Vô Địch Thật Tịch Mịch

Chương 510: Không Nể Mặt Đến Vậy Sao

Giới Chân Tiên.
Triêu Bạch Đế im lặng hồi lâu, có rất nhiều trưởng lão cần cứu ra nhưng mà nhìn tình hình trước mắt có chút không ổn, vì vậy ông chuẩn bị thương lượng với mười môn tiên đạo, hy vọng bọn họ có thể ra tay giúp đỡ. Dĩ nhiên, ông sẽ không cầu xin mấy môn phái này giúp, mà là chuẩn bị đổi một loại phương thức khác, ví như cùng nhau tiến vào Nguyên Tổ Chi Địa. Trưởng lão phải cứu về, Địa Nguyên Trung cũng phải lấy lại, không thể thiếu thứ gì.
- Sao mà mấy chuyện xui xẻo đều xảy ra với ta vậy.
Triêu Bạch Đế rất căm giận, có loại u sầu không nói ra được. Dựa vào cái gì mà môn phái khác không có chút tổn thất mà Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung của bọn họ lại bị thiệt hại lớn nhất. Các trưởng lão còn lại đều cảm thấy bất lực với chuyện này, không biết nên giải quyết như thế nào. Nhưng bất kể ra sao, người vẫn phải cứu, mà tình huống bây giờ chỉ có để chưởng giáo tới định đoạt, bọn họ chỉ cần phục tùng mệnh mệnh của chưởng giáo là được.
- Chưởng giáo, chuyện này cần quyết định sớm, Đường trưởng lão tạm thời còn không có chuyện gì nhưng không biết những thổ dân kia sẽ làm gì bọn họ, cho nên phải mau chóng. - Một tên trưởng lão nói.
Chưởng giáo im lặng bất động, chuyện này không hề đơn giản như mình nghĩ. Thổ dân của Nguyên Tổ Chi Địa, thực lực phi phàm, dù chỉ giao đấu bằng một luồng thần niệm nhưng đã có thể thăm dò ra độ cao thấp. Nhất là ông lão đã phá huỷ thần niệm của mình tại phút cuối kia, xuất thủ bất phàm, cũng không phải là cường giả thông thường. Thổ dân có thực lực như vậy, Đường Thiên Nhật bọn họ bị thua thiệt ở nơi đó cũng không phải là không có đạo lý.
- Ừm, chuyện này ta biết rồi.
Triêu Bạch Đế đáp lại, sau đó liên lạc với mấy môn phái khác, bất kể nói thế nào, chuyện này một mình Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung không gánh nổi, phải tìm người giúp mới được.
Còn về việc mời đến Thái Thượng trưởng lão thì bỏ đi, ông ấy là chưởng giáo, ngay cả cái Nguyên Tổ Chi Địa nho nhỏ cũng không giải quyết nổi, mời các Thái Thượng trưởng lão sợ rằng đừng nói đến hành động, ngay cả bọn họ cũng nảy sinh nghi ngờ với mình rồi, còn có năng lực làm trưởng lão hay không.
Đồng thời, chỉ sợ các tông phái còn lại cũng sẽ không đồng ý, dẫu sao ngay cả Thái Thượng trưởng lão cũng đã rời núi, chẳng phải là muốn độc chiếm Nguyên Tổ Chi Địa sao. Cho nên, nếu tạo ra hiểu lầm thì thật không tốt.
Hai ngày sau, Triêu Bạch Đế liên hệ với trưởng lão của chín phái còn lại, còn về ma đạo cùng yêu đạo thì bỏ qua, cho dù liên hệ với bọn họ cũng vô dụng. Mấu chốt chính là ma đạo và yêu đạo này làm việc quá âm hiểm, hợp tác cùng bọn họ cũng phập phồng lo sợ.

Trong đại điện.
- Đa tạ các vị đã nể mặt tới đây. - Triêu Bạch Đế ôm quyền nói.
Khi tất cả trưởng lão tới, tình hình trong đại điện đã trở nên phi phàm, pháp lực đều hợp lại, hơn nữa còn có nhiều hình dạng kì dị, điều này chỉ có cường giả chân chính mới có thể tạo thành.
- Triêu Bạch Đế, ông bảo bọn ta đến có chuyện gì?
Chưởng giáo Cửu Tiên Sơn lên tiếng nói, trước khi đến đây ông ta đã ghé tai với tất cả những người có mặt.
Triêu Bạch Đế gọi bọn họ tới, nhất định không có chuyện gì tốt. Mười môn tiên đạo mặc dù đều là tiên đạo nhưng quan hệ rất phức tạp, giữa các môn phái thỉnh thoảng lại có xung đột cho nên quan hệ cũng không tốt lắm.
Triêu Bạch Đế cười nói:
- Không có chuyện gì lớn, chẳng qua bây giờ Nguyên Tổ Chi Địa đã mở ra, ta cho rằng chúng ta nên liên hiệp lại, cùng nhau tiến vào Nguyên Tổ Chi Địa. Dẫu sao sáu tông ma đạo, bốn điện yêu đạo đều đang nhằm vào đó, chỉ sợ cũng không chiếm được lợi ích gì. Vì vậy mười môn tiên đạo của chúng ta liên hiệp lại, cùng tiến vào Nguyên Tổ Chi Địa, các vị thấy như thế nào?
Bây giờ ông cũng chỉ có thể nói như vậy. Trước tiên làm những người này dao động, nếu như có thể cùng nhau tiến vào Nguyên Tổ Chi Địa thì chắc chắn có thể chém chết mấy tên thổ dân kia.
- Triêu Bạch Đế, chuyện này Cửu Tiên Sơn không gấp.
Chưởng giáo Cửu Tiên Sơn xua tay nói, hoàn toàn không cần suy nghĩ mà từ chối thẳng luôn.
- Sao không gấp cho được, Nguyên Tổ Chi Địa ở đó, nếu như để ma đạo cùng yêu đạo lấy được tiên duyên trước, chúng ta há chẳng phải bị thua thiệt lớn sao.
Triêu Bạch Đế nói, ông bắt đầu thấy chưởng giáo Cửu Tiên Sơn hơi chướng mắt, từ chối cũng thật nhanh.
Chưởng giáo Cửu Tiên Sơn khinh thường cười nói:
- Triêu Bạch Đế, mau thu lại nụ cười dối trá của ông đi, ông cho rằng các vị ở đây đều là kẻ ngốc hết sao?
- Mười bốn vị trưởng lão trong Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung của ông rơi vào Nguyên Tổ Chi Địa, sống chết không biết, mà thần niệm của ông toả xuống không chỉ không chém chết thổ dân, còn làm mất đi khí linh thượng phẩm Địa Nguyên Trung. Ông bảo chúng ta liên hiệp lại chẳng phải là muốn mượn tay của chúng ta cùng chống lại thổ dân Nguyên Tổ Chi Địa, mà ông cũng nhân cơ hội này cứu người của phái mình ra sao. Nói dễ nghe chút, là ông đang tìm kiếm sự giúp đỡ của chín phái bọn ta. Mà nói khó nghe thì là ông đang coi bọn ta như lũ ngốc, làm bia đỡ đạn.
Chưởng giáo Cửu Tiên Sơn không hề nể mặt, trực tiếp vạch trần Triêu Bạch Đế. Các môn phái còn lại nhìn chưởng giáo Cửu Tiên Sơn cũng không biết nên nói thêm gì, mọi người đều biết chưởng giáo Cửu Tiên Sơn tương đối ngay thẳng, bụng dạ thẳng thắn, không chơi trò giả dối.
- Trong chuyện này có hiểu lầm.
Vẻ mặt Triêu Bạch Đế hơi có vẻ lúng túng, nhưng rất nhanh lộ ra nụ cười nói.
- Hiểu lầm? Còn có hiểu lầm gì, đừng nói Triêu Bạch Đế ông nghĩ rằng bọn ta không biết chuyện gì chứ? Ông đã sắp đặt gian tế nằm vùng trong các tông của bọn ta, chẳng nhẽ bọn ta không biết gài gian tế vào Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung sao? Nhất cử nhất động của các ông, ngay từ lúc còn chưa hành động bọn ta đã biết rồi.
Chưởng giáo Cửu Tiên Sơn hất cây phất trần trong tay một cái, đặt lên cánh tay.
- Nhưng mà thôi, chuyện của Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung các ông, tự mình giải quyết là được, cáo từ.
Chưởng giáo của các môn phái còn lại nhìn chưởng giáo Cửu Tiên Sơn, thật không biết nên nói gì. Nói thẳng thừng quá, ngay cả chuyện gian tế cũng nói ra luôn.
Lúc này, chưởng giáo Đại Cực Cung đứng dậy.
- Tạm thời không vội chuyện của Nguyên Tổ Chi Địa, mười môn tiên đạo của chúng ta đánh trận đầu, chẳng khác nào khiến cho ma đạo cùng yêu đạo được như ý nguyện, cho nên chờ thêm một thời gian đi, cáo từ.
Các trưởng lão lần lượt đúng dậy rời đi. Bọn họ không phải kẻ ngốc, cùng liên hiệp hạ xuống Nguyên Tổ Chi Địa, mặc dù cũng có chỗ tốt nhưng nhất định không nhiều bằng chỗ xấu. Cứu mười bốn vị trưởng lão của Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung, chẳng phải để cho bọn họ chuyển mình hay sao. Cho nên cứ chờ thêm đi, tốt nhất đến khi mười bốn vị trưởng lão bị những thổ dân đánh chết, đó mới là thời điểm đẹp nhất.
Rất nhanh, chưởng giáo các phái đều đã rời đi, bọn họ tới nơi này chỉ để xem Triêu Bạch Đế có thể nói ra lời gì. Nhưng bây giờ nhìn lại, máy lời nói này chẳng hàm chứa tí kĩ thuật nào, rõ ràng đối đãi với bọn họ như những kẻ ngốc.
- Các vị…
Triêu Bạch Đế mới vừa muốn nói gì đó nhưng phát hiện đã không còn một ai, trong phút chốc chỉ ngây người đứng đó, không biết nên làm cái gì.
- Khốn khiếp!
Triêu Bạch Đế tức giận xanh cả mặt, không ngờ chẳng có môn phái nào nể mặt ông ta. Mà bọn họ tới e là cũng chỉ đến xem chuyện tiếu lâm, bây giờ trò cười qua rồi, cũng đi bằng sạch. Đối với ông ta mà nói, thứ không muốn nhất chính là để môn phái khác biết tình hình của Huyền Vũ Tam Thập Tam Thiên Cung, nhưng bây giờ nhìn lại, căn bản không giấu nổi. Hơn nữa ngay từ lúc bắt đầu là do ông đã nghĩ nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận