Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 741: Đại Ly Trần Bình An Ở Đây (6)

Chương 741: Đại Ly Trần Bình An Ở Đây (6)Chương 741: Đại Ly Trần Bình An Ở Đây (6)
Chương 741: Đại Ly Trần Bình An Ở Đây (6)
Giờ phút này nhìn thấy lực sĩ kim giáp ngân thân cách đó không xa, cầm trong tay một cây đại kích màu vàng, vận sức chờ phát động, gắt gao nhìn thẳng hắn.
Trần Bình An không chút run sợ, ở Yên Chi quận Sùng Diệu đạo nhân có hai lực sĩ hoàng đồng hộ giá, tựa như một pho tượng lực sĩ hoàng đồng phẩm tướng cao Phù lục phái, có thể đủ so sánh với võ phu tam cảnh, lực sĩ kim giáp thân cao hai trượng trước mắt, nhắm chừng ít nhất cũng là chiến lực võ phu tứ cảnh, thậm chí có khả năng là thực lực ngũ cảnh.
Chẳng qua khi mới luyện quyền, đã dám chính diện đụng độ một con vượn già Bàn Sơn Viên Chính Dương sơn.
Khi Trần Bình An đã quyết tâm làm gì, thật đúng là không sợ ai.
Hậu tích bạc phát (1), linh quang hiện ra.
(1) tích lũy sâu dày, từ từ thả ra, chỉ ý có chuẩn bị đầy đủ mới làm được việc tốt
Trần Bình An hầu như là tự nhiên mà đưa tay vòng ra sau, cầm chuôi hòe mộc kiếm này.
Đồng thời ở trong lòng mặc niệm nói: "Mùng Một, Mười Lăm, đi giúp Tống lão tiền bối đối phó kiếm khách cùng tráng hán kia, lực sĩ này ta tự mình ứng phó."
Cách xa nhau không tới hai mươi bước, hai vạt kiếm quang dưới chân Trần Bình An, một trái một phải, họa hình cung vòng qua lực sĩ kim giáp bắt đầu trùng trùng đạp lên đại địa, cầm đại kích chạy về phía trước.
Trần Bình An vẫn duy trì để tay ở phía sau, cầm chuôi mộc kiếm, nhảy tới một bước, hô: "Tống lão tiền bối, cứ việc yên tâm lấy hơi!"
Đối đầu kẻ địch mạnh, hai lưỡi búa của tráng hán khôi ngô sắp bổ tới chém đến, còn có Thanh Trúc Kiếm Tiên như hồ rình môi, Tống Vũ Thiêu hiểu ý cười, thế mà thật sự lấy hơi.
Thanh Trúc Kiếm Tiên ở phía trên lưng ngựa bổ ra một kiếm.
Trần Bình An thân thể ở trên không trung lí nhí những lời không ai nghe hiểu được, sau đó cả người lâm vào một loại cảnh giới không linh chưa bao giờ từng có. Vật ta cùng vong, kiếm tâm trong suốt.
Ở cổ tự từng có một kiếm hòe mộc, nhẹ nhàng bâng quơ bổ ra đại trận kim quang của đại yêu phán bào.
Nếu lực có kém, hôm nay ta đây xuất kiếm sẽ giống như học quyền, một quyền một quyền từ từ mà đến, sẽ có ngày nào đó đánh ra trăm vạn quyền. Trước tiên sẽ học ý, không học theo cách thức!
Chỉ cần để ý đây ra một kiếm!
Có sơn khai sơn, có thủy đoạn thủy!
Mười tám đình kiếm khí trong cơ thể lại không thu liễm chút nào, như hồng thủy vỡ đê vậy, hướng tới từng tòa từng tòa sớm bị đương kim kiếm tu coi là khí phủ hẻo lánh nhạt nhẽo.
Trần Bình An trong nháy mắt đột nhiên rút ra hòe mộc kiếm, mang theo kiếm khí lấp lánh chính hắn không nhìn tháy, đối với lực sĩ kim giáp cao hai trượng kia chính là một kiếm chém tới.
Tính cả trường kích thật lớn, võ tướng kim giáp bị rằm một cái trảm đứt!
Trần Bình An hai chân rơi xuống đất, ngắng đầu lên, trên người lực sĩ kim giáp trước mắt xuất hiện một khe hở xéo thật lớn, ánh sáng bạc phụt ra, kim giáp vỡ vụn.
Khi thân trước của nó suy sụp ngã xuống đất, sau đó ầm ầm vỡ nát, khắp mặt đất là kim quang ngân mang, bay lên đây trời.
Trần Bình An đầu đầy mồ hôi hai đầu gối khẽ khụy xuống, có chút hoảng hốt, nhưng mà nhanh chóng lấy lại tinh thần, đứng thẳng thắt lưng, nắm chặt hòe mộc kiếm trong tay.
Hành tâu giang hồ, ta có một kiếm!
Thiếu niên chưa bao giờ nhẹ nhàng vui vẻ sung sướng như thé, muốn phát tiết những uẩn ức tích lũy trong lòng như thế, ở bên trong đại quân vạn người, cầm trong tay một thanh hòe mộc kiếm để công thành, thiếu niên lên tiếng nói: "Đại Ly Trần Bình An ở đây!"
Trên chiến trường yên lặng như tờ, một vòng lớn quân trận lấy thiếu niên làm trung tâm, sau giây lát kinh ngạc, liền vang lên tiếng chỉnh trang thiết giáp chấn động, đại quân tác chiến, cũng không phải là đến xem náo nhiệt, trong lúc nhất thời trường mâu tụ lại, cung nỏ kéo căng, toàn bộ nhắm ngay vị kiếm tiên thiếu niên tự xưng người Đại Ly kia.
Sau đó Trần Bình An làm một động tác "sai thời điểm", tay trái thả hòe mộc kiếm vào lại hộp gỗ, tay phải thành thạo tháo hồ lô rượu xuống, sau đó trong giây lát giơ tay trái lên cao, tựa như đang nói cùng đại quân Sơ Thủy quốc: Các vị chờ một lát, để ta uống rượu rồi đánh cũng không muộn.
Nhất thời rước lấy một trận ò lên như thủy triều, cho dù là một vài giáo úy đô úy có thể chinh chiến thiện chiến, đều phải hai mặt nhìn nhau, vị kiếm tiên thiếu niên một kiếm trảm kim giáp này, không lẽ thật sự là một vị "vạn nhân địch" 2 Mới có thể từ đầu tới đuôi, sân vắng lững thững, một đường tiến quân thần tốc, xem đại quân vạn người như không có gì như thế? Trận nghẹn khuất này, còn đánh như thế nào nữa! Không thể để cho các huynh đệ lây tính mạng đi nhét vào một thứ không đáy? Một trăm lượng bạc tiền trợ cấp là rất cao, nhưng trên đời này giữa các huynh đệ nơi sa trường, ai muốn trơ mắt nhìn người quen thuộc bên cạnh còn đang sống sờ sờ, ngay lập tức biến thành một đống bạc chết di?
Mùng Một cùng Mười Lăm, hai thanh phi kiếm bản mạng, đều đã lập được chiến công, vô hình trung lại trợ tăng giả tượng vô địch của Trần Bình An.
Một kiếm của Thanh Trúc Kiếm Tiên bổ chém về phía kiếm khí của Tống Vũ Thiêu, như một đường thủy triều mãnh liệt vọt tới trước, lại bị Mùng Một tùy ý bay vút, không ngừng xuyên qua giữa dòng thủy triều, từng giọt tí tách ăn sạch hầu như không còn. Mà binh gia tu sĩ Sơ Thủy quốc hai tay cầm búa lớn, bị Mười Lăm tốc độ nhanh đến dọa người chỉa thẳng mi tâm, sợ tới mức tráng hán khôi ngô không thế không thu hồi thế công, hắn cũng không muốn cùng Tống Vũ Thiêu lầy mạng đổi mạng, không ngừng lầy hai lưỡi búa che chắn bốn phía thân thể, truyền ra một trận leng keng giòn giã vui tai, còn hai lưỡi búa hỏa tinh văng khắp nơi.
Tống Vũ Thiêu thuận thế lấy một hơi thở mới, cánh tay đưa ngang ra giữ lấy Ngật Nhiên kiếm quang thổ lộ, thắt lưng đeo vỏ trúc, cả người kiếm ý tăng vọt, quần áo màu đen không gió mà phiêu đãng, có thể lại lần nữa buông tay chiến một trận, khoái ý đến cực điểm.
Trần Bình An sau khi nâng lên cánh tay cố lộng huyền hư, ngửa đầu uống rượu, đồng thời ở trong lòng mặc niệm nói: "Mùng Một, Mười Lăm, tiếp tục cuốn lấy đối thủ các ngươi, trong chiêu thức biến hóa một chút... Cũng không sao!"
Phi kiếm Mùng Một giống như kẻ vô lại dây dưa không ngớt, bám theo Thanh Trúc Kiếm Tiên "Con quỷ nhỏ" này, Mười Lăm lại cắn cho món trọng khí hai lưỡi búa hoàn toàn thay đổi hình dáng, lỗ chỗ khắp nơi, khiến cho hán tử khôi ngô đau lòng không thôi.
Nhãn lực cùng tu vi của Thanh Trúc Kiếm Tiên đều cao hơn mọi người một cái đầu, vị kiếm đạo tông sư chí tại cái đầu nằm trên người lão Kiếm Thánh Sơ Thủy quốc này, khi đang chống đỡ Mùng Một, vẻ mặt sát khí phẫn nộ lên tiếng, một lời nói toạc ra thiên cơ: "Thiếu niên kia hai lần uống rượu là giả, lấy hơi là thật!”
Võ đạo tông sư chỉ chiến, cơ bất khả thất, thất bắt tái lai (2)
(2) cơ hội không thể bỏ qua, bỏ qua cơ hội sẽ không đến lại nữa
Trần Bình An đã buông cánh tay, buộc hồ lô dưỡng kiếm vào bên hông, phóng qua bộ trận đại quân, nhìn về phía Thanh Trúc Kiếm Tiên nhếch miệng cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận