Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 914: Ngồi Đối Diện Nhìn Người, Tự Mình

Chương 914: Ngồi Đối Diện Nhìn Người, Tự MìnhChương 914: Ngồi Đối Diện Nhìn Người, Tự Mình
Chương 914: Ngồi Đối Diện Nhìn Người, Tự Mình Biết (2)
Việc này oanh động Kim Giáp châu, trong lúc nhất thời Luyện khí sĩ ùa vào đăng Chân tiên cảnh, nhiều như cá chép qua sông, lúc đầu cần quan hệ thực cứng mới có thể được xếp vào đội, đã không còn là chuyện của một đồng Cốc Vũ tiền, trải qua ba trăm năm tiến tiến xuất xuất, trong lúc đó lại có đủ loại phúc duyên cùng pháp bảo hiện thế, chỉ là cũng không hoành tráng như bán tiên binh, chuyện tìm đến Đăng Chân tiên cảnh mới dần dần trở nên không còn nóng sốt chạm tay có thể bỏng nữa, nhưng đây vẫn là một phương thắng địa làm cho người ta cảm thấy có giá trị.
Nhưng Lục Đài đương nhiên biết loại "Khởi đầu tốt đẹp" này, quá nửa là bút tích của cao nhân thương gia chỉ điểm Ngũ Binh Tông.
Cùng đức hạnh với hộp son phán nổi tiếng nhiều châu, là kết phường lừa người mà thôi.
Nhưng mà hư thật cùng nội tình sâu cạn của Đăng Chân tiên cảnh, Lục Đài biết rất rõ ràng, sư phụ từng nói nếu y có hứng thú, lại có thời gian, không ngại đi tới đó một lần, xem thử có thể nhăt đươc môt ít hàng có giá trị vài đồng tiền lẻ hay không.
Lần này vì sao Lục Đài đi lên Thôn Bảo Kình?
Đương nhiên là quẻ tượng thượng thượng cùng cơ hội đại đạo quan trọng nhất, nhưng mà tiến vào Đăng Chân tiên cảnh, cũng là một trong những dự định mà Lục Đài y hạ quyết tâm phải thực hiện.
Lục Đài nguyên bản cực lực mời Trần Bình An cùng nhau tiến vào Đăng Chân tiên cảnh, đi tìm cơ duyên tiên nhân tiên cảnh cùng pháp bảo, nhưng mà Trần Bình An đến cuối cùng, cho dù đồng ý tiếp tục cho Lục Đài mươn môt đồng Cốc Vũ tiền, bản thân hắn vẫn là không hề có ý định đánh cược vận khí.
Lục Đài đành phải đi vào một mình, sau hai tuần phong trần mệt mỏi rời khỏi Đăng Chân tiên cảnh, ngay ngày hôm đó trả lại cho Trần Bình An ba đồng Cốc Vũ tiền, nhiều hơn một đồng, nói là lợi tức. Trần Bình An nghe Lục Đài kể lại những gì trải qua trong chuyến du lịch cùng thu hoạch thật lớn xong rồi mới yên tâm thoải mái nhận lấy, thì ra Lục Đài dựa vào Âm dương thuật gia truyền, phá được cấm chế của một tòa thượng cổ tiên gia phủ đệ, một đường hữu kinh vô hiểm, thiếu chút nữa trở thành chủ nhân tòa tiên phủ xa xưa kia, chỉ là ngại quy củ Ngũ Binh Tông ký kết, mới chủ động buông tha quyền nắm giữ tòa phúc địa phủ đệ nọ, cùng Ngũ Binh Tông lén giao dịch, đổi thành Cốc Vũ tiền, một đống lớn loại tiền này. Bởi vì Ngũ Binh tông vượt châu thương mậu, rất nhiều địa phương cần Tiểu Thử tiền cùng Cốc Vũ tiền, cho nên Ngũ Binh Tông tạm thời chịu nợ Lục Đài, trong vòng nửa năm sẽ hoàn lại toàn bộ, hơn nữa sẽ thêm vào một khoản tiền lãi.
Đừng cảm thấy Ngũ Binh Tông chịu thiệt lớn, thực ra không hề như vậy, tiên phủ vốn yếu ớt sau khi được Lục Đài thành công mở ra, bởi vì linh khí dư thừa, thích hợp tu hành, khách quý Thôn Bảo Kình, ví dụ như Kim Đan Nguyên Anh những Địa tiên cao cao tại thượng trong mắt thế nhân sẽ nguyện ý ở lại trong đó, tích tiểu thành đại Ngũ Binh Tông không thiệt chút nào, thương gia kiếm tiền, món lãi kếch sù đương nhiên là tốt nhất, nhưng mà loại "dòng tiền" thu vào ổn định này, mới là gốc rễ lập thân về lâu về dài.
Sau một chuyến đi Lục Đài trở thành người may mắn thứ ba thu hoạch Đăng Chân bí cảnh trên lịch sử.
Trừ việc đó ra, Lục Đài từ tiên phủ lấy được một môn thuật pháp đăng tiên thượng cổ, cùng một món thượng thừa pháp bảo tên là "Ngao sơn huyễn lâu".
Lục Đài vẫn chưa bán hai phần cơ duyên này.
Nhưng cho dù Lục Đài thật sự chứng minh Trần Bình An vừa bỏ lỡ một hồng phúc, Trần Bình An vẫn là không có quá nhiều cảm xúc lên xuống, chỉ là đặt đồng Cốc Vũ tiền vừa kiếm được đặt lên bàn, ngẫu nhiên đọc sách mệt mỏi, lấy ngón tay lật xoay đồng Cốc Vũ tiền, để cho nó lăn qua lăn lại trên mu bàn tay, đối với Trần Bình An, đây là một biện pháp giải lao tốt, dựng sào thấy bóng hiệu quả tức thì.
Điều này làm cho Lục Đài rất buôn bực.
Đã dùng nhiều lời để tận tình khuyên bảo, nhưng mà: Trần Bình An thủy chung không có động tĩnh gì.
Cho nên Lục Đài mỗi lần pha trà, đều không có ý mời Trần Bình An uống chung, đương nhiên, nhắm chừng bản thân Trần Bình An cũng không có ý đó.
Lục Đài là người chú ý cẩn trọng từng chỉ tiết, không phải cố ý, mà là sinh ra trong hào phiệt ngàn năm, hơn nữa còn là nhà tiên nhân, không phải thế tộc nhân gian tầm thường có thể so sánh được, cho nên khí chất của Lục Đài, hồn nhiên thiên thành, cũng là hiền tài đất thiêng nảy sinh, cũng là mưa dầm thám đắt.
Trà trong đấu trà phải mới. Thủ pháp cùng trà cụ, phải cổ. Nước suối pha trà phải thanh lại trọng. Người uống trà, vừa tịnh vừa linh.
Lục Đài cùng Trần Bình An ở chung lâu, thủy chung cảm thấy Trần Bình An rất cứng nhắc, cho nên là tịnh có thừa mà linh không đủ.
Vẫn là sẽ cô phụ trà ngon của y. Tựa như hôm nay, Lục Đài lại mượn cơ hội nhắc tới chuyện đau lòng "Trên trời rớt tiền ào ào rơi xuống như mưa, ngươi Trần Bình An lại đi trốn mưa dưới mái hiên", Trần Bình An chỉ là im lặng không nói lời nào.
Lục Đài cảm thấy thật sự mắc cây khô này gõ kiểu gì cũng không tỉnh, đại khái là muốn từ bỏ chuyện thuyết phục Trần Bình An, mới thuận miệng nói một câu đạo lý to lớn mà vô dụng trống rỗng, nhưng thế sự chính là vô thường như thế, Trần Bình An chẳng những nghe lọt tai, ngược lại còn cực kỳ nghiêm túc.
"Trần Bình An, ngươi luyện quyền luyện kiếm, tâm đều thực định, đây là điểm lợi hại của ngươi, nhưng mà ngươi phải cần thận, tâm định không phải tâm tử, tâm cảnh tĩnh như chỉ thủy, nhưng phải tránh một đầm tử thủy."
Đây là Lục Đài thuận miệng nói mà thôi, ngay cả chính y cũng cảm thấy như đang nói lời thừa.
Nhưng Trần Bình An lại lần đầu tiên chủ động dừng lại bộ quyền giá lăn qua lộn lại buồn tẻ, ngồi ở trước mặt y, học Lục Đài bày ra tư thế ngồi uống trà, có chút không được tự nhiên, so với Lục Đài tiêu sái phong lưu, khác nhau một trời một vực, giống như là lão nông nơi đồng ruộng học lão phu tử ngồi mà luận đạo, chỉ biết rung đùi đắc ý, bắt chước hình dáng.
Trần Bình An bày ra bộ tư thái này, Lục Đài cảm tháy rất thú vị, người trẻ tuổi ở Trung Thổ Thần Châu, được vinh danh là Lục thị tuấn ngạn đấu trà vô địch thủ, liếc nhìn đánh giá Trần Bình An cả người không được tự nhiên, nhìn như thế nào cũng thấy thú vị, bị y nhìn như vậy, Trần Bình An tự nhiên càng thêm câu nệ.
Đối với người đọc sách chân chính, Trần Bình An vẫn luôn ngưỡng mộ hướng tới.
Bởi vì có T tiên sinh. có Lý Hi Thánh, còn có Thành Hoàng gia Tràm Ôn Thải Y quốc, cho dù là Trương Sơn Phong lâm thời quật khởi ngâm thi đối nghịch, đều khiến cho Trần Bình An luôn mơ ước hướng về.
Trần Bình An vượt qua khó chịu trong lòng, hỏi: "Ngươi muốn nói tâm tính của ta, rất cực đoan?"
Lục Đài sửng sốt một chút, y sở hữu thiên tư trí tuệ đến cực điểm, không ứng phó qua loa cho có lệ, cũng không dám vọng đoán suy luận.
Nếu là người thường, Lục Đài có thể thuận miệng bịa chuyện, hoặc là nói vài lời không đúng cũng không sai. Nhưng mà hôm nay không được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận