Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1258: Năm Mới Bầu Không Khí Mới (1)

Chương 1258: Năm Mới Bầu Không Khí Mới (1)Chương 1258: Năm Mới Bầu Không Khí Mới (1)
Chương 1258: Năm Mới Bầu Không Khí Mới (1) Trên bàn cơm ồn ào náo
nhiệt, có mặt Bùi Tiền rất khó
yên tính mà ăn một bữa cơm.
Trịnh Đại Phong và Trần Bình An đều không tán gẫu chuyện Ly Châu động thiên với trần nhỏ Long Tuyền.
Trịnh Đại Phong đa phần là hỏi chút kỳ nhân dị sự của Ngẫu Hoa phúc địa, bốn người trong bức họa cuộn tròn, cũng rất có hứng thú đối với thiên hạ đệ nhất nhân Đinh Anh mà Trần Bình An nói lúc trước, tiếp đó chính là trích tiên nhân Khương Thượng Chân kia, Trần Bình An mới chọn kể một số chuyện, mãi đến lúc này, Trịnh Đại Phong mới thuận thế hàn huyên chút tin tức động thiên phúc địa liên quan đến Ly Châu động thiên.
Nói chung, mười đại động thiên cùng ba mươi sáu tiểu động thiên, động thiên sở dĩ là động thiên, là do linh khí dạt dào hàng đầu thiên hạ, lời đồn động thất cao đến tận trời, đều có đủ loại cơ duyên do thượng cổ tiên nhân hoặc đã giải giáp hoặc đã phi thăng để lại, là nơi lựa chọn hàng đầu để tu hành của thần tiên, làm ít hưởng nhiều, ví dụ như Ngô Đồng tiểu động thiên của Đồng Diệp tông, bị Đỗ Mậu độc chiếm, chỉ chia một ly canh cho tu sĩ thượng ngũ cảnh trong tông môn. Chẳng qua cũng có ngoại lệ, tòa Liên Hoa tiểu động thiên nối tiếp với Ngẫu Hoa phúc địa kia của Đạo Tổ, đương nhiên còn có Ly Châu động thiên, thứ sau linh khí tất nhiên cũng được coi là dư thừa, không nỗi danh với nhân gian về thiên tài địa bảo mà thứ thật sự làm người ta thèm nhỏ dãi, vẫn là tư chất tu hành trác tuyệt trời sinh của dân chúng trấn nhỏ. Nơi khác của Hạo Nhiên Thiên Hạ, lục địa thần tiên sau khi xuống núi, là như biển rộng tìm kim, vất vả tìm kiếm một hạt giống tốt, có thể nói đi mòn giày sắt mà chẳng thấy, mặc dù tìm được người tư chất tốt, thì cũng chưa chắc thích hợp thu vào môn hạ, hoặc là tâm tính không phù hợp đạo pháp sư môn, vân vân và mây mây, cố gắng đến cuối cùng vẫn là công dã tràng, ôm thất vọng mà trở về núi. Nhưng mà ở trong Ly Châu động thiên, ngọc tốt tu đạo có hi vọng chen thân trung ngũ cảnh không phải số Ít, con cháu một đôi thần tiên quyến lữ tầm thường cũng chưa chắc có thể có tư chất tu hành như vậy.
Ăn xong bữa cơm tất niên này, mọi người đều thay quần áo mới. Ngụy Tiện lúc đầu không thích mặc quần áo mới, nói nếu thật sự phải thay đồ thì mặc bộ long bào kia là được rồi, quần áo mới mặc luôn cảm thấy không vừa người, khó chịu, bị Bùi Tiền bám lấy lâu thật lâu mới chịu đi thay đồ mới giày mới. Để hòa chung không khí, Trần Bình An cũng tạm thời cởi pháp bào Kim Lễ ra, thay một bộ áo dài màu xanh do Bùi Tiền và Tùy Hữu Biên chọn giúp.
Trần Bình An cho Bùi Tiền và bốn người trong bức họa cuộn tròn mỗi vị một phần tiền mừng tuổi, mỗi người một đồng tiền Tuyết Hoa, lấy giấy đỏ gói lại. Bùi Tiền biết đồng tiền thần tiên này giá trị ngàn lượng bạc trắng, vui sướng vô cùng, bốn người còn lại đều nhận lấy, tất nhiên sẽ không có tâm cảnh như Bùi Tiền.
Tiếp theo đó chính là gác đêm.
Cuối cùng còn lại Trần Bình An và Trịnh Đại Phong và Bùi Tiền nữa ngồi quanh lò lửa, ngồi tới lúc trời sáng.
Trần Bình An gác một chân, người hoa sen tí hon ngồi ở trên mu bàn chân hắn, Trần Bình An lắc chân, khiến nó nhào lên lộn xuống, người tí hoa vui vẻ vô cùng. Trần Bình An không dám uống nhiều rượu thuốc tiểu luyện trong hồ lô dưỡng kiếm, hắn với Trịnh Đại Phong uống cả đêm, nhưng phân lượng mỗi người nửa cân Quế Hoa Nhưỡng, uống tới chừng mực là dừng.
Trịnh Đại Phong hàn huyện rất nhiều bạn cùng lứa tuổi trên trấn nhỏ tuổi xấp xỉ với Trần Bình An, Mã Khổ Huyền, Tống Tập Tân, Triệu Diêu, Lâm Thủ Nhất, nhỏ một chút nữa thì có Lý Bảo Bình, Cố Xán.
Hắn nói người khiến ta bát ngờ nhất, vẫn là Trần Bình An ngươi, chẳng những còn sống, còn có thể đi tới ngày hôm nay. ebookshop.vn - truyện dịch giá rẻ
Bùi Tiền đã ngủ từ nửa đêm cho nên không nghe được những chuyện xưa cũ về Ly Châu động thiên. Trịnh Đại Phong chủ động hỏi về món đồ sứ bản mạng của Trần Bình An, Trần Bình An cười nói là một cái chặn giấy sứ trắng, đại khái là hình dạng ly long, năm xưa hắn để lại một ít di vật đồ sứ vỡ nát, không nhiều, lén bỏ vào trong hũ nơi góc tường nhà tổ ngõ Nê Bình. Nếu không có gì bát ngờ xảy ra, một khi nung xong, cũng sẽ không làm cống phẩm cho vua, đặt ở trên bàn thư phòng của hoàng đề Đại Ly, mà rất có khả năng sẽ được bí mật giấu trong phủ đệ tiên gia nào đó trên núi, bởi vì dựa theo ý kiến của lão đại kiếm tiên Kiếm Khí Trường Thành, Trần Bình An hắn vốn có tư chát Địa tiên.
Trịnh Đại Phong không nói tiếp.
Trần Bình An không để Trịnh Đại Phong khó xử.
Liên lụy quá sâu.
Vừa hay Trần Bình An lại có được đủ kiên nhẫn và nghị lực.
Trịnh Đại Phong cuối cùng chỉ chỉ ngoài phòng, Lão Triệu, là lão tổ tông của nhánh Triệu Diêu của Ly Châu động thiên, sau khi chết bị lão nhân nhà chúng ta thu nạp hồn phách, nửa thần thị nửa âm sát, nếu như số phận tốt, thì có thể ném ra ngoài, nháy mắt trở thành sơn thần dãy núi nào đó của vương triều Đại Ly, nhưng muốn được như Ngụy Bách một bước lên trời, từ tiểu sơn thần biến thẳng thành Bắc Nhạc chính thần của nửa châu, thì tuyệt đối không thể hy vọng xa vời, nhưng có cơ hội được giống như cha Cố Xán tọa trần sơn thủy khí vận phạm vi ngàn dặm."
Trần Bình An gật đầu nói: "Ta đoán ra được.”
Tế tiên sinh từng để lại ba làn gió xuân lần lượt ở trên người Trần Bình An hắn, Triệu Diêu và Tống Tập Tân.
Triệu Diêu năm đó không thể bảo vệ được chiếc ấn chữ Xuân quý giá nhất kia, Tễ tiên sinh nói chưa từng thất vọng đối với hắn. Trần Bình An ngay từ đầu không hiểu, với tính tình của Tề tiên sinh, tuyệt đối không phải vì chưa từng gửi gắm kỳ vọng cao đối với Triệu Diêu, cho nên mới không thất vọng, trên thực tế Tê tiên sinh đứng trước Triệu Diêu và Tống Tập Tân thì vẫn coi trọng Triệu Diêu hơn chút, hôm nay nghĩ đến, thật ra không hẳn là TỀ tiên sinh không hy vọng Triệu Diêu mượn cơ hội này, hoàn toàn phủi sạch quan hệ với văn mạch của mình. Triệu Diêu tự lập môn hộ cũng tốt, vào đạo thống văn mạch nhà khác cũng thế, nói không chừng có thể an an ôn ổn vượt qua cả đời, Tề tiên sinh đã vui rồi.
Trần Bình An tự nhận mình không thể rộng lượng được như Tè tiên sinh.
Sau này mình đọc nhiều sách hơn, biết nhiều người hơn rồi có lẽ có thể làm được, nhưng hôm nay chắc chắn không thể làm được như vậy.
Liên quan tới thân phận Mã Khổ Huyền ngõ Hạnh Hoa, Trịnh Đại Phong đã tiết lộ một tia thiên cơ, nói con mèo trắng sống nương tựa với Mã Khổ Huyền kia có lai lịch quan trọng, cơ duyên to lớn, so với long vương lâu và cá chép màu vàng của hoàng tử Đại Tùy Cao Huyên, vòng tay rồng lửa trên cổ tay Nguyễn Tú, tượng rồng gỗ của Triệu Diêu, con cá chạch nhỏ của Cố Xán và thằn lần của Tống Tập Tân, thì chỉ có hơn chứ không kém, chẳng qua khác với năm thứ kia, mèo trắng vụng trộm xâm nhập Ly Châu động thiên, sẽ chỉ nhận một mình Mã Khổ Huyền làm chủ.
Trần Bình An bèn nói hắn và Mã Khổ Huyền đã chém giết hai lần, một lần ở mộ thần tiên nơi quê nhà, một lần ở trên đường cái Thải Y quốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận