Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1065: Người Trong Tranh (3)

Chương 1065: Người Trong Tranh (3)Chương 1065: Người Trong Tranh (3)
Chương 1065: Người Trong Tranh (3)
Trần Bình An ở trong phòng cách vách, viết dày kín ở trên cả thảy ba chiếc thẻ tre về "Ngẫu Hoa phúc địa chỉ sơn thủy du ký", thổi tắt đèn, bắt đầu luyện tập lục bộ tâu thung, phối hợp đủ loại thủ thế cầm kiếm trong kiếm thuật chính kinh, vẫn như cũ là nắm hờ.
Bộ pháp vô thanh vô tức, như cá trong nước, quyền ý thu hết, thần hoa nội liễm. So với lúc trước Trần Bình An ở bờ sông Long Tu đánh quyền, một thân quyền ý chảy xuôi toàn thân, đã là cách biệt một trời một vực. Trần Bình An hôm nay luyện quyền, đã hoàn toàn có thể phân tâm nghĩ chuyện khác.
Trong Hám Sơn Quyền Phỏ, sau khi tâu thung (đi cọc) và lập thung (đứng cọng), thật ra còn có "Thiên thu" thụy thung (ngủ cọc), Trần Bình An sớm biết được quyền lý và tư thế, thật sự thì hôm nay sau khi chen thân tứ cảnh, đã cảm thấy không khó để bắt đầu, máu chốt là tinh túy của thụy thung, lại nằm ở ý nghĩa của bốn chữ "Đại mộng như tử", xem hồn phách một người như nước lặng nơi giếng cổ, đạt được hoàn toàn tu dưỡng sinh lợi, nhưng Trần Bình An hai lần rời nhà đi xa, lần sau đi xa hơn lần trước, Trần Bình An cũng không dám ngủ quá say, cho nên trì hoãn mãi, chỉ có thể chờ trở lại Long Tuyền rồi nói sau.
Lần này rời khỏi Ngẫu Hoa phúc địa, thật sự là quá gấp gáp.
Bằng không Trần Bình An nhất định sẽ cố gắng thu thập võ học thượng thừa của tòa thiên hạ đó. Hôm nay nhớ lại, con đường võ học Định Anh đi, thật ra không sai, thật sự đứng ở đỉnh dãy núi, có thể nói đỉnh cao nhất của võ học Ngẫu Hoa phúc địa, muốn đi đến một bước này, trừ cảm ngộ của bản thân, còn cần quan sát phong cảnh nơi núi thấp, dựa vào nhau, bổ sung chỗ thiếu sót, cuối cùng trở thành quyền ý của bản thân, đó mới là quyền cao thiên ngoại thật sự.
Cái này tương tự mấy phần so với đọc sách và đạo lý?
Cùng với xây dựng cầu trong sách của Công bộ, cũng có hiệu quả kỳ diệu như nhau.
Bát tri bất giác, mặt trời đã dâng lên từ nơi chân trời ngoài cửa số.
Trần Bình An hôm nay luyện quyền cả đêm nhưng không hề toát mồ hôi, điều này có lẽ cũng là một trong những điểm lợi sau khi chen thân ngũ cảnh, hồn phách đại thành, nhưng mặc pháp bào kim lễ, toát mồ hôi hay không đều không sao cả.
Lúc Trần Bình An luyện quyền, người hoa sen tí hon thương thế đã khỏi hẳn sẽ ngồi ở trên bàn bên cạnh ngủ gà ngủ gật. Sau khi rời khỏi Ngẫu Hoa phúc địa, tiểu gia hỏa tựa như có chút tâm sự.
Trần Bình An dừng quyền, ngồi ở bên cạnh bàn, tiểu gia hỏa cúi đầu.
Trần Bình An cười xoa xoa đầu nó, không nói gì, an ủi người ta, thật sự không phải chuyện mà Trần Bình An am hiểu. Hắn lại lấy ra bốn bức họa cuộn tròn, trải lên bàn, bắt đầu tự hỏi rốt cuộc nên "đặt cược" hay không.
Trước kia đối với vận khí Trần Bình An sợ như sợ cọp.
Hôm nay khúc mắc đã được cởi bỏ không ít. Thật ra Ly Châu động thiên sau khi tan vỡ rơi xuống đất, đặc biệt là bị chưởng giáo Lục Trầm tính kế một lần, đan xen vào với Thần Cáo tông Hạ Tiểu Lương, chuyến đi Đại Tùy, hết cùng lại thông, vận khí cực tốt, sau ở trên côn thuyền cùng Hạ Tiểu Lương mỗi người đi một ngả, vận khí vẫn như cũ không bị kém đi. Với lại, hôm nay tài sản của Trần Bình An hắn cũng không tính là ít, không nói đi cùng với Lục Đài thu lợi cực lớn, chỉ nói vị âm thần làm bạn với Trịnh Đại Phong ở Lão Long thành kia, tốn tận mười đồng tiền Cốc Vũ, mua của hắn một thẻ trúc nhỏ trúc Phần Dũng, giống như chính vì mua câu "Thần tiên hữu biệt âm dương tương cách, hồn dĩ định thần, phách tố kim thân” bên trên thẻ trúc.
Cho nên Trần Bình An không hy vọng xa vời có thể "nuôi sống" bốn bức tranh, chọn một bức trong đó, coi như cược nhỏ lấy niềm vui, cũng coi như thỏa đáng. Dấu hiệu hỗn loạn đã nỗi lên, Trần Bình An quả thực cần phải có chút trợ thủ, hỗ trợ trông chừng gia nghiệp.
Lão nhân họ Thôi, Trần Bình An không dám hy vọng xa vời, một người dạy quyền, một người học quyền mà: thôi, không thể yêu cầu nhiều thêm gì nữa.
Ngụy Bách chung quy là chính thần núi cao, có chức trách của hắn.
Tiểu đồng áo xanh và nữ đồng váy hồng hai tiểu gia hỏa này đạo hạnh còn nông, hơn nữa Trần Bình An đối đãi bọn họ, càng giống huynh trưởng đối đãi hai đứa bé. đây là do tâm tính mà vậy, không liên quan tới tuổi tác. Thực sự vướng vào việc lớn, Trần Bình An không những sẽ không để bọn họ dính vào nguy hiểm, mà còn để bọn họ rời xa nơi thị phi.
Đối với bốn người trong tranh, Trần Bình An không có nhiều gánh nặng như vậy.
Về phần sau khi quen biết, ở chung như thế nào, vậy đến lúc đó nói sau.
Bón bức tranh cuộn tròn, Trần Bình An không biết chọn ai trước, nhưng người hắn chắc chắn sẽ không lựa chọn đầu tiên, chính là bức họa Tùy Hữu Biên kia. Nếu sau này để cho Trữ Diêu biết được, mình dẫn theo bên người một nữ tử từ trong tranh đi ra, hơn nữa tốn không ít tiền Cốc Vũ, vậy sẽ thế nào?
Cho nên Trần Bình An mang bức họa này thu vào trong phi kiếm Mười Lăm trước.
Sau đó cũng thu lại ma giáo khai sơn chi tổ Lô Bạch Tượng, nhìn qua là biết hạng người kiệt ngạo bát tuân, hơn nữa khai sáng thế lực ngàm lớn nhất Ngẫu Hoa phúc địa, Trần Bình An sau khi vất vả mời hắn ra, chẳng may là ma đầu kiêu hùng như kiểu Chu Phì Xuân Triều cung, không nhìn luân lý, đại nghịch bát đạo, chẳng lẽ lại bắt hắn giam về bức hoạ cuộn tròn?
Trên đời này không có đạo lý coi thường đồng tiền như vậy.
Tiền Cốc Vũ, không phải là tiền Tuyết Hoa kia, huống chỉ cho dù là tiền Tuyết Hoa cũng không được.
Thu hồi bức thứ hai, chỉ còn lại có lão tổ tông của Ngụy Lương, cùng võ điên Chu Liễm nhìn có vẻ hòa ái kia. Người sau từng là chủ nhân của mũ hoa sen màu bạc, điều này làm Trần Bình An có chút bồn chồn trong lòng, chiến một trận với Đinh Anh, thiếu chút nữa để mạng lại Cổ Ngưu sơn, đó là môt trân chiến hung hiểm nhát trong đời Trần Bình An.
Trần Bình An nhìn chằm chằm hai bức tranh, do dự.
Người hoa sen tí hon yên lặng ngồi ở trước người Trần Bình An, giống như đang nghiêm túc đánh giá hai bức tranh.
Trần Bình An không quyết được, cười hỏi: "Ngươi cảm thấy người nào thuận mắt hơn?”
Người hoa sen tí hon quay đầu, tiểu gia hỏa chỉ có một cánh tay, chỉ chỉ bức hoạ cuộn tròn, sau đó chỉ chỉ mình, tựa như đang hỏi Trần Bình An thật sự muốn nó chọn lựa sao? Trần Bình An cười nheo mắt, gật gật đâu.
Tiểu gia hỏa lăn lông lốc đứng lên, dọc theo bên cạnh hai bức tranh cuộn tròn, mở to mắt, chạy tới chạy lui, còn có thể ghé vào trên mặt bàn đánh giá hai vị người trong tranh, rất là nghiêm túc đáng yêu.
Trần Bình An nhìn mà thấy vui vẻ.
Tiểu gia hỏa cuối cùng ngồi ở trên mặt đất, chỉ chỉ bức tranh Ngụy Tiện bên cạnh.
Trần Bình An cười ha ha nói: "Vậy thì hắn đi."
Tiểu gia hỏa sau khi đứng dậy, bước nhanh chạy đến mép bàn, kéo kéo tay áo Trần Bình An, có chút lo lắng, hẳn là sợ hãi bản thân sẽ chọn sai. "Không có việc gì, dù sao cũng phải chọn, chọn sai cũng không sao." Trần Bình An đưa ngón tay, gãi gãi bên sườn nó, tiều gia hỏa cười khanh khách. ebookshop.vn - truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận