Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2004. Ra Tay! (2)


Đánh dấu
Cùng lúc đó...
Trên bầu trời...
Trước mặt Lâm bỗng nhiên xuất hiện từng hàng chữ nhỏ:
[Xin chú ý, Người Khai Sáng Trật Tự đã cài đặt Chư Giới Tận Thế Online: Quân đoàn Nhân tộc cho ngài từ trước.]
[Hiện tại, Giao diện Quân Đoàn đã kích hoạt. ]
[Dựa theo mệnh lệnh của Cố Thanh Sơn các hạ, ngài sắp bị truyền tống khỏi thế giới hiện tại, dùng danh nghĩa là 'Viện quân của Trật Tự' để tới một thế giới khác, tạm thời chăm sóc một Trật Tự giả mới sinh ra, đứa bé có được danh hiệu 'Thiên Sứ Phàm Trần'. ]
[Truyền tống đang chuẩn bị kích hoạt, xin hãy đợi năm giây. ]
[Năm... ]
[Bốn... ]
[Ba... ]
[...]
Lâm rất kinh ngạc khi đọc những dòng chữ này, sát ý lạnh như băng trên khuôn mặt cũng dần dần tan rã.
Nàng nhìn về phía màn hình ánh sáng, nói nhỏ: "Ngươi... phải sống."
Màn sáng xuất hiện.
Nàng biến mất.
"Không! Thiên sứ mười hai cánh đã biến mất!" Quỷ Chủ Mệnh Chướng hét lớn.
Hai Quỷ Chủ khác cũng đều kinh hãi.
Ngay cả sắc mặt của Reneedol cũng đã thay đổi.
Trên chiến trường, chiến lực của thiên sứ mười hai cánh là lực lượng mạnh mẽ nhất, nếu như nàng ta biến mất thì sẽ không còn ai có thể ngăn cản con quái vật kia!
Chỉ trong chớp mắt này...
Một cảm giác đau đớn vượt quá sự chịu đựng của cơ thể bỗng nhiên xuất hiện trên người của ba Quỷ Chủ.
Ba Quỷ Chủ vừa lúc kinh hãi, vào lúc này lại bị đau đớn kích thích cho nên tâm thần không được tập trung.
Ta vừa bị nó tấn công sao?
Ý nghĩ này cùng lúc xuất hiện trong đầu của ba Quỷ Chủ.
Mà ý nghĩ này cũng là ý nghĩ cuối cùng trong cuộc đời của bọn chúng.
Sau khi Cố Thanh Sơn kích hoạt Huyết Duệ Ma Long thì tay hắn cũng đã nắm chặt Lục Giới Thần Sơn kiếm.
Chỉ trong một phần ngàn giây!
Một luồng ánh kiếm màu xanh nhạt nổ tung trong đại điện, lướt ngang qua ba Quỷ Chủ nhanh như sấm sét.
Màu máu phản chiếu ánh sáng lạnh, cùng nhau biến mất vào hư không.
"Không!"
Reneedol hét lên với vẻ tức giận.
Nữ thần Vận Mệnh Kroto từ bỏ việc niệm chú, chỉ về phía Cố Thanh Sơn.
"Vận mệnh..." Kroto quát lớn.
Bỗng nhiên Cố Thanh Sơn quay đầu nhìn về phía nàng ta.
Thần kỹ Hoàng Tuyền - Kiếm Đồng thuật - Vong Xuyên Giang Trảm!
Keng keng keng keng keng keng!
Kroto bị vô số ánh kiếm đâm trúng, bị lực đẩy đâm xuyên qua nóc nhà đại điện, cũng chẳng biết bị đẩy bay đi đâu nữa.
Ngay sau đó, có ba tiếng đổ rầm truyền tới.
Thi thể của ba Quỷ Chủ ngã trên mặt đất.
Trên người bọn chúng vẫn luôn sáng lên rất nhiều lớp ánh sáng, toàn bộ số đó đều là pháp thuật phòng ngự.
Thế nhưng cũng không có chút tác dụng nào cả.
Ánh mắt của bọn chúng đều bị cảnh tượng trong màn hình ánh sáng hấp dẫn, cơ thể lại bị Huyết Duệ Ma Long ăn mòn, bọn chúng lại nghĩ bản thân bị Con mắt khổng lồ tấn công, cho nên tới khi chết bọn chúng đều không biết là Tử Thần chân chính đang đứng cạnh bên bọn họ.
Thần kiếm - Đoạn Pháp, định ra sinh tử.
Ba cái đầu lăn ra ngoài, biến mất vào trong hư không.
"Tế..."
Một giọng nữ khàn khàn nói.
Từng đợt tiếng trống trận vang lên.
Cố Thanh Sơn còn cầm theo một thanh kiếm tản ra kiếm khí lạnh lẽo, nhìn về phía Reneedol.
"Ngươi không phải là Thương Vô Chương, ta phải giết chết ngươi ngay bây giờ!" Reneedol hét to.
Cố Thanh Sơn nhún vai, chỉnh lại Lục Đạo Ác Diện của mình, nói: "Lúc đầu thì ta không đánh lại ngươi."
Hắn chỉ về phía bầu trời, nói tiếp: "Thế nhưng hiện tại nó đang tới... chắc hẳn ngươi phải chạy trốn chứ?"
Vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên trên bầu trời.
Vô số thiên sứ hóa thành gió và cát, biến mất hoàn toàn trên thế giới này.
Vào lúc này, Reneedol đã bình tĩnh lại, cười lạnh: "Sau khi giết ngươi lại đi cũng không muộn."
Nữ thần Vận Mệnh Kroto lại xuất hiện bên cạnh nàng ta, cùng Atropos nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn.
Ánh sao vô tận hội tụ trên tay Reneedol, hóa thành một thanh quyền trượng.
Bóng đen dày đặc bám vào xung quanh người nàng ta, hình thành một bộ chiến giáp.
"Ngươi là ai? Có thù hận gì với ta sao?" Nàng ta hỏi.
Cố Thanh Sơn đứng im không nhúc nhích, phía sau người xuất hiện vài thanh kiếm, sát ý trên người dần dần ngưng tụ thành một loại khí tức cực kỳ kinh khủng.
"Thù oán tại thời đại Tuyên Cổ, cũng nên kết thúc tại đây." Hắn nói nhỏ.
Reneedol hơi giật mình, hiểu ra rồi nói: "Hóa ra là ngươi, Rod..."
Reneedol đứng trên đài cao trước bảo tọa, quan sát Cố Thanh Sơn.
"Nếu như ba Quỷ Chủ ra tay toàn lực thì ngươi không thể chống lại được, thế nhưng ngươi lại dùng một cách rất hèn hạ là ám sát bọn họ." Nàng ta nói một cách chậm rãi.
Cố Thanh Sơn cụp mắt xuống, không nói chuyện, cũng không ra tay.
Reneedol thấy hắn không phản ứng lại thì nói tiếp với vẻ vô vị: "Đáng tiếc loại ám sát này không có tác dụng gì với ta... thậm chí ta không cần ra tay, chỉ bằng vào uy lực của Chiến giáp Kết Thúc Vận Mệnh thì ngươi cũng sẽ tự gục."
Trên người nàng ta tản ra rất nhiều tầng bóng đen, bao phủ hoàn toàn nàng ta vào bên trong.
Cố Thanh Sơn cười cười, rất bình tĩnh: "Reneedol, ngươi quá ỷ lại vào lực lượng và trang bị để áp đảo người khác, thực ra ngươi không hiểu cách chiến đấu chân chính là như thế nào."
"Ngu xuẩn! Đây chính là thần khí Vận Mệnh mà trong quá khứ vạn thần đã rèn nên, chỉ có ta mới có tư cách sử dụng bọn chúng... chẳng lẽ khi chiến đấu ta không nên dùng bọn chúng sao? Reneedol nói với giọng khinh thường.
Cố Thanh Sơn giơ kiếm lên, thở dài nói: "Ngươi nhìn lại ngươi xem, trộm lấy lực lượng của Mạc, còn trang bị tất cả mọi thứ, biến mình trở thành một hạt hạch đào cực kỳ cứng rắn, thế nhưng ngay cả việc ta sẽ dùng cách gì để giết ngươi mà ngươi cũng không biết."
"Ngươi nói ta trộm lấy lực lượng của Mạc sao?" Reneedol tản ra sát ý ngập trời.
Lửa giận của nàng ta bị nhen lửa nên bùng phát dữ dội.
"Tử Thần..." Nàng ta hét lên với vẻ giận dữ: "Ta là chủ nhân của vận mệnh, tận thế cũng nghe lời của ta, chỉ cần một câu chú ngữ, ta có thể nghiền nát tất cả những tên yếu đuối như ngươi!"
Cố Thanh Sơn nắm chặt kiếm, ánh mắt cũng mất đi tiêu cự.
Reneedol đã nhận ra cảm xúc của hắn đã biến đổi, bỗng cười cười, nói với giọng châm chọc:
"Khi trước là do Xích Hộc ngăn cản thay ngươi, lần này ngươi hãy tự mình cảm nhận lực lượng vô tận của nó đi!"
Nàng ta vừa nói xong...
Trong nháy mắt, toàn bộ đại điện đều biến mất, thế giới biến thành trống rỗng.
Tận thế - Đại hồng thủy!
Thế nhưng trước một giây khi tận thế đi tới, Cố Thanh Sơn cũng đã biến thành một vùng sương trắng, biến mất hoàn toàn.
Thuật pháp Thế Giới - Sương Mù Giáng Lâm!
Vùng trống rỗng có thể cắn nuốt mọi thứ sau khi không tìm thấy mục tiêu thì đã rất khó chịu, vặn vẹo một hồi rồi hoàn toàn biến mất với vẻ không cam tâm.
Đại điện lại khôi phục như cũ.
Sắc mặt Reneedol rất khó nhìn.
"Hắn đã chạy." Kroto nói.
"Hắn nắm bắt thời gian thật đúng lúc, hầu như ngay khi tận thế sắp tới thì đã rời khỏi nơi này." Atropos nói.
"Làm sao bây giờ?" Kroto hỏi.
Reneedol nói: "Thật sự lãng phí pháp thuật triệu hoán tận thế của ta... chúng ta phải đi ngay, đừng để Con mắt khổng lồ tìm được chúng ta."
Ngay sau đó, dị biến xuất hiện.
Toàn bộ nóc nhà của đại điện giống như bị người ta xóa sạch vậy, hoàn toàn lộ ra bên ngoài.
Cùng lúc đó, xung quanh đại điện bùng nổ ra kiếm khí kinh người, xuyên qua toàn bộ bầu trời với tốc độ nhanh như điện chớp, bắn thẳng vào Con mắt khổng lồ.
Con mắt khổng lồ hơi dừng lại.
Trên thế giới này, vẫn còn có kẻ dám đánh lén ta sao?"
Ngay sau đó, nó từ bỏ tất cả thiên sứ ở trên không, nhìn xuống dưới mặt đất.
"Lại là ngươi, một con sâu kiến bị dục vọng che mờ hai mắt, vậy mà mơ mộng hão huyền muốn mượn dùng lực lượng của ta."
Nó nhìn chằm chằm vào Reneedol trong đại điện, nói với giọng lạnh lùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận