Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1745 - Kiếm Của Tiên Sinh Từ Đâu Đến (1)



Chương 1745 - Kiếm Của Tiên Sinh Từ Đâu Đến (1)



Lưu Chí Mậu lấy một chuỗi vòng tay hạch đào hơi thưa, giống như đã có từ nhiều năm trước, do bảo quản không tốt nên số hạch đào trên đó đã rơi mất hơn một nửa, chỉ còn lại tám viên hạch đào có điêu khắc dáng vẻ của các vị thần chỉ như Vũ Sư, Lôi Thần, Điện Mẫu vân vân, mỗi hạt to chừng ngón cái, tràn ngập khí thế cổ xưa, mỗi vị thần linh viễn cổ đều sinh động như thật. Lưu Chí Mậu mỉm cười nói: “Chỉ cần lấy ra ném xuống đất là có thể tạo nên các sắc lệnh phong vũ lôi điện hỏa vân vân, uy thế của mỗi một viên hạch đào sau khi nổ tung tương đương với một kích dốc toàn lực của Kim Đan Địa Tiên bình thường, chỉ có điều mỗi một viên hạch đào này sau khi sử dụng xong sẽ hư ngay, cho nên không được tính là pháp bảo tốt, nhưng bây giờ hình thần Trần tiên sinh bị thương, không nên thường xuyên ra tay chém giết với người ta, vật này vừa lúc rất phù hợp.”Trần Bình An nhẹ nhàng cất vào tay áo, nói lời cảm ơn: “Đúng là như vậy, Lưu đảo chủ có lòng.”Lưu Chí Mậu mỉm cười nói: “Gần đây đã xảy ra ba chuyện chấn động vương triều Chu Huỳnh và các nước phiên thuộc, một là vị kiếm tu cửu cảnh luôn mai danh ẩn tích ở hồ Thư Giản bị một nữ tử áo xanh và một thiếu niên áo trắng truy đuổi hơn ngàn dặm, cuối cùng bị hai người liên thủ giết chết, nữ tử áo xanh chính là tu sĩ vô danh mà lúc tổ chức minh hội đảo Cung Liễu đã đánh nát tổ sư đường núi Phù Dung, nghe đồn thân phận của nàng là Niêm Can lang Đại Ly. Về phần thiếu niên áo trắng từ trên trời rớt xuống kia đạo pháp thông thiên, pháp bảo trên người có thể xưng là rực rỡ muôn màu, truy đuổi cả đường mà nhàn nhã như đi bộ, kiếm tu cửu cảnh kia chật vật cực kỳ.”Nói đến đây, Lưu Chí Mậu cười nhìn về phía Trần Bình An:Trần Bình An hỏi: “Đảo Hoàng Oanh nói thế nào?”Lưu Chí Mậu nói: “Sau khi vợ chồng Địa Tiên đảo Hoàng Oanh biết được tin tức xong, trong ngày đó đã đi thăm hỏi Đàm Nguyên Nghi, cầu xin sự che chở, xem như hoàn toàn đi theo Đại Ly.”Trần Bình An gật đầu nói: “Xem như một tin tức tốt.”Lưu Chí Mậu tiếp tục nói: “Chuyện thứ hai, là chuyện mà đại tướng quân Tô Cao Sơn đã tuyên bố, vào trước tết Nguyên Tiêu tháng giêng năm nay sẽ công phá kinh thành Thạch Hào quốc, trong tháng giêng này, những ai không muốn bị chôn cùng Hàn thị Thạch Hào quốc, nếu như gia tộc có người làm quan thì chỉ cần dán hình hai môn thần Đại Ly Viên, Tào lên cửa, là sẽ có thể tránh được tai họa binh đao, nếu như lúc thiết kỵ Đại Ly phá thành mà nhà quyền quý nào chưa dán môn thần lên cửa thì tất cả đều sẽ bị xem như dư nghiệt của Hàn thị. Sau khi thành bị phá, trong vòng ba ngày từ nhà đến chợ sẽ thay đổi thành môn thần Đại Ly để tránh khỏi tất cả sự phiền nhiễu tập kích y. Nếu sau ba ngày mà còn không treo môn thần Đại Ly lên tất cả các cửa lớn cửa nhỏ trong trạch viện thì sẽ được ghi vào trong sổ, chuẩn bị tính sổ sau.”Trần Bình An khẽ nói: “mưu tính của bậc đế vương, tấn công tinh thần hàng đầu”Lưu Chí Mậu nhắm mắt nghiền ngẫm: “Về chuyện thứ ba, nếu như thái bình thịnh thế thì sẽ được xem như là một chuyện không nhỏ, chỉ là vào lúc này nên không được đáng chú ý gì mấy. Hàn Tĩnh Tín, hoàng tử được hoàng đế Thạch Hào quốc cưng chiều nhất đã chết bất đắc kỳ tử ở một nơi tái ngoại hoang vu, thi thể không tròn vẹn, Tằng tiên sinh mà hoàng thất cung phụng cũng không thấy tung tích đâu, Hồ Hàm, đệ nhất võ đạo Thạch Hào quốc cũng bị cắt mất đầu luôn, nghe nói Hoành Sóc đã khắc thơ cho thi lang Hứa Mậu bằng hai cái đầu để làm quà đầu hàng, dâng lên cho chủ tướng Đại Ly Tô Cao Sơn trong một đêm trời đầy gió tuyết, được thăng chức làm Thiên Vũ Ngưu tướng quân, chức quan chính tứ phẩm vương triều, có thể nói là một bước lên trời. Bây giờ muốn có được quân công của Đại Ly đúng là không dễ dàng mà.”Lưu Chí Mậu lấy hai cái bát rượu ra đặt trên bàn, Trần Bình An lấy hồ lô dưỡng kiếm, cười cười, Lưu Chí Mậu liền thức thời cất lại một cái, biết rõ vị tiên sinh chưởng quỹ đối diện này sẽ không dùng chén uống rượu của mình nhưng mà chút quy tắc bàn rượu này vẫn phải có. Trần Bình An rót cho Lưu Chí Mậu một chén rượu, còn mình thì dùng rượu trong hồ lô dưỡng kiếm.Sau đó Trần Bình An uống một hớp rượu, chầm chậm nói: “Lưu đảo chủ đừng nghi ngờ gì, người do ta giết đó, về phần hai cái đầu kia bị Hứa Mậu cắt đi, ta không giết Hứa Mậu, hắn cản tai ương giúp ta, cầu được ước thấy.”“Đúng là như vậy.”Lưu Chí Mậu cười nói cởi mở: “Thạch Hào quốc nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, có thể đụng đầu vào mũi kiếm của Trần tiên sinh cũng là vì số mệnh đời này của Hàn Tĩnh Tín không thể làm hoàng đế. Chẳng qua nói thật thì trong mấy vị hoàng tử, Hàn Tĩnh Tín là người được hoàng đế Thạch Hào quốc gửi gắm kỳ vọng cao nhất, cũng là người có lòng dạ sâu nhất, cơ duyên cũng tốt nhất, chỉ tiếc vận mệnh tên nhóc là tự tìm đường chết, vậy cũng chẳng còn cách nào.”Trần Bình An hỏi: “Lưu đảo chủ, có một chuyện mà từ đầu đến cuối ta cứ nghĩ mãi không rõ, trong Thạch Hào quốc, vương triều Chu Huỳnh có nhiều nước phiên thuộc như vậy nhưng tại sao nước nào cũng chọn ăn thua đủ với thiết kỵ Đại Ly, ở Bảo Bình châu, làm phiên thuộc của một vương triều lớn vốn sẽ không nên quyết liệt như vậy mới đúng, không đến mức trên miếu đường, tiếng phản đối lại nhỏ như vậy, bắt đầu từ Đại Tùy phiên thuộc của Hoàng Đình quốc đến phía bắc là thư viện Quan Hồ, lãnh thổ toàn bộ phương bắc Bảo Bình châu...”Trần Bình An dùng ngón tay gõ bàn một cái: “Chỉ có nơi này là không hợp với lẽ thường.”Lưu Chí Mậu do dự một chút, nâng chén rượu lên uống một hớp, chầm chậm nói: “Bách gia chư tử, đều đang đặt cược, mặc dù Bảo Bình châu nhỏ nhưng Đại Ly có thể có được chủ mạch Mặc gia, Âm Dương gia, Chân Vũ sơn với Binh gia cầm đầu Bảo Bình châu vân vân, bọn họ đều lựa chọn Tống thị Đại Ly, vương triều Chu Huỳnh là thế lực mạnh mẽ nhất trung bộ Bảo Bình châu, có được sự ủng hộ của mạch chínhvà mạch nhánh của chư tử bách gia chính là chuyện hợp tình hợp lý, theo tôi biết thì họ có được sự ủng hộ của các chi mạch Nông gia, Dược gia và Thương gia, Tung Hoành gia vân vân. Kiếm tu của vương triều Chu Huỳnh nhiều như mây, có thể nói là khí vận cường thịnh, cộng thêm qua lại thân mật với Quan Hồ thư viện, thiết kỵ Đại Ly bị ngăn trở ở nơi này cũng không có gì quái lạ.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận