Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 770: Lão Long Thành (2)

Chương 770: Lão Long Thành (2)Chương 770: Lão Long Thành (2)
Chương 770: Lão Long Thành (2)
Dương lão nhân cùng lão nhân họ Thôi, còn có Ngụy Bách, đều từng đề nghị sau khi tễ thân võ đạo tứ cảnh rồi mới lên độ thuyền Lão Long thành, đi tới Đảo Huyền sơn ở phía trước, cho nên trước đó, Trần Bình An không quá mức chấp nhất vội vàng lên đường, nhưng mà sau khi Trần Bình An đặt hai chân xuống địa giới Lão Long thành, không biết vì sao lại đặc biệt muốn nhanh chóng chạy tới Đảo Huyền sơn, cái gì tứ cảnh không tứ cảnh, ngược lại không có chấp niệm.
Đã đi bắc đi tới nam toàn bộ Bảo Bình châu, lộ trình mấy trăm vạn dặm xa xôi, đều đã đi tới đây rồi, Trần Bình An chưa bao giờ bức thiết như thế, vì thế ở một nơi bên đường tương tự dịch trạm, Trần Bình An phá lệ hào phóng một phen, bỏ ra mười đồng Tuyết Hoa tiền thuê một chiếc xe ngựa, hai con tuấn mã kéo xe toàn thân tuyết trắng, xa phu không phải nam tử thanh tráng, mà là một cô gái thanh xuân tư sắc bình bình, toát ra vẻ sảng lãng khí trời sinh, không có chút ngại ngùng ngượng ngùng, sau khi Trần Bình An ngồi lên xe ngựa, mạnh dạn đề nghị cố chủ đừng ngại ngồi ở bên cạnh nàng, khi nàng cưỡi xe trên đường, giới thiệu những cửa hàng nỗi tiếng hai bên đường cho khách nhân, có những mỹ thực nào khiến người ta phát thèm cùng tranh chữ cổ xưa giá líu lưỡi, thuở nhỏ nàng lớn lên ở cửa ra ngoài Lão Long thành, quen thuộc thật sự, bảo đảm Trần Bình An lần này lựa chọn lên xe ngựa của nàng, chuyến đi này không tệ!
Xe ngựa chậm rãi xuyên qua biển người, sau khi điều khiển xe ngựa đi vào đường chính trung tâm, cô gái chợt ra roi thúc ngựa, cùng với nó chiếc xe tấn mãnh sử hướng cửa tây Lão Long thành, Trần Bình An ngồi ở phía sau cô gái điều khiển xe ngựa thành thạo, ăn bánh nướng, không dám uống rượu. Bởi vì trước khi xuống thuyền, hồ lô dưỡng kiếm cũng đã bị hắn thu vào chiếc túi vải bông buộc chéo sau lưng, trước đó Ngụy Bách từng nhắc nhở, Kim Đan Nguyên Anh Địa tiên, thánh nhân phía trên mười cảnh, vẫn là có thể nhìn thấu thủ thuật che mắt hắn thi triển, nhận ra hồ lô dưỡng kiếm.
Cô gái thực sự cởi mở hướng ngoại, thao thao bát tuyệt, kể cho Trần Bình An nghe về lịch sử sâu xa của từng gian từng gian cửa hàng cao lầu, giới thiệu trong đó có thần tiên trên núi rất lợi hại nào, đã nói những hào ngôn gì, đã làm hành động vĩ đại gì, Trần Bình An đi qua dưới núi giang hồ "Ngũ cảnh đại yêu”, mãi cho tới hôm nay, mới phát hiện một địa phương giống với trần nhỏ quê nhà, giống như thần tiên trong ngũ cảnh rốt cuộc chẳng có gì đáng giá.
Trần Bình An hỏi cô gái có từng nghe nói về hiệu thuốc bắc Khôi Trần trong thành chứ, cô gái lắc đầu không biết, nói quang cảnh trong Lão Long thành, nàng kiến thức không nhiều lắm, bởi vì Lão Long thành thật sự quá lớn, hơn nữa chia thành ngoại thành nội thành cùng với Phù thành, mỗi lần đi qua một cửa thành, phải giao nộp một khoản phí cao ngất ngưởng, chỉ cần là người ngoại hương, cho dù ngươi là lão thần tiên Kim Đan Nguyên Anh, hay là Thiên Vương lão tử cũng không thể ngoại lệ, cho nên nàng chỉ đi qua ngoại thành Lão Long thành vài lần, mỗi một lần đi, túi tiền thật vất vả tích góp từng tí một, khẳng định sẽ teo tóp đi nhiều.
Nhưng nếu là người Phù gia cùng đệ tử năm thế gia vọng tộc Lão Long thành còn lại, chẳng những mỗi lần quá cảnh không tiêu tiền, lại còn có thể ở trong ngoài thành ngự phong mà đi, đương nhiên nếu có bản lãnh mua một chiếc Lão Long Phiên Vân Bội của Phù gia, cũng có thể tiêu sái ngự phong, trừ Phù gia thành trung tâm nhất Lão Long thành không thể lăng không đi qua, vô câu vô thúc. Cô gái điều khiển xe hỏi Trần Bình An một chiếc Lão Long Phiên Vân Bội, đoán thử xem bao nhiêu tiền?
Trần Bình An tận lực đoán giá trên trời, nói một ngàn đồng Tuyết Hoa tiền.
Chính là một trăm vạn lượng bạc.
Cô gái thoải mái cười to, quay đầu xòe ra một bàn tay với Trần Bình An,"Năm ngàn!"
Trần Bình An sợ xe ngựa xuất hiện sự cố, bát chấp trong lòng rung động, nhanh chóng nói: "Cô nương điều khiển xe cẩn thận."
Cô gái hắc một tiếng, xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía Trần Bình An, chỉ là cô gái hất cao cằm lên kiêu ngạo nói: "Công tử, thực sự không phải là ta chém gió, cho dù hai tay ta buông hết dây cương, nhắm mắt lại, xe ngựa cũng có thể an an ôn ổn chạy đến cổng thành tây. Chẳng qua là tránh để những khách nhân lo lắng, ta mới làm bộ cưỡi xe như vậy mà thôi.”
Trần Bình An nhẹ giọng nói: "Đừng làm bộ a."”
Cô gái cười ha ha,"Được rồi, để công tử được nhận thức thật sự!"
Trần Bình An nhìn bóng lưng cô gái, không nhịn được cười lên, sau đó quay đầu nhìn cảnh tượng phồn hoa phía một bên đường, thanh phong quất vào mặt, rất kỳ quái, một đường nam hạ, thường xuyên phơi nắng phơi gió, nước da Trần Bình An ngược lại càng thêm trắng nõn vài phần, không còn đen đúa như lúc trước khi còn ở lò gốm.
Cô gái giống như có con mắt sau lưng, biết vị thiếu niên ngoại hương này đang nhìn ra đường, nàng liền vụng trộm quay đầu, sau đó lại nhanh chóng quay đầu lại, chỉ là nhìn thoáng như vậy, vụng trộm mà nhìn sườn mặt thiếu niên đeo hộp.
Thiếu niên không được xem là tuấn tú nhưng nhìn rất vừa mắt.
Cô gái đột nhiên cười ra tiếng: "Công tử, ngươi cũng rất dễ nhìn đó."
Trần Bình An đại khái là bị lây theo cảm xúc vui vẻ của cô gái, hiếm khi vui đùa nói: "Cho cô nương nhìn thêm máy lần, có thể bớt cho ta một đồng Tuyết Hoa tiền không?"
Những thay đổi này của Trần Bình An, thiết nghĩ A Lương, Từ Viễn Hà, Lưu Bá Kiều, đều là những tên đầu Sỏ gây nên.
Cô gái cười nói: "Vậy thì không được rồi. Từ cửa hàng đến cửa thành, qua lại gần sáu trăm dặm lộ trình, ta phải đi mười chuyến mới có thể kiếm được một đồng Tuyết Hoa tiền."
Trần Bình An gật đầu nói: "Rát vất vả."
Đưa lưng về Trần Bình An, cô gái mạnh mẽ lắc đầu,"Công tử, cái này có gì mà vất vả, từ nhỏ ta đã thích chạy tới chạy lui như vậy, cho dù sau này ta có cửa hàng của bản thân, buôn bán lời được rất nhiều rất nhiều tiền, cũng vẫn cứ tự mình cưỡi xe lui tới, còn có thể làm quen được với rất nhiều rất nhiều khách nhân, tựa như công tử vậy."
Cô gái lập tức có chút ưu sầu,"Nhưng mà mua một cửa hàng sẽ tốn rất nhiều tiền, ta xem đời này của ta a, mộng hão thôi." Cô gái cao giọng cười nói: "Mộng hảo!"
Thì ra đến cuối cùng tiểu cô nương vẫn vui vẻ kết thúc câu chuyện.
Trần Bình An cười, vội vàng động viên,"Từ từ kiếm tiền, hôm nay có tiền hơn so với ngày hôm qua, ngày mai có tiền hơn so với hôm nay, ngày mốt có tiền hơn so với ngày mail"
Cô gái nhất thời ý chí chiến đấu sục sôi, quay đầu cười sáng lạn với Trần Bình An.
Lúc trước vì chuyện của Phù Nam Hoa thiếu thành chủ Lão Long thành, án tượng của Trần Bình An đối với Lão Long thành thật ra rất kém, không tốt chút nào so với Chính Dương son. Nhưng mà từ đáy lòng Trần Bình An thích cô nương này, đương nhiên không phải loại tình cảm nam nữ, mà là trên người cô gái có một loại cảm giác như hoa hướng dương, Trần Bình An nguyện ý giao tiếp cùng người như thế, trước đó lần lượt là đạo sĩ trẻ tuổi cùng hán tử râu quai nón, cũng đều như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận