Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 881: Đầu Tường Hai Người Tứ Cảnh Tan

Chương 881: Đầu Tường Hai Người Tứ Cảnh TanChương 881: Đầu Tường Hai Người Tứ Cảnh Tan
Chương 881: Đầu Tường Hai Người Tứ Cảnh Tam Chiến (2)
Nàng vẫn là áp một bên má lên trên mặt bàn,"Ở Kiếm Khí Trường Thành bên này, lớn nhỏ, nam nữ, chỉ cần đánh một trận, mỗi lần đều sẽ chết rất nhiều người, có người huynh không quen biết, có ngươi huynh quen biết, nhưng căn bản không thể nào để tâm đau lòng hay không đau lòng, bằng không người chết chính là mình, chỉ có đợi cho sau khi đại chiến kết thúc, người sống sót mới có thời gian để đau lòng, nhưng mà cũng sẽ không đau lòng nhiều lắm, đối với phía nam Kiếm Khí Trường Thành, nhiều nhất là gửi một chén rượu đi xa, ai ai cũng là như thế cả." Trữ Diêu ánh mắt thật sâu, như giếng Thiết Khóa nơi quê nhà Trần Bình An, sâu thẳm lạnh lẽo,"Tựa như trước đó ở tiệm rượu uống Vong Ưu tửu, ta thuận miệng nói với huynh máy việc nhỏ, ta cùng bằng hữu uống rượu tiễn đưa, sẽ có người lấy chuyện của cha mẹ ta ra nói những lời âm dương quái khí, huynh hỏi ta tức giận hay không, tức giận đương nhiên là có, nhưng mà không nhiều như người ngoài nghĩ, vì cái gì? Huynh biết không?"
Trần Bình An đối diện cùng nàng, nằm úp sắp ở đàng kia, chỉ có thể khẽ lắc đầu.
Trữ Diêu đưa ra đáp án: "Bởi vì kẻ nói những lời quái gở kia, sẽ có một ngày cũng sẽ chết ở trên chiến trường, hơn nữa hắn nhát định sẽ là khẳng khái chịu chết, tựa như những tổ tông đời đời của hắn vậy. Chỉ cần nghĩ đến điều này, ta liền cảm thấy không cần quá tức giận, nói mấy câu mà thôi, coi nhẹ như không, còn không nặng bằng kiếm khí bên người. Nói không chừng ngày nào đó ta sẽ cùng những người này kề vai chiến đấu, hoặc là ai cứu ai, cũng có thể là chỉ có thể trơ mắt nhìn ai chết đi."
Trần Bình An gật gật đầu, sau đó ngồi dậy, lại lắc đầu nói: "Trữ cô nương, muội nghĩ như vậy...
Trữ Diêu xem thường nói: “Ta không muốn nghe đạo lý, không được phiền ta."
Đạo lý của người khác, nàng có thể không cần nghe, trưởng bối lão tổ tông trong nhà, lão đại kiếm tiên trên đầu tường, A Lương lúc trước tiễn mình rời khỏi Đảo Huyền sơn, bằng hữu cùng tuổi bên cạnh mình, mà nếu quả như Trần Bình An có nói, nàng cũng chỉ có thể thấy hắn phiền, chi bằng ngay từ đầu kêu hắn đừng nói.
Trần Bình An ồ một tiếng, tiếp tục nằm úp sắp, quả thực không nói ra những đạo lý mình thật vất vả đọc được trong sách.
Trữ Diêu đột nhiên ngồi dậy,"Huynh thật muốn đi Kiếm Khí Trường Thành bên kia?"
Trần Bình An cũng ngồi thẳng dậy theo, gật đầu nói: "Lão tiền bối dạy ta quyền pháp nói, chỉ cần đi lên đầu tường, có thể trợ giúp rèn luyện thần hồn vũ phu, chỉ cần đừng chết ở bên kia, chính là thu hoạch rất lớn. Hơn nữa không biết vì cái gì, lần trước sau khi uống Vong Ưu tửu cùng hai vợ chồng kia xong, cuối cùng ta cảm thấy tứ cảnh lúc này đến lục cảnh, có ảo giác tựa như nước chảy thành sông, giống như chỉ cần ta muốn thăng cảnh, là có thể thoải mái làm được, nhưng đương nhiên ta sẽ không ngốc nghéch cứ như vậy một đường phá cảnh, một bước đi không vững chắc, về sau sẽ rất bấp bênh. Nhưng mà ta có một trực giác, uống rượu ngon Hoàng Lương Phúc Địa, về sau trước thất cảnh, tứ đến ngũ và ngũ đến lục, hai lần phá cảnh sẽ đơn giản rất nhiều."
Trữ Diêu lấy hồ lô dưỡng kiếm, tiện tay lắc lư, lông mi khẽ run,"Vậy huynh nhớ phải cảm tạ họ a, đã cho huynh một cơ duyên như vậy."
Trần Bình An gật đầu nói: "Đương nhiên rồi, cho nên lần này đi Kiếm Khí Trường Thành, xem có lại gặp được họ hay không.”
Trữ Diêu suy nghĩ, không nói thêm gì.
Trần Bình An có chút thấp thỏm,"Nhưng mà lúc trước bị người ta chộp tới kiếm khí Trường Thành, quá khó tiếp thu, ta sợ đến đứng cũng đứng không vững, còn đi lên đầu tường như thế nào được?"
Trữ Diêu giải thích nói: "Thật ra không quá đáng sợ giống như huynh nghĩ đâu, đầu tường bên kia vốn chính là địa phương kiếm khí thịnh nhất, nếu như huynh nhập quan từ Đảo Huyền sơn, từng bước một đi tới bên đầu tường, tiến triển theo trình tự, chậm rãi thích ứng, sẽ dễ chịu hơn rất nhiều. Kiếm Khí Trường Thành có phần tương tự thiên ngoại thiên của Thanh Minh Thiên Hạ đối ứng, là một nơi vô pháp. Kiếm tu mười ba cảnh Phi Thăng cảnh, cũng sẽ không bị bắt buộc phi thăng, ai cũng không quan tâm chết sống của bọn ta, đến ngay cả thiên đạo cũng không quản nơi này, cho nên rất nhiều kiếm tu ngoại hương đều thích tới đây lịch lãm, tham gia chiến sự, lần trước huynh ở trên không Ly Châu Động Thiên nhìn thấy nhóm kiếm tu kia thiên thượng, chính là Luyện khí sĩ Câu Lô châu, lần này có bọn họ trợ trận, về ngoài mặt Yêu tộc ba lượt thế công đều vô công mà phản, ở đầu tường rơi xuống máy vạn thi thẻ, toàn bộ biến thành tiền vốn chúng ta mua vật tư trên độ thuyền Đảo Huyền sơn, nhưng mà ta cảm thấy không đơn giản như vậy, tin rằng Trần gia gia bắt huynh đi Kiếm Khí Trường Thành, đặc biệt là hai vị thánh nhân tọa trấn nơi đây, càng có thể nhìn ra được."
Trữ Diêu cười cười,"Tu sĩ cảnh giới càng cao, nhất là thượng ngũ cảnh, bất luận là Nhân tộc hay là Yêu tộc, tiến vào địa bàn của người khác, cùng sẽ giống nhau không hợp thủy thổ, cho dù là thánh nhân tọa trấn một phương thiên địa, chiếm hết chỗ mắấu chốt thiên thời địa lợi, lấy ví dụ như Thanh Minh Thiên Hạ Đạo gia chưởng giáo Lục Trầm, trước đó khi tiến vào Hạo Nhiên Thiên Hạ, cảnh giới tối cao, hẳn là cũng chỉ có thể là mười ba cảnh, đây là quy củ do Lễ thánh lập ra từ xưa, mà Nho gia thánh nhân tiền vào Thanh Minh Thiên Hạ, cũng không ngoại lệ. Giữa những thánh nhân, tuy có tranh giành đại đạo, nhưng không có nghĩa là bọn họ sẽ không tôn trọng lẫn nhau. Nói ra có thể huynh sẽ không tin, bên trong Yêu tộc, cũng có tồn tại đáng để kiếm tu bọn ta kính nể, dù cho chúng nó là kẻ địch phải tranh sinh tử trên chiến trường. Đồng thời, trong Yêu tộc cũng có rất nhiều đại yêu, sẽ khâm phục một số kiếm tu lợi hại của bọn ta."
"Ở kiếm khí Trường Thành bọn ta, chỉ cần không phải kiếm tu, vũ phu giống như huynh, còn có Chư Tử bách gia Luyện khí sĩ, đều sẽ rất khó sống, có khả năng là một phúc duyên thiên đại, càng có khả năng sẽ bị kiếm đạo khí phách bên này hoàn toàn mài hỏng căn bản đại đạo. Có hai ví dụ, một là trên lịch sử có vị kiếm tu Động Phủ cảnh Câu Lô châu, ở trong này từng bước một trở thành tu sĩ Tiên Nhân cảnh, một nữa là tu sĩ Tiên Nhân cảnh của Phù Diêu châu, chẳng những không tìm được cơ hội phá cảnh ở đây, ngược lại một hơi rơi trở về Nguyên Anh cảnh."
Trần Bình An đột nhiên nói: "A Lương dạy ta vận khí pháp môn mười tám đình.”
Trữ Diêu sửng sốt một chút,Người này đối với huynh không tệ a, ở bên này của bọn ta, chỉ có kiếm tu lập công lớn, mới có tư cách truyền thụ cho một người nào đó phương thức vận khí này, hầu như đều là truyền cho đệ tử đắc ý nhất, hoặc là người thừa kế của gia tộc. Nhưng đừng vui mừng quá sớm, mười tám đình càng nhiều là một loại nghi thức cảm, giống như là đang nói, Kiếm Khí Trường Thành nhiều thế hệ truyền thừa, thủy chung có hậu bối kế thừa kiếm ý của kiếm tiên thượng cổ đời trước, thật ra bản thân mười tám đình, không được xem là kiếm quyết vận khí rất cao minh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận