Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1518 - Sơn Thủy Như Trước (2)



Chương 1518 - Sơn Thủy Như Trước (2)




Cùng lúc đó, ở Tử Dương phủ Hoàng Đình quốc, Ngự Giang, Hàn Thực Giang, Ngũ Nhạc, trở thành những phủ đệ tiên gia và sơn thủy thần chỉ đầu tiên được triều đình Đại Ly công nhận, trở nên nổi bật bậc nhất.
Tới gần hoàng hôn, vào thành, không thể nghi ngờ Bùi Tiền là người vui vẻ nhất, tuy nói còn cách biên cảnh Đại Ly một lộ trình không ngắn, nhưng rốt cuộc cũng đang ngày càng tới gần quận Long Tuyền, giống như mỗi bước của nó đều là đang đi về nhà, cho nên gần đây cả người luôn tỏa ra ánh sáng vui vẻ.
Chu Liễm lại không có nhiều cảm xúc, đại khái vẫn coi mình như bèo dạt mây trôi, đến rồi lại đi, không có nhà để về, chỉ đơn giản là đưa mắt nhìn những phong cảnh khác biệt. Nhưng đối với quận Long Tuyền trước kia từng là một tòa tiểu động thiên, Chu Liễm vẫn có chút tò mò, nhất là khi ông ta biết được Lạc Phách Sơn có một vị tông sư Chỉ Cảnh, Chu Liễm thực muốn nâng cao kiến thức một phen.
Duy chỉ có Thạch Nhu là tràn ngập thấp thỏm.
Những câu chuyện lời đứt quãng của Trần Bình An, lại thêm Thôi Đông Sơn từng miêu tả với cô quần Long Tuyền là nơi tàng long ngọa hổ như thế nào, Thạch Nhu cứ cảm thấy mình mang theo bộ thân xác tiên nhân để lại này tới nơi đó chẳng khác nào dê vào miệng cọp.
Nhất là Thôi Đông Sơn cố ý trêu chọc một câu "Thân xác tiên nhân không dễ ỏe", càng làm cho Thạch Nhu lo lắng.
Trần Bình An vào thành, đầu tiên là mua một ít vật phẩm lẻ tẻ, sau đó chọn tửu lâu trong phố xá sầm uất, cùng Chu Liễm uống mấy chén, thuận tiện mua hai vò rượu, sau đó đi tìm quán trọ nghỉ chân.
Lúc Trần Bình An một lần nữa ngồi ở ngã tư đường phồn hoa tại quận thành, thì không gặp gỡ kiếm tu “tiêu sái” dạo chơi nhân gian nữa.
Bằng không lúc bọn họ tùy ý đả thương người khác, Trần Bình An không ngại dùng một quyền đánh rớt phi kiếm.
Về phần sau đó có gây ra sóng gió, dính dáng tới vài tổ sư gia trên núi hay không, Trần Bình An không quan tâm.
Đi qua Đảo Huyền sơn và bản đồ hai châu thì sẽ biết Hoàng Đình quốc thuộc loại nước nhỏ, điều này có nghĩa là Kim Đan Địa tiên đã là người đứng đầu một quốc gia, địa vị cao không thể tả. Hơn nữa, thực sự gặp phải tu sĩ Nguyên Anh, Trần Bình An không dám nói đánh một trận tất thắng, nhưng có Võ phu Viễn Du cảnh Chu Liễm áp trận, còn có Thạch Nha có thể nuốt một thanh phi kiếm bản mệnh của kiếm tu Nguyên Anh cảnh mà vẫn bình yên vô sự, thì chuyện bỏ chạy cũng không khó khăn.
Ví dụ như đoàn người năm đó, tá túc ở trạch đệ tư nhân ẩn giữa núi rừng của Hộ bộ lão Thị Lang Hoàng Đình quốc, Trình lão Thị Lang, người có bộ sách 《 Thiết kiếm khinh đạn tập 》 trứ danh nơi văn đàn phương Bắc Bảo Bình châu, là Đại nho Hoàng Đình quốc.
Sau đó Trần Bình An biết được, vị lão Thị Lang kia thật ra sử dụng thân phận khác nhau trong lịch sử Hoàng Đình quốc, dùng tướng mạo khác nhau du lịch thế gian, lúc ấy lão Thị Lang từng thịnh tình khoản đãi đám người Trần Bình An đi ngang qua.
Gần nhà cửa có sườn núi, đây là thế đất thuận lợi, du khách tấp nập, phong cảnh rất tuyệt.
Sau lại được Thôi Đông Sơn tiết lộ thiên cơ, lão Thị Lang là loài giao còn sót lại ẩn núp cực lâu từ thời Thục Quốc cổ, lúc trước được hắn tự mình tiến cử, đã được triều đình Đại Ly chào mời làm phó sơn trưởng thư viện Lâm Lộc ở Phi Vân Sơn, mà con gái trưởng của lão giao là thủy tổ khai sơn của đệ nhất môn phái Tử Dương phủ ở Hoàng Đình quốc, con trai thứ lại là thủy thần Hàn Thực giang. Trong đó con gái trưởng lão giao là một vị Kim Đan thư giao, chịu giới hạn vì tư chất bản thân, phải tu hành bàng môn đạo pháp, cuối cùng phá vỡ bình cảnh Kim Đan, trở thành Nguyên Anh, chỉ tiếc vẫn còn kém một chút, trong vòng trăm năm khó mà tiến thêm một bước.
Dòng dõi giao long, về mặt tu hành thì gặp may mắn, chỉ là từ Kết Đan trở đi thì sẽ bắt đầu khó như lên trời.
Năm cơ duyên lớn nhất Ly Châu động thiên năm đó, bao gồm con cá chép của hoàng tử Đại Tùy Cao Huyên, con thằn lằn nhất quyết không muốn ở lại tổ trạch của Trần Bình An, hỏa long hóa thành vòng tay trên tay Nguyễn Tú, cái chặn giấy bằng gỗ hình ly long tạm thời ngủ đông của Triệu Diêu, lại thêm con cá chạch Trần Bình An năm đó tự mình câu được, rồi tặng cho Cố Xán, bọn chúng sở dĩ làm người ta thèm nhỏ dãi là vì chúng sẽ không bị cản trở mà đột phá tới Nguyên Anh cảnh, ai có thể nuôi dưỡng được một trong số đó, chẳng khác nào đạt được sự hỗ trợ của một tu sĩ Ngọc Phác cảnh.
Ở Bảo Bình châu nơi mà tu sĩ bản thổ là thượng ngũ cảnh chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, tu sĩ nào không ham muốn?
Hơn nữa năm loài giao long có huyết thống rất gần Chân long này một khi nhận chủ, thần hồn sẽ kết nối với nhau, chúng có thể không ngừng nuôi dưỡng thân thể chủ nhân, cứ như vậy, tương đương với cho chủ nhân một bộ thân thể hùng hậu tương đương với Võ phu Kim Thân cảnh thuần túy.
Lúc Trần Bình An vừa muốn dẫn đầu vào một quán trọ, liền cùng Chu Liễm quay đầu nhìn về phía đường cái.
Một cô gái dáng người cao gầy khuôn mặt lạnh lùng đi đến, đứng ở trước mặt đám người Trần Bình An, lộ ra nụ cười, nói bằng giọng Đại Ly một cách thuần thục: "Trần công tử, cha ta và Bắc nhạc chính thần Ngụy Bách của nước Đại Ly các ngươi là bạn tốt, hôm nay đảm nhiệm phó sơn trưởng thư viện Lâm Lộc, hơn nữa năm đó từng chiêu đãi Trần công tử rồi, trước khi rời khỏi Hoàng Đình quốc, phụ thân từng giao phó với ta, nếu như về sau Trần công tử đi ngang qua nơi đây, ta phải tận tình chiêu đãi, không thể chậm trễ. Trước đó không lâu, ta nhận được một phong thư từ Phi Vân Sơn gửi đến, cho nên chờ ở gần đây đã lâu, nếu như việc này mạo phạm Trần công tử thì hy vọng thứ lỗi. Hiện tại ta thành tâm khẩn cầu Trần công tử đi tới Tử Dương phủ của ta làm khách mấy ngày."
Trần Bình An hỏi: "Nếu vì sốt ruột muốn rời đi mà hôm nay ta khéo léo cự tuyệt tiền bối, thì liệu có mang đến phiền toái gì cho tiền bối không?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận