Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1481 - Luyện Chế (3)



Chương 1481 - Luyện Chế (3)




Trần Bình An hỏi: “Chuyện từ khi nào vậy?”
Tống Tập Tân nói một cách khinh khỉnh: “Trên đường đến đây ta vừa nghe Hứa Nhược nói, ước chừng là chuyện một tuần trước. trước lúc đó ai nỡ bán đỉnh núi đi chứ? Ai nấy đều chỉ mong chuyển cả sơn môn đến quận Long Tuyền, nghe nói Phi Vân sơn mà Ngụy Bách ở mấy năm nay náo nhiệt đến rối tinh rối mù, toàn là thế hệ nịnh nọt. May mà Ngụy Bách không từ chối người đến, sẵn sàng mặt mày hớn hở ứng phó cho qua với từng người, đổi lại là ta, sớm đã chán ghét đến buồn nôn rồi.”
Trần Bình An gật đầu: “Ta sẽ thử xem.”
Tống Tập Tân cười nói: “Không cần tiễn ta.”
Trần Bình An nói: “Vậy thì không tiễn.”
Tống Tập Tân cười ha ha: “Điểm này vẫn không đổi, vẫn không thú vị.”
Tống Tập Tân rời khỏi hồ, đi về phía chân núi.
Trần Bình An đứng tại chỗ, đưa mắt nhìn người này từ từ rời đi.
Tống Tập Tân đến cổng thư viện, cười nói với Trĩ Khuê: “Đi thôi.”
Trĩ Khuê hỏi: “Tâm trạng công tử không tệ nhỉ?”
Tống Tập Tân cười hi hi nói: “Gặp được Trần Bình An, giận hơn vui sướng lẫn lộn, công tử vô cùng vui vẻ.”
Trĩ Khuê ồ một tiếng.
Tống Tập Tân quay đầu liếc nhìn thư viện Sơn Nhai, tò mò hỏi: “Thật sự không đi dạo sao? Nếu muốn công tử có thể đi dạo cùng nàng.”
Trĩ Khuê lắc đầu: “Không có hứng.”
Tống Tập Tân thở dài: “Nàng nói xem hai quốc sư có đứng về phía đệ đệ của ta không?”
Trĩ Khuê che miệng cười: “Công tử, người đã hỏi ta rất nhiều lần rồi.”
Tống Tập Tân bất lực nói, chẳng phải trong lòng ta không chắc chắn sao. Thúc thúc lại không chịu nói rõ với ta, hai vị quốc sư đại nhân vốn thâm sâu khó dò như thế, công tử ở phía kinh thành lại chẳng có chút nền móng, so với Trần Bình An năm xưa ở ngõ Nê Bình còn rõ rệt hơn, tốt xấu gì hắn vẫn có tổ trạch, ta thì chẳng có gì cả, văn thần võ tướng trên núi dưới núi ngoài những tên tin tưởng cược lớn thắng lớn thì còn ai bằng lòng thật sự xem trọng công tử như ta?”
Trĩ Khuê an ủi: “Còn có nô tỳ ở bên cạnh công tử mà.”
Tống Tập Tân cười phá lên, giơ cao cánh tay, xòe rộng bàn tay mu bàn tay hướng lên bầu trời, lòng bàn tay hướng về phía mình: “Dù sao công tử cũng chỉ là một con rối, bọn họ thích chơi đùa thế nào cứ kệ bọn họ. Trần Bình An cũng có thể có ngày hôm nay, tại sao ta không thể có ngày mai?”
Trĩ Khuê là nha hoàn mặc trang phục tỳ nữ, chỉ là so với lúc ở ngõ Nê Bình thì trang phục đã phú quý hơn nhiều mà thôi, trang phục rất tôn dáng người, nàng cười nói: “Công tử lấy mình ra so sánh với hắn, hình như có chút…mất mặt?”
Tống Tập Tân thu tay lại thành quyền, xoay đầu khen ngợi: “Câu an ủi này, xuôi tai thật!”
————
Kinh thành Đại Tùy, trong lúc tẩu yến sắp tổ chức, thời gian này bầu không khí có chút thay đổi kỳ lạ.
Thái Phong đã xin nghỉ phép với Khâm Thiên giám, chỉ là phủ đệ Thái gia cũng không có bóng dáng của Thái Phong.
Không biết tại sau tân khoa trạng nguyên Chương Đại, đã rất lâu không xuất hiện ở Hàn Lâm Viện, nơi bồi dưỡng tướng tài tôn quý nhất.
Nghe nói phó thống lĩnh Binh bộ nha môn Tống Thiện đã đến thăm Hình bộ nha môn một chuyến.
Tin đồ đã truyền khắp phố phường và giới quan lại kinh thành.
Vị sơn chủ thư viện Sơn Nhai trên danh nghĩa, Lễ bộ thượng thư Đại Tùy kia một ngày một đêm đến thư viện, một mình thăm hỏi phó sơn trưởng Mao Tiểu Đông, địa điểm gặp mặt không ở phòng sách mà là ở sảnh phu tử nơi thờ ba vị thánh Nho gia tôn kính.
Sau nửa đêm hôm đó, Mao Tiểu Đông không nói rõ chuyện này với Trần Bình An, chỉ kêu Trần Bình An rời khỏi thư viện đến văn miếu kinh thành Đại Tùy một chuyến, so với lần đầu tiên đòi hỏi tham lam lỗ mãng, Mao Tiểu Đông đã mang đi rất nhiều đồ dùng cúng tế, lễ khí chưa đựng lực văn vận từ văn miếu.
Sau khi trở về Đông Hoa sơn, Mao Tiểu Đông đưa Trần Bình An đến đỉnh ngọn núi, lấy miếng ngọc bài kia ra, dùng tư thái thánh nhân để tọa trấn thư viện.
Trần Bình An lấy ra hơn ba mươi món thiên tài địa bảo do Mao Tiểu Đông chuẩn bị giúp, hai món cuối cùng từ từ mới có được, một món là sừng trâu nước ngàn năm, một thanh đao sinh tiền của một vị thánh nhân trong miếu Quan Công kinh thành nước nào đó nơi trung bộ châu Bảo Bình, thanh đao chứa chứa khí kim qua túc sát nồng đậm. Còn về chuyện Mao Tiểu Đông sưu tầm nguyên liệu luyện hóa, không cố tỏ ra thanh cao, mà từ lúc bắt đầu đã giảng với Trần Bình An về những nguồn gốc, giá cả và chỗ độc đáo của những thiên tài địa bảo này.
Bởi vì lần đầu tiên luyện hóa Thủy tự ấn ở thành Lão Long, được Phạm Tuấn Mậu giúp đỡ chuẩn bị cho nên lúc này Trần Bình An mới thật sự hiểu chuyện tại sao luyện khí sĩ luyện hóa vật bản mạng, tại sao tiêu tiền lẫn thời gian tìm kiếm luyện khí sĩ, muốn thành công thì ngoài dựa vào túi tiền còn phải dựa vào vận may, vận may không tốt, thiếu vật mấu chốt sẽ trực tiếp dẫn đến việc luyện chế cứ đình trệ, mà trên đường tu hành từng bước chậm dần, tổn thất vô hình bên trong khiến luyện khí sĩ cũng phải lo lắng phát điên.
Vận may tốt hơn chút cũng phải tổn thương gân cốt, ví dụ như có được một vật luyện hóa thích hợp sau đó đối với giá cả của vật liệu phụ trợ thì đại khái trong lòng đã có quyết định, kế hoạch ban đầu là tiêu một đồng tiền Cốc Vũ, đây là giá cả thật sự của thiên tài địa bảo cần có, nhưng dù tất cả vật liều đều có thể gặp được nhưng làm sao biến nó trở thành vật trong tay mình?
Dã tu sơn trạch đa phần dựa vào cướp đoạt, thích sùng bái giết người cướp của đai lưng vàng, nói một cách hoa mỹ là trời đã cho mà không nhận thì sẽ bị tội, gia phả tiên sư đa phần dựa vào việc mua, dựa vào tình hương khói, lấy tiền thần tiên mua của người khác, hoặc lấy vật đổi vật, nếu không có giao tình thì có thể đập tiền thần tiên vào các cửa hàng đại thần tiên như Linh Chi Trai Đảo Huyền sơn, Bao Phục Trai Ngưu Giác sơn quận Long Tuyền, Thanh Phù phường, đây có tính là gì, một việc phí tiền nhất là những thiên tài địa bảo cung không đủ cầu kia thì ở cửa hàng thần tiên sẽ có lầu tụ lý càn khôn đặc biệt, gọi thêm vài kim chủ có ý muốn mua, mỗi người tự ra giá là tự có thủ đoạn thương gia khiến người ta cắt thịt, tim rỉ máu, một khi đi đến bước này, cuối cùng giá cả thành giao so với định giá sớm nhất của một luyện khí sĩ đã cao hơn gấp bội cũng là chuyện rất bình thường.



Bạn cần đăng nhập để bình luận