Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 2267. Ác quỷ Cố Thanh Sơn (2)


Đánh dấu

Nó vừa đi, Cố Thanh Sơn lập tức ngồi dậy từ mặt đất.
"A, thật sự cảm ơn, không ngờ ta vừa đến thì đã được che chở như thế rồi."
Hắn ôm quyền thăm hỏi cốt trảo kia.
Cốt trảo cúi xuống, viết ra mấy chữ trên mặt đất:
"Đi về hướng chân núi."
Cố Thanh Sơn nhìn, hỏi: "Tại sao phải là hướng chân núi chứ?"
Cốt trảo lại viết: "Bởi vì cửa ở phía dưới."
"Được, vậy ta sẽ xuống ngay." Cố Thanh Sơn nói.
Cốt trảo thấy hắn nói như vậy bèn lùi về bên trong ngọn núi, biến mất không thấy tăm hơi.
Cố Thanh Sơn âm thầm lấy làm kỳ.
Cốt trảo này có thể tùy tiện giám thị tình huống bên ngoài.
Rốt cuộc nó có lai lịch ra sao?
Cố Thanh Sơn giẫm lên lớp đá mấp mô, gấp rút chạy về hướng dưới núi.
Không bao lâu sau.
Hắn đã tới chân núi.
Mặt đất bị sương mù bao phủ, không cách nào thấy rõ thứ gì trong sơn cốc.
Cố Thanh Sơn thử vươn tay, lại phát hiện sương mù đậm đến cực hạn, ngay cả tay mình cũng không thấy rõ lắm.
Loại sương mù như thế này. . .
Bỗng nhiên, một tiếng nói sắc nhọn vang lên: "Đúng vậy, loại sương mù như thế này thì bất kỳ kẻ nào của Luân Hồi đạo khác đều khó có khả năng tìm ra được cửa vào chân chính của di tích Ác Quỷ Đạo."
"Các hạ là?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Tạm thời đừng quan tâm ta là ai, hiện tại ngươi phải tìm được cửa vào trước, mới có thể tiến vào di tích." Thanh âm kia nói.
Cố Thanh Sơn nghiêm mặt, ôm quyền nói: "Các hạ, Thánh Tuyển giả của Thú Vương Đạo đều có thể trực tiếp tiến vào di tích của mình, ta là truyền nhân duy nhất của Ác Quỷ Đạo, vì sao ta còn phải chịu khảo nghiệm như thế này?"
Tiếng nói kia đột nhiên trở nên kích động, lên tiếng: "Ngươi căn bản không biết gì cả, Ác Quỷ Đạo không giống với những Luân Hồi đạo khác, yêu cầu của nó cực kỳ cao, bây giờ lập tức bắt đầu rồi —— "
Cố Thanh Sơn còn có thể nói gì?
"Vậy được rồi." Hắn đáp lại.
Sương mù bốn phía càng đậm hơn.
Trong hư không, dần dần vang lên âm thanh rất xa xăm
Phảng phất như có vô số giọng nữ, khe khẽ hát vang điệu nhạc nào đó trong thế giới xa xôi vô tận.
—— Thiên Ma!
Không sai, đây là âm thanh của Thiên Ma.
Cố Thanh Sơn lẳng lặng chờ đợi khảo nghiệm.
Bỗng nhiên, bên tai hắn vang lên một tiếng nói khác: "Đây là Ma Khúc Lục Tiên Thiên, Cố Thanh Sơn, chạy mau!"
Ly Ám!
Tiếng nói của Ly Ám cư nhiên lại xuất hiện bên tai!
Cố Thanh Sơn giật mình, lập tức nói: "Đáng lẽ cô không có cách nào tiến vào nơi này, vì sao lại —— "
"Tôi cũng không có tới, nhưng tôi đã để lại chút sức mạnh trên thân thể anh, có thể cảm ứng được tình huống hiện tại của anh!" Ly Ám nói.
"Kỳ quái, không phải nói khảo nghiệm hay sao? Tôi nên làm gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Căn bản không phải khảo nghiệm! Đây là Thiên Ma Khúc ăn hồn, là thủ đoạn vô cùng lợi hại —— đối phương đã hạ tử thủ —— Cố Thanh Sơn! Anh phải vừa chạy, vừa lợi dụng loại sức mạnh đột nhiên tử vong kia, nghĩ biện pháp tranh thủ thời gian thoát ly nơi này!" Ly Ám gấp gáp mà thúc giục.
"Tốt!"
Cố Thanh Sơn đang muốn hành động, lại đột nhiên phát hiện một vấn đề.
Sương mù quá đậm.
Con đường sau lưng cũng đã biến mất.
Căn bản không biết chạy trốn đi nơi đâu.
Giọng nữ xa xăm càng tăng lên, tiếng ca dần dần cao trào, một loại cảm giác chẳng lành nào đó càng ngày càng nồng lên. . .
Chẳng lẽ phải trực tiếp phát động Ti Thần?
Cố Thanh Sơn nhìn lại hướng sương mù, chỉ thấy bên trong sâu xa khó lường, cứ như có thứ gì đang tung bay qua vậy.
Bóng ma tử vong to lớn cũng theo đó mà tới gần.
"Đúng, đứng yên đừng nhúc nhích, khảo nghiệm lập tức sẽ kết thúc." Tiếng nói sắc nhọn kia vang lên lần nữa.
Tin ngươi cái quỷ!
Toàn thân Cố Thanh Sơn bắn ra một tia chớp điện, đang muốn bất chấp tất cả mà lao về trước tìm phương hướng tiến lên rồi lại nói.
Tiếng nói sắc nhọn kia lại tiếp tục kêu lớn: "Tới đi, tới đi, thời khắc cuối cùng đã tới rồi, khảo nghiệm của ngươi sắp —— "
Cố Thanh Sơn không thèm nghe nó nói tiếp nữa, hắn lập tức hành động!
Vào thời khắc sống còn, trong sương mù, giọng nữ xa xăm kia đột nhiên trở nên cao vút mà ưu mỹ!
Vô số những giọng nữ không tài nào đếm hết cũng hòa âm theo, cứ liên miên ngâm xướng cái gì đó.
Phần cao trào của ca khúc đã đến!
Cố Thanh Sơn nghe ca từ, quỷ thần xui khiến thế nào lại bước nghiêng một bước về phía trước.
Hắn bước ra bước này xong mới phản ứng lại.
Đáng chết!
Hắn hoàn toàn phản xạ có điều kiện, sao lại bước ra điệu nhảy theo âm nhạc kia chứ?
Trong sương mù, vô số bóng đen chen chúc mà đến.
—— Không kịp chạy, vẫn phát động Ti Thần trước đi rồi tính!
Cố Thanh Sơn hơi suy nghĩ, lập tức muốn kích phát sức mạnh của mảnh vỡ thần kiếm.
Trong chớp mắt ——
Ở quanh người hắn đột nhiên vang lên một thứ âm nhạc hùng hậu mà tràn ngập sức mạnh:
"Động Cực Giới —— động động Động Cực Giới!"
Nương theo loại âm thanh cực kỳ nhịp nhàng này, những giọng nữ kia nhanh chóng yếu bớt đi, ngay cả bóng đen trong sương mù cũng lui ra ngoài một khoảng cách.
"Đây là cái gì? Ngươi đang làm gì vậy hả!" Tiếng nói sắc nhọn kia bất an hỏi.
Cố Thanh Sơn cũng ngẩn ngơ.
Chẳng lẽ. . .
Trong lòng hắn hiện lên một ý niệm, nhịn không được run run hai vai, bày ra tư thế chim nhỏ bay lượn, lại phóng ra một bước hướng về phía trước.
"Tô Uy Tô Uy Tô Uy —— "
Âm nhạc sống động phát ra từ trên người hắn, lại một lần nữa làm những giọng nữ kia yếu hơn mấy phần.
Một hàng chữ nhỏ màu đỏ tươi hiện lên trong hư không:
[Chúc mừng ngươi.]
[Trong tiếng nhạc của Thiên Ma, ngươi lớn mật mà thử vũ điệu Chúng Sinh Tế Mệnh Vũ.]
[Sự thật chứng minh bước này vẫn đi được.]
[Bản danh sách đang tăng thêm thuyết minh mới cho Chúng Sinh Tế Mệnh Vũ: ]
"—— Tế Vũ này không cách nào bị Lục Đạo Luân Hồi phong ấn."
Phía bên kia.
Nhân Gian giới.
Trong một tòa thành khổng lồ nào đó.
Trên Bát Trân Lâu, khách khứa bè bạn đang ngồi đầy.
Đây là tửu lâu tốt nhất trong cả tòa thành, bởi vì bí pháp món ăn của nó đến từ Thiên Giới, cho nên ngày nào khách khứa cũng nối đuôi nhau ra vào không dứt.
Một một gian phòng tách biệt.
"Ba vị cô nương, mời chậm dùng."
Tiểu nhị mang đồ ăn lên xong thì lập tức lui ra ngoài.
Trong gian phòng yên tĩnh hồi lâu.
Bỗng nhiên, một giọng nữ giàu sức sống vang lên: "Nếm thử đồ ăn của tửu quán này đi, nói không chừng hợp khẩu vị của ngài đấy."
"Thôi được, trong lúc cấp thiết cũng không tìm thấy được bọn họ, chúng ta liền ăn một bữa trước đi."
Một giọng nói khác vang lên, nghe qua cứ như đến từ một nữ đồng nhỏ tuổi nào đó.
Bên ngoài tửu lâu đột nhiên truyền đến từng hồi ồn ào nhốn nháo.
"Chuyện gì mà ồn ào náo động như thế? Tinh, mở cửa sổ nhìn xem." Nữ đồng kia nói.
"Vâng." Một giọng nữ dịu dàng khác đáp lại.
Cửa sổ gian phòng được đẩy ra chầm chậm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận