Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1443: Đấu Pháp Đỉnh Núi (3)

Chương 1443: Đấu Pháp Đỉnh Núi (3)Chương 1443: Đấu Pháp Đỉnh Núi (3)
Chương 1443: Đấu Pháp Đỉnh Núi (3)
Trên bàn đá rực rỡ muôn màu, bày đầy gia sản của Bùi Tiền cùng Lý Hòe.
Hai đứa bé tranh tài với nhau, Vu Lộc xem say sưa.
Cuối cùng, Lý Hòe thở dài một tiếng, ôm quyền nói: "Được rồi, ta thua. Kỹ năng không bằng người, cờ thua một nước, Lý Hòe ta đại trượng phu đội trời đạp đất, dám chịu thua!"
Bùi Tiền khoanh hai tay trước ngực, gật gật đầu, dùng ánh mắt tán thưởng nhìn về phía Lý Hòe, Không sao, ngươi cái này gọi là tuy bại mà vinh, ở trên giang hồ, anh hùng hảo hán có thể đấu với ta nhiều hiệp như vậy, chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay!"
Lý Hòe quay đầu, nói với Vu Lộc: "Vu Lộc à, ngươi may mắn được xem trận chiến đỉnh phong này, xem như phúc của ngươi."
Bùi Tiền như bà cụ non nói: “Ta không phải loại người giang hồ thích hư danh kia, cho nên Vu Lộc ngươi tự mình nhớ lấy là được, không cần đi tuyên dương khắp nơi."
Lý Hòe và Bùi Tiền liếc nhau, không hẹn mà cùng nhếch miêng cười. Tiếc tài lẫn nhau.
Bùi Tiền nghĩ sau này Lý Hòe ôm tráp đi học xa, nhất định phải cho hắn biết cái gì gọi là cao thủ giang hò thật sự, cái gì gọi là kiếm thuật tuyệt đỉnh, đao pháp bá đạo nhân gian.
Lý Hòe nghĩ sau này rời khỏi thư viện đi xa, nhất định phải kéo Bùi Tiền cùng nhau xông pha giang hồ, lại có thể nói chuyện chung được, hắn cũng tương đối an tâm.
Vu Lộc yên lặng ngồi ở một bên, thán phục không ngót.
Thán phục hai đứa nhóc có thể có được nhiều vật quý giá như vậy, cũng thán phục hai đứa da mặt dày, ngưu tầm ngưu, mã tằm mã
Bởi vì Lý Hòe là bỏ học đến đây, cho nên đỉnh núi lúc này cũng không có học sinh thư viện hoặc là khách du lãm, điều này làm Vu Lộc bớt đi rất nhiều phiền toái, để hai đứa bắt đầu từ từ thu lại gia sản.
Vu Lộc là thái tử điện hạ Lô thị vương triều, mà lúc trước Lô thị lại trứ danh ở phương bắc Bảo Bình Châu về khoản "tàng bảo phong phú”, trong đoàn người, trừ Trần Bình An không nói, ánh mắt hắn có thể còn tốt hơn so với Tạ Tạ tu hành trên núi. Cho nên Vu Lộc biết gia sản của hai đứa trẻ, hầu như có thể so sánh với tu sĩ Long Môn cảnh, thậm chí là một ít Kim Đan Địa tiên trong dã tu, nếu bỏ qua không nhắc tới vật bản mạng thì cũng chưa chắc có được của cải phong phú như vậy.
Vu Lộc nói giỡn với Bùi Tiền: "Bùi Tiền, không sợ ta thấy hơi tiền mà nổi máu tham à?"
Vu Lộc rất hiểu biết đối với tính tình của Lý Hòe, là kẻ tim còn to hơn trời, cho nên không hỏi.
Bùi Tiền lườm Vu Lộc một cái, có chút chán ghét, cảm thấy kẻ tên Vu Lộc này, hình như đầu óc không quá nhanh nhay."Ngươi là ban của sư phu ta, ta có thể không tin nhân phẩm của ngươi?"
Vu Lộc á khẩu không trả lời được.
Ở thư phòng bên kia, sau khi hai người cùng nhau thôi diễn xong toàn bộ chỉ tiết luyện vật, Mao Tiểu Đông vỗ thước bên hông, từng món thiên tài địa bảo để luyện chế văn đảm màu vàng bay ra khỏi thước, ùn ùn rơi ở trên bàn, tổng cộng mười tám loại, lớn nhỏ không đồng nhất, giá có cao có thấp, bây giờ còn thiếu sáu thứ, trong đó bốn thứ rất nhanh thôi sẽ có thể được gửi đến thư viện Sơn Nhai. có hai món nữa tương đối khó giải quyết, không phải không thể thay thế, chỉ là hoặc nhiều hoặc ít sẽ ảnh hưởng phẩm trật cuối cùng sau khi luyện chế văn đảm màu vàng, dù sao Mao Tiểu Đông kỳ vọng cực cao đối với nó, hy vọng Trần Bình An có thể ở Đông Hoa sơn mình tọa trấn luyện chế ra một vật bản mạng viên mãn không tỳ vết, tọa trấn khí phủ thứ hai.
Mao Tiểu Đông có máy lời nhịn lại ở trong bụng, chưa nói với Trần Bình An, một là muốn cho Trần Bình An một niềm vui bát ngờ, hai là lo lắng Trần Bình An vì vậy mà băn khoăn trùng trùng, lo được lo mất, ngược lại không hay.
Văn đảm màu vàng một khi luyện chế thành công, như quyền quý vương hầu mở phủ đệ, lại giống chủ tướng trên sa trường dựng lên một lá cờ lớn, có thể vào canh giờ và địa điểm đặc biệt, đây nhanh ngoài hạn mức tốc độ hấp thu linh khí, ví dụ can chi thuộc Kim trong ngũ hành, Canh, Tân, Thân, Dậu. Địa điểm thích hợp hấp thu linh khí là hai vị trí chính tây cùng tây nam nơi linh sơn tú thủy. Với lại Kim là nghĩa, chủ sát phạt, người tu hành nếu như hành hiệp trượng nghĩa, tính cách kiên cường, có được khí túc sát (1) nồng hậu, sẽ càng làm ít hưởng nhiều, cho nên được coi là "gió thu đại chấn, kêu như chuông trống, lo gì trong triều không có đại danh".
Chỉ là những huyền cơ này, phần nhiều là tiềm chất toàn bộ vật bản mạng ngũ hành chi kim thế gian đều có, văn đảm màu vàng kia của Tràn Bình An, có một tằng cơ duyên càng thêm bí ấn.
Mao Tiểu Đông cũng là đọc được ghi chép ở trên một bộ tạp thư bản đơn lẻ cực kỳ tối nghĩa không phổ biến được nên mới có thể biết được tin tức, cho dù là Thôi Đông Sơn cũng sẽ không hiểu rõ.
Luyên chế môt viên văn đảm màu vàng phẩm trật cực cao làm vật bản mạng, khó ở chỗ gần như chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, mà chỉ cần luyện chế được không chút tỳ vết, hơn nữa quan trọng nhất là, cần người luyện chế vật ấy không chỉ là loại người tu đạo cơ duyên tốt, am hiểu sát phạt kia, hơn nữa phải tâm tính và văn khí ân chứa trong văn đảm phải phù hợp với nhau, lại lấy phép luyện vật thượng thừa luyện chế, từng vòng lòng ghép vào nhau, không có bất cứ sai sót gì, cuối cùng luyện chế ra văn đảm màu vàng, mới có thể đạt tới một loại cảnh giới huyền diệu khó giải thích, "Đạo đức bên mình. không bi vật bên ngoài dụ hoặc'!
Tiến vào nơi dơ bản âm sát, không dám nói nhất định có thể vạn tà không xâm phạm, khiến toàn bộ âm vật quỷ mị thế gian né tránh ba thước, ít nhất có thể tiên thiên áp chế, áp thắng những tồn tại không được Hạo Nhiên Thiên Hạ coi là chính thống.
Loại hiệu quả này, tương tự giao long sinh sống ở thời đại viễn cổ trong sông hồ biển lớn, trời sinh đã có thể sai khiến, chắn nhiếp ngàn vạn Thuỷ tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận