không thay đổi, chỉ thấp giọng lẩm bẩm: “Xem ra ngươi còn không hiểu rõ được ta...”
Hắn duỗi ra một bàn tay khác, ấn lên những sợi dây chi chít kia.
Trong hư không lập tức nhảy ra từng hàng chữ nhỏ đom đóm:
[Đặc biệt nói rõ:]
[Linh mà ngài triệu hoán ra đại diện cho sức mạnh của thế giới nơi này, bọn họ vẫn có được sức mạnh siêu phàm, đưa đến tác dụng vốn có của mình.]
[Ngài thi triển thần thông chung cực của kỷ nguyên hỏa: Càn Nguyên Hoán Linh.]
[Nương theo một ít sự vật, tìm liên hệ giữa nó và chúng sinh vạn vật, kêu gọi những linh từng tới tiếp xúc qua kia, lập tức để nó xuất hiện ở trước mặt ngài.]
[—— Khiến cho mọi thứ được nối lại tiền duyên.]
Toàn bộ thế giới yên tĩnh.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo.
Lạc Băng Ly và Cửu Diện Trùng Ma không hẹn mà cùng ngẩng đầu, nhìn lên xa tít trên khung trời ——
Chỉ thấy trong bóng đêm hắc ám tịch mịch, dần dần có quang ảnh tựa như ảo mộng đang chảy mà đến.
Những quang ảnh này phảng phất như một thế giới khác.
“Một thế giới tướng vị đang chạy đến —— ngươi tổ hợp hai kỹ năng lại với nhau! Nhưng đến cùng là cái gì vậy chứ?”
Lạc Băng Ly không nhịn được mà lên tiếng hỏi.
Chỉ trong chớp mắt tiếp theo.
Trong bầu trời đêm hắc ám mà thâm trầm, trăm ngàn vạn ngôi sao như một cơn gió lốc đang cuốn tới.
Bọn họ thực thể hóa thành từng cái từng cái bóng hình người.
Là anh linh!
Các anh linh kiếm tu!
Cố Thanh Sơn hít sâu một hơi, quát: “Chư vị, xin đến giúp ta đánh một trận chiến!”
Các anh linh nghe thấy câu nói này, lập tức từ trên trời đáp xuống, đồng loạt dừng lại ở trước lồng giam bằng kiếm khí đang trấn áp Cửu Diện Trùng Ma kia.
Bọn họ vươn tay, cầm ra Trường Kiếm từng thuộc về mình từ trong trăm ngàn chuôi Trường Kiếm.
Bọn họ là linh!
Hết chương 3072.
Kéo lên để đọc tiếp Chương 3073
Bạn cần đăng nhập để bình luận