Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 831: Ngụy trang


Chương 831: Ngụy trang
Ầm ——

Vòng xoáy hóa thành sóng lớn chảy xiết,

Nó cắn nuốt Cố Thanh Sơn, rồi bao bọc quanh hắn, chỉ thoáng chốc đã biến mất không thấy gì nữa.

Toàn bộ vùng biển xanh thẳm nhanh chóng khôi phục lại như cũ, chìm trong bóng tối vô tận.

Biển đen lần nữa yên tĩnh trở lại.

Yên tĩnh bao phủ nơi này.

Thoạt nhìn, dường như chẳng xảy ra chuyện gì cả.

Hội Liên hiệp chín trăm triệu tầng thế giới.

Khoa Sự vụ Chức nghiệp thế giới.

Đám người Trần Vương đứng ở tại chỗ, tạm thời chờ đợi một lát.

"Lần này hình như có hơi lâu." Trần Vương nói.

Nhân viên công tác cười đáp: "Điều này nói rõ chức nghiệp giả loại tu hành đã khiến nữ sĩ Hắc Hải chú ý."

"Tình huống nào có thể gây sự chú ý cho nữ sĩ Hắc Hải?" Tạ Đạo Linh hỏi.

Nàng không thể không quan tâm, dù sao ba người được mang tới lần này đều do nàng đích thân chỉ định.

Cố Thanh Sơn cũng ở trong đó.

"Yên tâm di, nói như vậy, đây là chuyện tốt." Vân Cơ nói.

Nhân viên công tác cũng cười đáp lời: "Đúng vậy, chỉ có người mới xuất sắc, mới có thể khiến nữ sĩ Hắc Hải chú ý, bà ấy có thể sẽ quan sát những người mới kia nhiều hơn một lát."

"Trừ chuyện đó ra, nữ sĩ Hắc Hải còn phải tiến hành kiểm tra đối chiếu sự thật về thân phận của người mới, một khi phát hiện có vấn đề, sẽ lập tức nói cho chúng ta biết ngay."

Ba tia sáng xanh hiện lên.

Trong thoáng chốc, Cố Thanh Sơn, Ninh Nguyệt Thiền, Lãnh Thiên Tinh xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Trong tay mỗi người bọn họ đều cầm một bảng số.

Trong tay Lãnh Thiên Tinh là "Năm", Ninh Nguyệt Thiền là "Hai", Cố Thanh Sơn là "Một".

Khác biệt chính là, bảng số trong tay Lãnh Thiên Tinh là màu xám, mà bảng số của Cố Thanh Sơn và Ninh Nguyệt Thiền thì tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.

Trần Vương liếc mắt qua, bỗng nở nụ cười.

"Ha ha ha ha, Thanh Sơn quả nhiên là thứ nhất, ta đã nói rồi, người được tên gia hỏa Barry nhìn trúng, làm sao kém được." Hắn ta lớn tiếng nói.

Cố Thanh Sơn giật mình, nhìn bảng số trong tay, có chút ngoài ý muốn.

—— mình chẳng làm gì cả, mà cũng hoàn thành sàng lọc lựa chọn?

Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?

Hình như có một người phụ nữ, đứng ở trước mặt mình nói gì đó.

Nhưng mình căn bản không nhớ được đối phương, ngay cả ấn tượng cũng rất mơ hồ.

Cuối cùng người đó đã nói gì với mình vậy nhỉ?

Cố Thanh Sơn cố gắng nhớ lại.

Tạ Đạo Linh nhìn về phía Lãnh Thiên Tinh, nói: "Đừng nản chí, con đứng thứ năm trong xếp hạng của mọi người, trở về lại cố gắng một chút, lần sau nhất định có thể."

Lãnh Thiên Tinh cười khổ một tiếng, vừa thấy mất mát vừa thấy vui mừng.

Mất mát chính là, bản thân không được chọn.

Vui mừng chính là, không ngờ thực lực của mình lại xếp hạng cao như vậy trong rất nhiều người mới của Thế giới Tu Hành, vậy mà cũng có thể xếp tới hạng năm.

Ninh Nguyệt Thiền nhìn bảng số "Hai" trong tay mình một cái, lại nhìn bảng số "Một" trong tay Cố Thanh Sơn một cái, không nhịn được muốn sờ trường đao vắt ngang hông, nhưng rất nhanh nàng nhớ tới trường hợp hiện giờ, lúc này mới coi như thôi.

Nói đến, bản thân còn chưa từng đánh với hắn trận nào đâu…

Ninh Nguyệt Thiền yên lặng nghĩ.

Lúc này, một tờ giấy nhẹ nhàng bay xuống trên bách khoa toàn thư nghề nghiệp Nhân tộc.

Nhân viên công tác cầm tờ giấy kia lên, cung kính hành lễ nói: "Đa tạ nữ sĩ Hắc Hải."

Trần Vương khoanh tay nói: "Ngươi không cần cám ơn bà ấy, sau khi bà ấy hoàn thành việc sàng lọc lựa chọn đã đi rồi, sẽ không quay về đâu."

Nhân viên công tác xấu hổ cười một tiếng, bèn mở tờ giấy kia ra, bắt đầu tuyên bố: "Lần này việc sàng lọc lựa chọn vị trí tham dự cho người mới nghề nghiệp Tu hành giả đã hoàn thành."

"Tổng cộng có ba người mới có thực lực đạt được tiêu chuẩn tiến vào khu Tranh Bá, theo thứ tự là: "

"Cổ Thượng Vân, hạng ba, Thế Giới Cửu Huyền, tu sĩ võ đạo, người mới, thân phận trong sạch."

"Ninh Nguyệt Thiền, hạng hai, Thế Giới Thần Võ, đao khách, người mới, thân phận trong sạch."

"Cố Thanh Sơn, hạng nhất, Thế Giới Thần Võ, kiếm tu, Người Trở Lại."

Đám người yên lặng lắng nghe, ánh mắt đều tập trung trên người Cố Thanh Sơn.

"Thì ra là Người Trở Lại, ánh mắt của Barry và Mèo Con quả nhiên không tệ, thế này mà cũng có thể chọn trúng." Tay cơ giới kinh ngạc nói.

Vân Cơ cũng cười lên: "Tôi còn muốn xem có thể tìm cơ hội, ăn hiếp tiểu gia hỏa ngây ngô kia một lần không, ai biết cậu ta lại là Người Trở Lại."

Cố Thanh Sơn cũng nghe được tuyên bố ấy.

Hắn nghi ngờ hỏi: "Cái gì gọi là Người Trở Lại?"

Trước khi Cố Thanh Sơn hỏi câu này thì hoàn cảnh bốn phía đã yên tĩnh lại.

Tên nhân viên kia đã từ từ mở bản tài liệu trong tay ra.

Bản tài liệu này có chi chít chữ, tản ra một màng mỏng nửa trong suốt, đưa gã ta và mấy tên Bá Chủ, cả đám người Tạ Đạo Linh đều bọc lại.

Khoa quản lý Chức nghiệp náo nhiệt đã bị ngăn cách bên ngoài.

Người nhân viên hắng giọng, nói: "Dựa theo điều lệnh của Liên hiệp Chín trăm triệu tầng thế giới, điều 70, điều 4, chương 5: thân phận của những Người Trở Lại đều phải giữ bí mật, sẽ nhận được sự cung cấp, ủng hộ và trợ giúp trong mọi phương diện."

"Mời mọi người dùng linh hồn để ký vào bản hiệp nghị giữ bí mật này."

Nhân viên công tác đưa bản tài liệu cho Trần Vương, nói: "Các hạ, xin hãy tạo điều kiện cho công việc của chúng tôi."

"Đương nhiên rồi." Trần Vương nói, rồi duỗi ngón tay ra, chạm vào trên bản tài liệu.

Ba tên bá chủ khác cũng đưa tay ra, chạm nhẹ vào bản hiệp định.

Ngay sau đó, Tạ Đạo Linh, Ninh Nguyệt Thiền, Lãnh Thiên Tinh cũng nhấn vào bản hiệp định.

Nhân viên công tác cất bản hiệp định đi một cách cẩn thận, sắc mặt trở nên bình tĩnh.

Gã ta nói với Cố Thanh Sơn: "Hiện tại, tôi sẽ chính thức giới thiệu thân phận của ngài."

"Làm phiền." Cố Thanh Sơn nói.

Nhân viên công tác đang muốn nói tiếp thì lại bị Trần Vương ngăn cản lại.

"Đủ rồi, những người nơi này đều ký vào hiệp nghị giữ bí mật, nhưng lý do vớ vẩn kia cũng đừng nói ở đây, dù cho anh có dùng lời giải thích đã biên soạn tốt kia lừa gạt thì cuối cùng chúng tôi vẫn sẽ nói cho cậu ta biết sự thật mà thôi." Trần Vương nửa cười nửa không mà nói.

Nhân viên công tác cười khổ, rồi ngậm miệng lại.

Trần Vương khoanh tay lại, nói với Cố Thanh Sơn: "Chuyện chư thần sáng thế, cậu biết hay không?"

"Biết một chút." Cố Thanh Sơn trả lời rất thành thật.

Trần Vương nói tiếp: "Trước khi Thần linh thượng cổ sáng tạo thế giới thì đã có một vài thế giới đặc biệt tồn tại rồi... Dù sao thì ở thời đại thượng cổ, Thần linh cũng không phải tự nhiên mà có, bọn họ cũng phải có nơi sinh sống và nghỉ ngơi nữa chứ."

"Những thế giới đó là lãnh địa của Thần linh, ngoài Thần linh ra chỉ có những người rất xuất sắc, cường giả được Thần linh quan tâm mới có thể được Thần chỉ dẫn, đi tới thế giới đó, được Thần linh che chở rồi sinh con đẻ cái ở đó."

"Mặc dù những cường giả này không phải là con cháu của Thần linh thế nhưng bởi vì quá xuất sắc và năng lực mạnh mẽ, lại thêm có hoàn cảnh tốt đẹp ở thế giới đó, trở nên càng ngày càng mạnh mẽ, vượt xa mức độ người bình thường có thể hiểu được."

"Trong thời đại đó, thế giới của Thần linh thông với chín trăm triệu tầng thế giới, chỉ cần được Thần cho phép thì mọi người đều có thể đi lại giữa thế giới của mình và thế giới của thần linh”

"Sau đó tận thế tới, Thần linh biến mất, những thế giới kia cũng đã bị ngăn chặn."

"Những người sinh sống ở thế giới của Thần linh không ra được, người bên ngoài cũng không thể vào được."

"Đáng lẽ ra những người ở trong thế giới đó có thể tránh né tận thế, sinh sống trong môi trường tốt đẹp."

"Thế nhưng có một ít người dùng cách đặc biệt, quan sát được ở trong Chín Trăm Triệu Tầng thế giới có rất nhiều tai nạn xuất hiện liên tục, ngàn vạn thế giới bị hủy diệt, chúng sinh đều chịu khổ."

"Ý kiến của bọn họ bị phân thành hai luồng."

"Một số người cảm thấy không cần quan tâm thế giới bên ngoài, hãy cứ sống tốt ở thế giới Thần linh này là được rồi."

"Một số người khác cảm thấy không thể tiếp tục như vậy, nếu không thì cuối cùng ngay cả thế giới Thần linh cũng sẽ không thể thoát được, với lại ở trong thế giới ngoài kia vẫn còn có người mà họ quan tâm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận