Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1449: Trong Sách Ngoài Sách (5)

Chương 1449: Trong Sách Ngoài Sách (5)Chương 1449: Trong Sách Ngoài Sách (5)
Chương 1449: Trong Sách Ngoài Sách (5)
Đại Tùy Cao thị hậu đãi văn nhân, đây là truyền thống từ khi lập nước tới nay đã có.
Càng miễn bàn là tân khoa trạng nguyên lang như Chương Đại, tuy tạm thời còn ở Hàn Lâm viện, nhưng ở kinh thành đã có nhà tam tiến mười gian phòng do Hộ bộ triều đình bỏ tiền.
Hoàng hôn hôm nay, Chương Đại tản bộ trong nhà cửa trống trải, cho mấy con cá chép đuôi đỏ trong vại lớn ăn xong, liền đến thư phòng một mình học đánh cờ.
Chương Đại là xuất thân nhà nghèo địa phương, trong kỳ thi huyện thi hương chế nghệ văn chương viết rất ổn, tuy không tính là kinh tài tuyệt diễm, chỉ là ở trên thi đình bỗng nhiên nỗi tiếng, có thể cá chép vượt long môn.
Sau khi trở thành trạng nguyên lang, chuyền tới tòa nhà này, thay đổi duy nhất chính là Chương Đại thuê một vị xa phu cùng một chiếc xe ngựa, ngoài ra, Chương Đại cũng không có quá nhiều tiệc rượu xã giao, rất khó tưởng tượng người trẻ tuổi mới ngoài hai mươi tuổi này là văn khôi mới của Đại Tùy, càng không thể tưởng tượng sẽ xuất hiện ở trên phủ đệ Thái gia, khẳng khái lên tiếng, cuối cùng lại có thể cùng Long Ngưu tướng quân Miêu Nhận con cháu của khai quốc công huân ngồi chung một chiếc xe ngựa rời khỏi.
Tất cả những chuyện này, Thái Phong cũng tốt, Miêu Nhận cũng thế, đều cho rằng là chuyện hợp tình hợp lý, Chương Đại có một thân phận trạng nguyên rất đáng giá, là một trong tứ linh thanh danh truyền khắp triều dã Đại Tùy, thân phận thấp kém lại trong sạch, một bầu nhiệt huyết, cho nên dễ dàng khống chế, cảm thấy người này nguyện ý vì gia quốc đại nghĩa, làm gương cho binh sĩ.
Chương Đại nghe được tiếng đập cửa, đặt sách dạy đánh cờ vây xuống, ngắng đầu nói: "Vào đi."
Là vị lão xa phu ở nhờ trong tòa nhà kia.
Lão nhân đứng ở cửa thư phòng hơi âm u, chậm rãi nói: "Mao Tiểu Đông đã mang theo một người trẻ tuổi tên là Trần Bình An rời khỏi thư viện."
"Bọn họ không phải hò hét thề giết văn yêu Mao Tiểu Đông sao, cứ việc đi giết là được."
Chương Đại mặt không biểu cảm nói: "Ngươi bảo nội ứng trong thư viện tìm một cái cớ, để Triệu Thức và hươu trắng cùng nhau rời khỏi thư viện, tìm chỗ yên tĩnh, đánh ngất rồi giấu đi, sau khi khống chế con hươu trắng kia, ngươi nhớ đừng để Nguyên Anh tu sĩ Lương Nhâm trông cửa nỗi lòng nghi ngờ, chỉ cần thuận lợi tiến vào thư viện, động thủ quyết đoán một chút, nhất định phải chết một tên, chết hai tên càng tốt."
Lão nhân gật gật đầu.
Chương Đại do dự một phen,"Đêm nay ta sẽ rời khỏi kinh thành Đại Tùy."
Lão nhân mỉm cười nói: "Làm xong chuyên này. công tử trở lai Trung Thổ Thần Châu, nhất định có thể bay xa vạn dặm."
Chương Đại không ý kiến gì.
Sau khi lão nhân rời khỏi.
Chương Đại buông sách dạy đánh cờ trong tay xuống, quan sát thế cờ.
Chia rễ lôi kéo.
Đông nam Bảo Bình Châu, ven đất kinh đô Thanh Loan quốc, trong một phủ đệ tư nhân không có tiếng tăm.
Người trẻ tuổi là một trong các đầu mục gián điệp của Lục Ba đình Đại Ly sắc mặt âm trầm. Mọi người trong phòng thân phận khác nhau, đều là cao thủ bút đao quan trường, văn đàn Thanh Loan quốc, đương nhiên là tâm phúc bị Đại Ly vương triều lôi kéo.
Lý Bảo Châm nhìn mặt đất, ngón tay xoay tròn chén trà, chưa uống một ngụm trà nào.
Mọi người nơm nớp lo sợ.
Bọn họ sở dĩ hội tụ ở đây, là làm một chuyện.
Bằng vào những cây bút, đánh cho tông chủ nhã nhặn, lãnh tụ văn đàn Thanh Loan quốc, vị lão thị lang Liễu Kính Đình đã quy ấn Sư Tử Viên kia rơi vào trong bùn lầy, phải khiến người này vạn kiếp bất phục, khó hình thành lực ngưng tụ đối với các quan lại sĩ tử dời về phương nam hốt hoảng di chuyển kia. Thanh Loan quốc vẫn cần một sĩ lâm văn phong um tùm, nhưng không cần Liễu Kính Đình một cây cao hơn hẳn cánh rừng nữa.
Chỉ cần thanh danh của Liễu Kính Đình bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, các y quan đại tộc kia sẽ sụp đồ. (Y quan: Áo mũ triều đình, chỉ người cao sang quyền quý).
Đại Ly muốn thấy một màn này, thậm chí ngay cả hoàng đề Thanh Loan quốc cũng sẽ cảm thấy có lợi có hại, không đến mức bị những kẻ tới từ nơi khác không phân biệt rõ kia tình thế cản tay, hàng ngày bị những kẻ không hiểu nhập gia tùy tục này khoa tay múa chân đối với triều chính Thanh Loan quốc, mỗi ngày ăn no rửng mỡ ở nơi đó châm biếm thời sự, đến lúc đó Đường thị hoàng đế sẽ có thể cùng Đại Ly phân chia tang vật, lần lượt lôi kéo những thế tộc hào môn đó.
Nhưng mười mấy người đang ngồi tối nay, vận dụng toàn bộ gia thế và thế lực, tiến hành công kích khắp nơi đối với Liễu Kính Đình, hầu như lật ra từng đoạn văn chương, thơ từ, công văn, của Liễu lão thị lang, để tìm kiếm sơ hở từng câu từng chữ.
Nào ngờ chưa nói tới hiệu quả không rõ nét, còn khiến cho tuyệt đại đa số văn nhân sĩ lâm Thanh Loan quốc phẫn nộ tập thể, một số quan viên tại triều vốn chính kiến không hợp với Liễu Kính Đình, còn có rất nhiều đại nho địa phương, đã có phần không nhịn được nữa, bắt đầu lên tiếng nói thay Liễu Kính Đình. Nhất là các y quan đại tộc di chuyển về phương nam đến tận đây, tình cảm quần chúng càng thêm phẫn nộ, bôn ba khắp nơi vì Liễu Kính Đình, dẫn tới ngay cả nguồn tin kín Liễu Kính Đình sắp trở về trung tâm triều đình, thăng nhiệm Lễ bộ thượng thư, cũng bắt đầu lan tràn ra ở kinh thành.
Lý Bảo Châm ngắng đầu, cười nói: "Mọi người không cần khẩn trương. Việc này làm không tốt, khai trương không hồng phát ngược lại một mảng đen sì, bị ngã một cú đau điếng, người đầu tiên bị chém là Lý Bảo Châm ta, sau đó mới đến lượt các ngươi. Nếu quốc sư đại nhân thông cảm, nói không chừng sẽ cảm thấy chúng ta hợp tình hợp lý, đổi bàn cờ khác, cho chúng ta một cơ hội nữa."
Không nói những "lời an ủi" này còn tốt, Lý Bảo Châm vừa nói như vậy, mọi người đều cảm thấy lưng phát lạnh.
Lông tóc dựng cả lên.
Trong đại sảnh ánh nến lay động.
Lý Bảo Châm đương nhiên căm tức vạn phần, một đám giá áo túi cơml
Ngay lúc này, đại sảnh bên kia xuất hiện hai bóng người, một người đi vào, một người ở lại ngoài cửa.
Nhìn vị văn sĩ nho sam kia ởi vào đại sảnh, Lý Bảo Châm có chút bát đắc dĩ, vốn tưởng tránh được người này, mình cũng có thể làm việc này thật ổn thỏa, nào có thể ngờ được là tình huống như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận