Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 1655. Chết


Đánh dấu
Cố Thanh Sơn cất kiếm đi, thế nhưng trong lòng lại càng nặng nề.
Thuật pháp ngũ hành, quyền thuật, cung tiễn, kiếm thuật đều bị phong ấn, cũng không có dấu hiệu nào của việc giải phong ấn cả.
Nói cách khác, bốn con Phệ Não Ma Trùng đều còn sống!
Kỳ lạ, nhiệm vụ này cũng chỉ có cấp bậc là "3+" mà thôi, tại sao Phệ Não Ma Trùng có thể ngăn cản được một kiếm của mình?
Trong linh giác của hắn, bóng ma chết chóc đang dần dần tiếp cận hắn, áp lực mạnh mẽ làm cho người nghẹt thở.
Không thể chờ đợi thêm nữa.
Cố Thanh Sơn lập tức sử dụng thuật pháp thế giới trong mắt trái của mình.
Đồng thuật Huyền Bí - Sương Mù Giáng Lâm!
Sương mù từ hư không hạ xuống, bao phủ toàn thân hắn lại.
Trong khoảnh khắc cuối cùng Cố Thanh Sơn còn ở đây, hắn thấy được một kẻ rất kỳ lạ.
Kẻ ấy có vẻ giống người, thế nhưng lại có sáu cái chân sắc bén, cơ thể lực lưỡng, tóc trên đầu nó trông như từng chiếc sừng dài vậy.
Con quái vật này đứng trước mặt bốn con Phệ Não Ma Trùng, ngăn cản toàn bộ dòng lũ ánh kiếm của Cố Thanh Sơn.
Hóa ra là nó ngăn cản một đòn toàn lực của mình.
Nó là cái gì?
Mới nhìn thì nó khá giống với bọn Ma quỷ đấy chứ...
Trong đầu Cố Thanh Sơn xuất hiện rất nhiều ý nghĩ.
Ngay sau đó, hắn biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.
...
Tại thành Hư Không.
Trong Công hội Thích Khách.
Trước cửa truyền tống số bảy đã tụ tập một số người.
"Hóa ra có tận bốn con Phệ Não Ma Trùng, thảo nào những người trước đều chết hết." Một người đàn ông tóc dài, lưng đeo song đao nói.
Cầm vội vàng nói: "Đại nhân, xin hãy tới cứu viện với tốc độ nhanh nhất, thích khách có danh hiệu 'Ma Vương Nỗi Sợ' có lẽ sẽ không chống được bao lâu."
Người đàn ông tóc dài kia vẫn bình tĩnh nói: "Không sao cả, hắn chính là thích khách được ông già kia tự mình đặt biệt hiệu cho, làm sao có thể chết dễ dàng thế được."
"Ngươi!" Mặt của Cầm đỏ lên.
"Ta làm sao? Một tên nhân viên nho nhỏ như ngươi, cũng dám ra lệnh cho ta à?" Người đàn ông tóc dài híp mắt lại, nói.
Đúng lúc này, giọng nói của Cố Thanh Sơn vang lên:
"Cần gì phải làm khó một cô gái có trách nhiệm như vậy chứ?"
Hắn đi ra từ trong sương mù, rồi kéo Cầm ra sau lưng mình.
Người đàn ông tóc dài kia hơi kinh ngạc nhìn hắn.
Tất cả mọi người ở đây đều nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Bởi vì trên người hắn có bốn tầng ánh sáng sặc sỡ, khá nhạt, nếu như không nhìn kỹ thì thật không thấy được.
Người đàn ông tóc dài kia nói: "Ồ? Trúng bốn tầng 'Tước Đoạt' mà vẫn còn sống sao? Xem ra điểm tích lũy của ta cũng không bị mất rồi."
Cố Thanh Sơn hơi không hiểu, nhìn về phía Cầm.
Cầm ngập ngừng một lát, rồi nói: "Ma Vương Nỗi Sợ, trước mặt ngươi chính là 'Ong Độc' đại nhân, thích khách cấp bậc 'Vô Sinh'. Tình báo liên quan tới Phệ Não Ma Trùng là do người này cung cấp."
Lần này thì Cố Thanh Sơn hiểu.
" 'Ong Độc', tình báo của ngươi bị sai, làm ta suýt nữa thì chết." Cố Thanh Sơn nói.
"Một sai lầm nho nhỏ mà thôi, chẳng phải ngươi vẫn sống sót trở về đó sao?" Ong Độc nói với vẻ không quan tâm chút nào.
Sát khí của Cố Thanh Sơn khởi động, đưa tay nắm chặt Thiên Địa song kiếm.
Cầm đưa tay cầm chặt lấy tay của hắn, khuyên nhủ: "Đừng, đừng làm như vậy. Thích khách không thể tự giết lẫn nhau, nếu không toàn bộ công hội đều sẽ đuổi giết ngươi!"
Ong Độc khoanh tay trước ngực, hất hàm nói: "Nghe rõ chưa? Nhóc con, chuyện này chỉ trách ngươi số đen mà thôi."
Cố Thanh Sơn chầm chậm cất kiếm đi, sắc mặt bình tĩnh trở lại.
"Nơi đó có bốn con Phệ Não Ma Trùng, ta không thể giết chúng nó được. Xem ra khi đó ngươi cũng chạy bán sống bán chết, lại sợ bị người khác phát hiện, cho nên dùng một tin tình báo giả để đổi điểm tích lũy. Hoặc là ngươi có thù với cái tên thích khách đã chết kia, cho nên cố ý tạo ra một tin tình báo giả, rồi nghĩ cách cho tên đó nhận lấy nhiệm vụ này." Cố Thanh Sơn bình tĩnh phân tích.
Ong Độc nghiêng đầu sang, ánh mắt sắc lạnh như đao liếc nhìn Cố Thanh Sơn.
Chuyện của mình bị tên này nhận ra rồi sao?
Không, không thể nào.
Người này vừa vào công hội ngày hôm qua mà thôi, không có chút quan hệ nào với cái tên thích khách đã chết kia.
Hắn không thể biết nhiều chuyện như vậy.
Như vậy, chỉ còn một loại giải thích duy nhất.
Cái tên có danh hiệu "Ma Vương Nỗi Sợ" này, có trí lực rất cao.
"Người trẻ tuổi, trước khi nói gì thì đều phải nghĩ trước, Ong Độc ta chưa từng chạy trốn, cũng khinh thường việc hại người sau lưng." Hắn ta bình thản nói.
Cố Thanh Sơn nghe, rồi nghĩ lại về tình báo của Phệ Não Ma Trùng.
Ong Độc lại quan sát bốn tầng ánh sáng sặc sỡ trên người hắn, suy tư.
Cố Thanh Sơn liếc hắn ta, rồi bỗng nói:
"Ong Độc, thích khách cấp bậc 'Vô Sinh', chẳng lẽ ngươi có thể giết chết bốn con Phệ Não Ma Trùng sao?"
Ong Độc nhếch miệng cười nói: "Bốn con Phệ Não Ma Trùng, cũng bằng với bốn điểm tích lũy đấy. Thôi được rồi, ta sẽ để cho ngươi mở rộng tầm mắt, để ngươi biết thích khách cấp 'Vô Sinh' mạnh mẽ như thế nào."
Rồi hắn ta đi tới trước cửa truyền tống số bảy, ra lệnh: "Chuẩn bị truyền tống cho ta nhanh, để cho các ngươi biết, thực lực của ta là như nào!"
Các nhân viên đều vội vàng, nhanh tay nhanh chân chuẩn bị kích hoạt cửa truyền tống một lần nữa.
Ong Độc rút đao ra, chỉ Cố Thanh Sơn rồi nói: "Ngay sau đó ngươi sẽ biết, trước thực lực tuyệt đối thì tình báo cũng không quan trọng."
Ánh sáng lóe lên.
Hắn ta được truyền tống đi.
"Ha ha..."
Bỗng nhiên, có một tiếng cười truyền ra.
Chẳng biết lúc nào, Vụ Ca đã đứng phía sau lưng đám người rồi.
Đi cùng với cô ta, còn có vài tên thích khách khác nữa.
"Nghe nói có bốn con Phệ Não Ma Trùng xuất hiện, mà bọn nó cũng đã sử dụng hết năng lực rồi, thật không ngờ đã bị Ong Độc cướp trước mất." Có người nói với vẻ đáng tiếc.
"Đúng vậy, mấy con đấy chính là vật liệu tốt nhất..."
"Bốn con Phệ Não Ma Trùng đã mất đi năng lực, muốn giết rất dễ dàng, đáng tiếc rằng tên Ong Độc kia quá nhanh."
Những thích khách mới đến này bàn luận ầm ĩ lên.
Vụ Ca nhìn Cố Thanh Sơn, cười nhạo: "Ngu ngốc, Phệ Não Ma Trùng chỉ có thể dùng Tước Đoạt với một mục tiêu. Nếu ngươi đã trúng bốn tầng Tước Đoạt rồi thì Ong Độc có thể qua đấy, giết chết Phệ Não Ma Trùng mà không cần lo lắng tới năng lực Tước Đoạt của chúng nó."
"Thật sao? Tình báo của hắn là sai lầm, đã hại chết hai người, cũng suýt nữa thì giết chết ta. Kết cục của loại người này chắc chắn sẽ không tốt được." Cố Thanh Sơn bình tĩnh nói.
Hắn vừa nói xong.
Một thẻ bài trên tay một nhân viên bỗng nhiên biến thành màu đen.
Tên nhân viên đó nói với giọng kinh ngạc: "Ong Độc đại nhân đã chết!"
Đám người đều giật mình.
"Chuyện gì vậy? Chẳng lẽ có càng nhiều Phệ Não Ma Trùng hơn hay sao?" Vụ Ca nhìn về phía Cố Thanh Sơn, hỏi.
Cố Thanh Sơn nói: "Chiến đấu với ta thực sự chỉ có bốn con Phệ Não Ma Trùng, nếu có nghi ngờ thì ta đồng ý dùng cách phát hiện nói dối của công hội để đảm bảo sự trong sạch của mình. Chỉ là..."
"Chỉ là sao?" Có người vội vàng hỏi.
Sắc mặt Cố Thanh Sơn rất chân thành, nói: "Trước đó, trận chiến của ta gây nên tiếng động khá lớn... có lẽ có thứ gì đó bị hấp dẫn tới."
Trong động Bão Táp Hư Không, thực sự có bốn con Phệ Não Ma Trùng.
Ong Độc đã biết điều này từ sớm, cũng có thấy bốn tầng "Tước Đoạt" trên người Cố Thanh Sơn.
Phệ Não Ma Trùng chỉ có thể dùng năng lực của mình cho một người.
Nói cách khác, hiện tại là thời điểm tốt nhất...
Để đi giết chết bốn con Ma Trùng kia.
Cho nên Ong Độc đi.
Hắn ta chính là thích khách cấp bậc "Vô Sinh", rất tự tin đối với thực lực của mình.
Vậy mà hắn ta chết.
Trước cổng truyền tống số bảy, đám thích khách đều nhìn chằm chằm vào tấm thẻ trên tay người nhân viên kia, im lặng không nói nên lời.
Tấm thẻ đó là Thẻ Dò Sinh Tử, có thể cảm ứng được người chấp hành nhiệm vụ sống hay chết.
Màu sắc lúc đầu của tấm thẻ là màu trắng tinh, nếu như tấm thẻ chuyển thành màu đen thì tức là người chấp hành nhiệm vụ đã chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận