Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1134: Phu Tử Nói Trình Tự, Thuỷ Thần K

Chương 1134: Phu Tử Nói Trình Tự, Thuỷ Thần KChương 1134: Phu Tử Nói Trình Tự, Thuỷ Thần K
Chương 1134: Phu Tử Nói Trình Tự, Thuỷ Thần Kết Kim Đan (3)
Bùi Tiền tư chất xuất chúng, đã sớm vượt lên phạm trù ngũ hành. Cho nên Chu Liễm nhìn Bùi Tiền, cũng sẽ cảm thấy tiểu nha đầu là thiên tài tập võ. Thậm chí ngay cả lúc trước Diêu Cận Chi mua đồng tiền, trong lòng cân nhắc, cũng cảm thấy tiểu nha đầu có lẽ sẽ là nhân tài thuật tính, chỉ cần theo nàng nghiên cứu học tập bói toán xem bói, có thể làm ít mà hưởng nhiều.
Chỉ có quân tử Chung Khôi, nhìn ra được thêm toàn diện và sâu xa hơn.
Chỉ tiếc Bùi Tiền gặp Trần Bình An, đạo lý cũng không nói với nó, về phần tập võ hoặc là tu đạo, Bùi Tiền nghĩ cũng đừng nghĩ tới.
Nha đầu lừa đảo này, hôm nay theo Trần Bình An cùng nhau trèo non lội suối, chỉ cần trên trán nàng có thể dán một tấm phù lục giá trị một tòa nhà lớn, đã vui vẻ không chịu nỗi, đi đường không cảm thấy mệt mỏi.
Cái này đại khái chính là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Bùi Tiền theo Chu Liễm luyện võ cũng tốt, ở lại Bích Du phủ làm thủy thần Mai Hà nhiệm kỳ sau cũng thế, mặc kệ thành tựu cao bao nhiêu, cũng không cần hy vọng xa vời nó sẽ biết ơn với Chu Liễm hay thuỷ thần nương nương, nói không chừng ngày nào đó nổi lên xung đột, một chưởng bị Bùi Tiền đập chết, sau đó nó còn cảm thấy đương nhiên, các ngươi chọc giận ta, ta bản lãnh lại lớn hơn ngươi, không đánh giết các ngươi, không lẽ còn giữ ở bên cạnh cho chướng mắt?
Chỉ là đến bên Trần Bình An, tâm tư ý niệm của Bùi Tiền đã khác biệt rất lớn, có thể nói riêng một kiểu.
Nhưng bản thân hai người trong đó lại hoàn toàn không tự hay biết mà thôi.
Thuỷ thần nương nương phát phất tay, tỳ nữ yên lặng lui đi.
Thuỷ thần nương nương lúc này mới hỏi: "Trần Bình An, ta là người sảng khoái, ngươi càng hơn thế, bằng không Chung Khôi sẽ không nhân tình lui tới với người như ngươi, vậy ta có lời nói thẳng được không?”
Trần Bình An gật gật đầu,"Thuỷ thần nương nương cứ việc nói thẳng."
Nét mặt thuỷ thần nương nương ngưng trọng, tựa như đang áp ủ tìm từ, có việc lớn thương lượng.
Trần Bình An không biết sao, theo lý thuyết chuyện phủ thăng cung, Chung Khôi đã quyết định hỗ trợ, lẽ ra Bích Du phủ sẽ không có chuyện gì khó nói mới đúng. Nhưng nàng đã nghiêm túc như thế, Trần Bình An đành yên lặng chờ nghe.
Nàng chậm rãi hỏi: "Trần Bình An, ngươi từng gặp Văn Thánh lão gia, như vậy Văn Thánh lão gia có phải làm người ta như ngước nhìn núi cao, xuất khẩu thành thơ, từng câu từng chữ, đều sẽ làm người ta bội phục sát đất, nghe xong những nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu đại đạo chí lý đó, trong lòng sẽ sinh ý tưởng vãn sinh chúng ta chỉ cần dập đầu bộp bộp hay không?"
Thuỷ thần nương nương đối diện bàn, thần thái phấn chắn.
Trần Bình An may mà không uống rượu, bằng không thật sự phải ngay lập tức phun ra một ngụm rượu.
Bùi Tiền không biết Văn Thánh lão gia thuỷ thần nương nương nói là ai, nhưng nghe khẩu khí giống như Trần Bình An quen biết lão đầu nhi rất lợi hại kia, nó lập tức cảm thấy vinh dự theo, khoanh hai tay trước ngực, rất kiêu ngạo.
Trần Bình An uống ngụm "rượu Thủy Hoa" trăm năm của Bích Du phủ trong hồ lô dưỡng kiếm, do dự một phen, không đành lòng phá hư hình tượng Văn Thánh lão tú tài vĩ ngạn trong cảm nhận của thuỷ thần nương nương, lựa lời: "Lão tiên sinh tự nhiên học vấn cực lớn, tính tình vô cùng tốt, đối đãi người khác thì hiền lành, không bày vẽ, khi ra ngoài, rất... Bình dị gần gũi."
Có thể không bình dị gần gũi sao, vóc dáng nho nhỏ, du lịch thiên hạ, chính là bộ dáng lão thư sinh nghèo kiết hủ lậu, bình dị gần gũi đổi thành dung mạo tầm thường càng thích hợp hơn, so với Chung Khôi ở quán trọ còn không bằng. Thích bám lấy người ta uống rượu, uống rượu thích giả say quyt nợ, tính tình sau khi uống cũng không tốt lắm.
Nhưng những lời thật này, Trần Bình An không đành lòng nói với thuỷ thần nương nương.
Sợ nàng lỡ như không cẩn thận, thực sự đạo tâm tan vỡ.
Thuỷ thần nương nương lần này dứt khoát không dùng bát lớn uống rượu nữa, trực tiếp xách vò rượu lên, ngửa đầu trút một ngụm lớn, Văn Thánh lão gia quả thật là như ta nghĩ... Thương thiên tại thượng! Học vấn thông thiên, lại thương xót người đời. hành tâu nhân gian. hòa hòa khí khí, đối xử tử tế với người đời, Văn Thánh lão gia năm đó thế mà chỉ xếp hạng bốn ở tòa văn miếu đó của Trung Thổ Thần Châu, không thê theo bên cạnh Chí Thánh tiên sư, buồn cười!"
Thuỷ thần nương nương lải nhải, không ngừng bênh vực cho Văn Thánh lão gia mình kính ngưỡng vạn phần.
Trần Bình An vẫn chưa đáp lời, lại nhớ tới rất nhiều người đọc sách thật sự, cùng với những người đang ấp ủ chí hướng làm người đọc sách, tiên sinh của Tê tiên sinh, Tè tiên sinh, Chủng Thu của Ngẫu Hoa phúc địa rất giống Tê tiên sinh, Trần Bình An hắn, cùng với đứa nhỏ Tào Tình Lãng kia giống mình kia.
Thế gian tất cả phân rõ phải trái với không phân rõ phải trái, chung quy sẽ rơi ở một chỗ, nói nào tâm an tức là nhà.
Trần Bình An không nói lời nào, chỉ uống rượu, rượu ngon như thế, nghĩ đến những người và sự việc tốt đẹp như vậy, thuyết trình tự của Văn Thánh lão tú tài, TỀ tiên sinh không thất vọng, Chủng Thu không thẹn với lương tâm, Tào Tình Lãng lòng mang hy vọng. Trần Bình An hắn hôm nay khẳng định không thể uống thành tửu quỷ nát, nói không chừng giống A Lương nói, thật sự có thể uống thành tửu tiên.
Một người tự nói tự nghe, một kẻ tự mình mơ màng, rượu ai nấy uống, không cần ai khuyên.
Rượu Thủy Hoa của Bích Du phủ, cái gọi là cất vào hầm, đó là giấu ở trong tỉnh hoa nước Mai Hà, đặt trắm năm, tự nhiên rượu ủ ngọt lành, vào miệng dễ dàng, sức ngắm lại không nhỏ.
Thuỷ thần nương nương là thật sự uống rượu say rồi, ngồi xếp bằng ở trên ghé, đầu lắc lư, nói mình hâm mộ Trần Bình An chết mát, từng gặp Văn Thánh lão gia, còn quen thuộc với Thánh nhân lão gia như vậy, đòi này được đai viên mãn. nàng thì không có phần may mắn này, mỗi ngày ngồi ngay ngắn ở trên thần đài, miếu thủy thần nhìn như hương khói tràn ngập, so với thành Thận Cảnh còn hương khói tràn đầy hơn, nhưng trong hương khói xen lẫn nhiều tư tâm tư dục như vậy, rất nhiều thứ nàng đều không thích, cầu tài cầu phú quý, xin con cầu quyền thế, nàng chỉ muốn giáp mặt Văn Thánh lão gia hỏi một chút, các thánh nhân nói nhiều đạo lý như vậy, văn miếu đã làm nhiều bức tượng thần như vậy, người đọc sách đọc đủ sách thánh hiền nhiều như lông trâu, vì sao thế đạo vẫn xấu không chịu nổi như vây luôn làm người ta càng ngày càng thất vọng, khiến nàng đối với nhân gian càng ngày càng không ưa nỗi.
Lải nhải tới cuối cùng, thuỷ thần nương nương đếm đầu ngón tay nói từng câu kinh điển trong sách của Văn Thánh lão tú tài, thầm oán đạo lý tốt như vậy, người đời đều không muốn học, có phải học vấn Văn Thánh lão gia ngươi quá cao, người đời căn bản không chạm tới hay không? Cuối cùng nàng hai tay vò đầu, không thể hiểu nỗi.
Bùi Tiền trợn mắt, hừ, về sau bản thân vẫn là đừng uống rượu nữa, nếu là nữ tử uống rượu rồi, đều điên điên khùng khùng giống vị nương nương này, thật sự quá buồn cười.
Trần Bình An uống rượu có một điểm tốt nhất, một khắc trước khi say ngã, sẽ luôn là càng uống ánh mắt càng rực sáng, cả người rực rỡ hẳn lên, mặt mày phán chắn, như quyền pháp không là thu nữa mà là phóng, như bộ dạng ông cụ non trên người thiếu niên đều bị mùi rượu ép xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận