Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1260: Năm Mới Bầu Không Khí Mới (3)

Chương 1260: Năm Mới Bầu Không Khí Mới (3)Chương 1260: Năm Mới Bầu Không Khí Mới (3)
Chương 1260: Năm Mới Bầu Không Khí Mới (3) Trần Bình An vội vàng gọi Bùi
Tiền đang ở trong sân tới bên cạnh, kế lại đại khái tình huống
Phù gia, sau đó nghiêm túc nói:
"Ngươi đoán thử xem, đoán
theo hướng tốt đẹp á."
Bùi Tiễn nghiêm túc suy ngẫm một phen, rụt rè nói: "Không phải là một món bán tiên binh đó chứ?"
Phạm Tuấn Mậu nhất thời không biết nói gì.
Trần Bình An cùng Trịnh Đại Phong nhìn nhau, đều cười to lên. Hôm nay mùng 5 tháng Giêng.
Trừ lão nhân người vùng khác ở lại bên hiệu thuốc Khôi Trần cắn hạt dưa tán gẫu, Bùi Tiền và lão ông nói gà bà nói vịt, một già một trẻ ai chém gió nấy, không ai ảnh hưởng tới công việc của ai cả.
Hiệu thuốc hôm nay lại có thêm vị khách.
Một hán tử tinh tráng dáng người thấp bé đi vào ngõ nhỏ, lão nhân ngồi trên băng ghế ngay cửa không nhịn được nhìn hắn ta thêm vài lần, đó là vì hán tử trước mắt còn hiếm thấy hơn nhiều so với tu sĩ Ngọc Phác cảnh trên núi. Bốn người bức họa cuộn tròn dù chưa tận mắt nhìn thấy người này, nhưng hầu như đồng thời sinh ra sự sợ hãi, một loại tâm sinh cảm ứng khi cùng là võ phu thuần túy. Bốn người Ngụy Tiện Chu Liễm ở hậu viện, ở lúc người kia chậm rãi đi về phía hiệu thuốc, tựa như nhìn thấy được một con giao long to lớn, mạnh mẽ xâm nhập một khe nước.
Thế gian lại có loại võ nhân như thế này?
Sau khi phát hiện Trần Bình An và Trịnh Đại Phong không căng thẳng, bốn người bức họa cuộn tròn mới yên lòng.
Nguv Tiên đưa tay sờ cằm. Chu Liễm ánh mắt cực nóng, Lô Bạch Iượng và Tùy Hữu Biên dừng đánh cờ, một ngón tay Tùy Hữu Biên nhẹ nhàng gõ một quân cờ rảnh rỗi trước người.
Trần Bình An và Trịnh Đại Phong cùng nhau đi đến cửa hàng phía trước.
Trịnh Đại Phong lưng còng, nhìn trái nhìn phải, câu đầu tiên chính là,Sao chị dâu không tới?"
Hán tử kia nhìn Trịnh Đại Phong, trên khuôn mặt chất phác không có quá nhiều biểu cảm,"Nếéu không phải sư phụ muốn chúng ta chờ, lúc này đã lên tới đỉnh núi Đồng Diệp tông rồi."
Trịnh Đại Phong gãi đầu, không nói lời nào.
Sau đó hán tử nhìn về phía Trần Bình An, ôm quyền nói: "Trần Bình An, chuyến đi xa nhà kia, suốt cả hành trình, Lý Hòe hiểu chuyện hơn nhiều rồi, hơn nữa cũng không phải một số thứ trên sách vở có thể học được, Lý Nhị ta cảm ơn ngươi, năm đó Tề tiên sinh dạy Lý Hòe rất tốt, Tề tiên sinh đi rồi, ngươi cũng dạy rất khá, thật ra ta phải gọi ngươi một tiếng Trần tiên sinh. Hôm nay ta còn vội ởi Đồng Diệp Châu phá dỡ tổ sư đường của Đỗ Mậu kia, không hàn huyên nhiều hơn được. Dù sao ta chỉ vài câu thô lỗ, bình thường chỉ có người trong nhà bị bắt nạt, Lý Nhị ta mới ra quyền. Nhưng ta cam đoan, sau này Trần Bình An ngươi chỉ cần bảo người ta chuyển lời, muốn Lý Nhị ta đánh ai, ta lập tức chạy qua đánh kẻ đó, nếu nhíu mày một cái, ta không phải cha của Lý Hòe nữa!"
Ôm quyền lần nữa, Lý Nhị trầm giọng nói: "Đi đây!"
Hán tử rời đi.
Sau khi Lý Nhị tới Lão Long thành, tình thế Lão Long thành dần trở nên sáng tỏ, tuy vị võ phu thập cảnh này chỉ lộ mặt một chút ở hiệu thuốc Khôi Trần. nhưng có thể nói là moi việc đã được định sẵn.
Có thể bốn thế gia vọng tộc bao gồm cả Tôn gia trong đó còn không biết, nhưng tình thế phát triển, chẳng qua là bến chữ tuần tự từng bước: mà thôi, từng cái bàn tính cùng từng quyển sổ sách của Lão Long thành sẽ không ngừng hướng bắc, sẽ càng ngày càng gần thiết ky Đại Ly Tống thị đã đóng quân ở trung bộ Bảo Bình Châu.
Đối với việc này, Phù gia, Phạm gia và hiệu thuốc Khôi Trần là ba bên biết đáp án sớm nhất.
Hôm nay sau khi Lý Nhị đã rời khỏi đoàn người Pham gia nghênh ngang đến chúc tết, đều là người quen của Trần Bình An, Phạm Tuấn Mậu Phạm Nhị hai tỷ đệ này thì không nói rồi, còn có dì Quế di của đảo Quế Hoa, cùng với Kim Túc đệ tử đích truyền duy nhất của bà, Quế Hoa tiểu nương lúc trước phụng dưỡng Trần Bình An đi Đảo Huyền sơn, cuối cùng là lão Kim Đan kiếm tu Mã Trí, từng giúp Trần Bình An luyện kiếm một khoảng thời gian. Dì Quế gần như không lên bờ, hàng năm Quế Hoa đảo hai lần lui tới giữa Lão Long thành và Đảo Huyền sơn, nhưng ngay cả rất nhiều lão nhân của từ đường Phạm gia cả đời cũng chưa từng găp nàng môt lần. Lão nhân người nơi khác tới mà trong mắt Chu Liễm là "công phu đọc sách rất sâu" kia, vốn tưởng hôm nay lại là một ngày không thú vị, ngay cả nữ tử họ Tùy kia cũng không gặp được, nào ngờ một lần gặp được nhiều nữ tử như vậy. Lão nhân ngồi ở cửa hiệu thuốc cắn hạt dưa, chỉ thiếu điều chưa nói mình là tiểu nhị của hiệu thuốc Khôi Trần, bận trước bận sau, cực kỳ ân cần. Sau khi bước qua bậc cửa của cửa hàng, Quế di nhìn lão nhân cổ quái kia một cái, vừa hay lão nhân cũng đang nhìn nàng, Quế di nén lại nghi hoặc trong lòng, mỉm cười, lão nhân nghĩ vị phu nhân này. tuy bề ngoài thường thường, nhưng tính tình dịu dàng, thật sự là lựa chọn hàng đầu cho nam tử tầm thường lấy về nhà giúp chồng dạy con, khó tách đứa con trưởng mà Khương Thượng Chân chỉ sinh ra chứ không để ý dạy dỗ kia lại muốn đem tên tuổi tông môn ra để ép nàng, hy vọng mở ra một tuyến đường độ thuyền vượt châu tới Đảo Huyền sơn và mua Quế Hoa đảo của Phạm gia.
Quế di không thể nhìn ra chỉ tiết sâu cạn của lão nhân, chỉ là mơ hồ cảm thấy lão già "Thân không bắn, khí nhẹ nhàng, thần no đủ", nếu hôm nay tạm thời là tu vi Địa tiên, về sau tất nhiên là thiên tư thượng ngũ cảnh.
Dù sao trong Địa tiên cũng có phân cao thấp, cũng chia một trời một vực.
Trần Bình An chạy chằm chậm tới nghênh đón Quế dị, đối với vị trưởng bối này, Trần Bình An luôn mang ơn trong lòng, điều này không liên quan tới thân phận tu vi của Quế di.
Lần đó hắn lên Quế Hoa đảo đi tới Đảo Huyền sơn, đi ngang khe Giao Long câu, gặp một hồi kiếp nạn lớn, Trần Bình An từng tiến vào một tích tắc cảnh địa "không minh", giống như Phật gia thấy hết tâm tính chúng sinh, khiến Trần Bình An có chút không kip trở tay. chỉ cảm thấy giống như thế gian hầu như đều là ác ý, sau đó ở tiểu viện sa sút tỉnh thần một khoảng thời gian, sau đó, nhớ tới Quế Hoa đảo, chỉ có hai điều ấm áp, một là họa sĩ Phạm gia giúp Trần Bình An vẽ ba bức tranh, tiếp đó chính là Quế di nhìn thấu hết trăm vẻ thế gian, tâm cảnh vẫn luôn tường hòa.
Phạm Nhị làm bộ làm tịch đi tới chỗ ở của Trịnh Đại Phong một chuyến, kết quả phát hiện trên tường không treo bức tranh nhân vật bút lực cao thâm kia.
Trần Bình An cùng bọn người Quế di ngồi nói chuyện phiếm ở đại sảnh bên ngoài. Trong phòng Trịnh Đại Phong ho khan một tiếng, không biểu hiện gì nói: "Nghỉ ngơi dưỡng sức, tu thân dưỡng tính thôi... Sau này những chuyện thiếu đạo đức thế kia, phải bớt lại."
Phạm Nhị ngay từ đầu cảm thấy rất giống khẩu khí của Phạm tiên sinh, càng nghe càng thấy sai sai, Phạm Nhị lập tức vẻ mặt căm giận, hối hận không thôi nói: “Cũng trách họa sĩ kia của ta, tự tiện xuyên tạc ý tứ, bổn ý của ta là yêu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, nếu tiên sinh một lòng ngưỡng mộ phong thái Tùy tiên tử, ta thân là đệ tử, chung quy phải làm chút gì đó, nói với họa sĩ kia dung mạo thần tiên của Tùy tiên tử, muốn hắn thoải mái vẽ một bức họa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận