Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1159: Tổ Sư Đường Bài, Đỉnh Đầu Nguyệ

Chương 1159: Tổ Sư Đường Bài, Đỉnh Đầu NguyệChương 1159: Tổ Sư Đường Bài, Đỉnh Đầu Nguyệ
Chương 1159: Tổ Sư Đường Bài, Đỉnh Đầu Nguyệt Quang (2)
Đọc sách trăm lần nghĩa tự hiện ra, vạn pháp trên thế gian không rời cái gốc cơ bản.
Tảng sáng, Trần Bình An mở mắt ra, nghe được tiếng bước chân từ ngoài viện của lão tướng quân Diêu Trấn, ông ta dừng ở cửa viện, tựa hồ đang do dự có nên gõ cửa hay không.
Trần Bình An đứng dậy ởi ra mở cửa, Diêu Trấn cười nói: "Không hỗ là tông sư Võ Đạo, có thể nghe bước chân đoán ra người."
Trần Bình An hỏi: "Tới lâm viên dịch quán tản bộ không?"
Diêu Trấn sóng vai đi cùng Trần Bình An, chậm rãi nói: "Sở dí ban ngày hôm qua không ởi cùng các ngươi du lãm nơi cưỡi hạc phi thăng của vị tiên nhân thượng cổ kia là vì ta nhận được tin tức, nói mật sứ Thận Cảnh thành sắp tới dịch quán, đành phải chờ đợi. Một mực đợi đến canh hai buổi tối mới gặp được vị khách quý kia, ngươi đoán là ai?”
Nếu đã hỏi Trần Bình An, vậy tuyệt đối không phải là nhân vật Thận Cảnh thành không liên quan dì đến mình. Trần Bình An linh quang chợt lóe, đáp nói: "Thân quốc công Cao Thích Chân.”
Diêu Trấn vươn ngón tay cái ra, gật đầu nói: "Chính là vị quốc công gia này."
Kẻ đến không thiện, kẻ thiện không đến. Nếu đã khiến Thân quốc công đảm nhiệm mật sử, vội vàng tiến vào thành Thận Cảnh trước đội ngũ Diêu gia, tới thành Ky Hạc truyền đạt ý chỉ, nói rõ trong cảm thụ của hoàng đề bệ hạ, phân lượng vị Thân quốc công này phải nặng hơn Binh bộ Thượng Thư tương lai Diêu Trấn. Còn về trước khi Thân quốc công rời khỏi kinh thành, Lưu thị hoàng đế có ân cần dạy bảo gì hay không... cái đó... Trần Bình An chưa từng gặp qua Lưu thị hoàng đế, phỏng đoán không ra. Cho nên đối với lão tướng quân mà nói, Thân quốc công bí mật tiến vào dịch quán Ky Hạc thành không khác gì một lần ra oai phủ đầu cực nặng.
Sống ở kinh thành sẽ không dễ dàng.
Dù cho ngươi là Diêu Trấn thì cũng vẫn là biên thùy ngoại nhân.
Nhờ lần "đi xa" dài đẳng đẳng ở Ngẫu Hoa phúc địa, cùng với gặp được quan đạo và Đông Hải lão đạo nhân, Trần Bình An thu được ích lơi không nhỏ. khả năng mãi đến khoảng khắc rời khỏi Ngẫu Hoa phúc địa, hắn mới như một đứa nhà quê phủi đi chút bùn đất sau cùng dính trên ống quân.
Diêu Trấn chậm rãi nói: "Vương triều Đại Tuyền, Quận Vương quốc công khác họ tổng cộng gồm mười người, Lưu thị khai quốc hai trăm năm, lên lên xuống xuống, đến nay chỉ thừa lại một mình Thân quốc công phủ. Thân quốc công gia bia miệng cực tốt, làm người công đạo, hai lần bát chấp nguy hiểm bị lấy đi tắm biển quốc công phủ, lần lượt bảo hộ cho một nhóm thần tử thanh lưu cùng một vị võ tướng biên thùy, cho nên trên triều đình, vô luận văn võ, đều niệm hai phần tình hương hỏa này của phủ Thân quốc công. Hiện nhiệm quốc công gia Cao Thích Chân, thao quang dưỡng hối (1), không thích ra mặt nổi trội, chẳng qua lúc tuổi trẻ lại từng qua lại mật thiết với hoàng đế khi ấy đang ở trong Tiềm để (2), quay đầu lại nhìn, vị quốc công gia này cũng không đơn giản. Cho nên Cao Thụ Nghị mới có bản lãnh đi ngang ở thành Thận Cảnh..."
(1) Có tài có trí mà giữ kín đáo không cho người ta biết mình.
(2) Danh tử chỉ đến nơi hoàng đế từng trú ngụ trước khi đăng cơ
Trần Bình An đột nhiên nói xen vào: "Cao Thụ Nghị hoành hành ngang ngược, chọc giận các phương quyền quý, việc đấy chưa hẳn không phải thủ đoạn tự ô thanh danh của quốc công phủ. Hai đời quốc công gia, bằng bản lãnh mỗi người, chiếm hết chỗ tốt mà triều thần nghĩ cũng không dám nghĩ, nếu như Cao Thụ Nghị không làm chút gì đó, kết cục của quốc công phủ, nói không chừng chính là cảnh ngộ của biên quân Diêu gia trước kia."
Diêu Trấn sắc mặt cổ quái, lần nữa hướng Trần Bình An vươn ra ngón tay cái: "Lời này có phần tương tự ngôn luận của Cận Chi cháu gái ta."
Tiếp đó Diêu Trấn lại vỗ vỗ đầu vai Trần Bình An chia sẻ: "Nhưng mà, phen luận điệu này là Cận Chi của chúng ta nói lúc mới mười bốn tuổi."
Trần Bình An buồn cười trong lòng, Diêu lão tướng quân ngươi so đo với ta chuyện này làm gì, trên miệng vẫn phụ họa thêm: “Cận Chi cô nương lan tâm huệ chát, hiển học tạp học đều tỉnh, ta tự nhiên xa xa không bằng."
Nụ cười tươi như hoa hiện lên trên khuôn mặt tang thương của Diêu Trấn, những rối rắm trong lòng đều quét sạch. Còn về Thân quốc công Cao Thích Chân đến dịch quán cụ thể nói những gì, Diêu Trấn là thần tử Lưu thị, đương nhiên sẽ không tiết lộ nửa điểm.
Chẳng qua nếu thành Thận Cảnh cùng quốc công gia muốn đối phó tiểu ân công, Diêu Trấn cũng không giữ ý chết thêm một lần, dù sao lấy mạng già này của mình trả cho Trần Bình An, Diêu thị vẫn có lời. Rốt cuộc Diêu gia thiết ky đã tính là triệt để thoát khỏi trận sóng gió này, đây là kết luận tôn nữ đưa ra sau buổi thảo luận tối qua. Trong lúc Diêu Trấn hắn vào kinh, thành Thận Cảnh sẽ có một trường thịnh sự náo nhiệt, thanh danh thiết ky Diêu gia thiết ky sẽ vang khắp triều dã dưới sự thúc đây của tầng tằng quan phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận