Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1521 - Sơn Thủy Như Trước (5)



Chương 1521 - Sơn Thủy Như Trước (5)




Sau đó người vẫn luôn buộc kiếm ngang lưng này nghênh ngang mà đi, nói là muốn tới kinh thành Đại Tùy, nếu may mắn, nói không chừng có thể gặp tổ sư gia Thương gia, vị lão tiên sinh mặt non nớt kia từng dùng đại thần thông hợp đạo, giáng xuống một cây Thông Thiên mộc, được khắp thiên hạ tín nhiệm, cuối cùng được Lễ thánh tán thành.
Đổng Thủy Tỉnh cân nhắc nửa ngày, mới nhớ lại người nọ ăn hai bát mì hoành thánh, uống một vò rượu gạo, cuối cùng trả một đồng tiền rồi rời khỏi cửa hàng.
Tuy Đổng Thủy Tỉnh có thói quen tính toán chi ly, nhưng lần buôn bán này hắn lại không cảm thấy lỗ vốn, ngược lại bản thân còn kiếm lời
Cao Huyên thấy Đổng Thủy Tỉnh uống rượu, tâm lại để ở nơi khác, bèn cười hỏi: "Có tâm sự gì à? Nếu không ngại thì nói ra, ta không giúp được gì, nhưng vẫn có thể nghe Đổng chưởng quầy tâm sự mấy câu."
Đổng Thủy Tỉnh lắc đầu, vui đùa nói: "Chỉ là nghĩ lung tung chuyện ngày sau mà thôi, không có tâm sự gì. Mỗi ngày trở về tòa nhà quận thành mệt muốn chết, đếm tiền xong ngả đầu xuống ngủ liền, mở mắt đã là một ngày mới, quá bận rộn, cũng rất phong phú."
Cao Huyên cảm khái nói: "Ta thực hâm mộ ngươi."
Đổng Thủy Tỉnh á khẩu không trả lời được, thật ra hắn không cảm thấy Cao Huyên đang nói đùa, nhà nhà có bản kinh khó đọc, không liên quan gì với nhiều tiền hay ít tiền, Đổng Thủy Tỉnh bèn không nói tiếp nữa, uống một ngụm rượu gạo tự chưng cất, bầu rượu ở cửa hàng mì hoành thánh, đều xé đi mảnh giấy đỏ của Đổng gia phường, bằng không dễ dàng rước lấy thị phi, khiến cho một cửa hàng dùng để tu dưỡng tâm tính nhanh chóng trở nên mù mịt chướng khí, hôm nay, ở trong quận Long Tuyền ngư long hỗn tạp này vẫn không có mấy người biết được rốt cục Đổng Thủy Tỉnh có bao nhiêu của cải.
Cao Huyên tính tiền xong, nói muốn tiếp tục lên núi, đêm tá túc ở sơn thần miếu, ngày mai ngắm mặt trời mọc ở đỉnh núi, Đổng Thủy Tỉnh liền giao chìa khóa cửa hàng cho Cao Huyên, nói nếu đổi ý có thể ở lại cửa hàng, tốt xấu gì cũng có chỗ che gió chắn mưa. Cao Huyên cự tuyệt ý tốt này, một mình lên núi.
Đổng Thủy Tỉnh thì xuống núi, kết quả đụng phải Hứa Nhược hẳn là mới trở về từ kinh thành Đại Tùy, nói muốn ăn bát mì hoành thánh lấp bụng, sau đó lại đi tới cửa ra Ngưu Giác Sơn tiếp tục sang kinh thành Đại Ly, Đổng Thủy Tỉnh chỉ đành quay về, mở cửa lớn của cửa hàng, trực tiếp làm cho vị hào hiệp Mặc gia này hai bát lớn, không lấy rượu gạo, lười khách khí với người này, Đổng Thủy Tỉnh ngồi ở đối diện, nhìn Hứa Nhược ăn như sói nhai hổ nuốt.
Hứa Nhược mơ hồ không rõ hỏi: "Ngươi đoán xem người trẻ tuổi kia là ai?”
Đổng Thủy Tỉnh vốn không nghĩ nhiều,qua lại với Cao Huyên không dính dáng tới nhiều ích lợi, Đổng Thủy Tỉnh cũng thích loại quan hệ này, hắn trời sinh thích làm ăn, nhưng làm ăn không thể là toàn bộ cuộc đời, nhưng nếu Hứa Nhược hỏi như vậy, Đổng Thủy Tỉnh vốn không ngu, đáp án tự nhiên đã tra ra manh mối, "Đại hoàng tử Qua dương Cao thị Đại Tùy? Tới Đại Ly chúng ta làm con tin?"
Hứa Nhược gật gật đầu
Đổng Thủy Tỉnh do dự một chút, hỏi: "Có thể đừng tính toán Cao Huyên không?"
Hứa Nhược cười nói: "Cái này có gì không thể. Sở dĩ nói điều này là hy vọng ngươi hiểu rõ một cái đạo lý."
Đổng Thủy Tỉnh nghiêm mặt nói: "Tiên sinh mời nói."
Chỉ có vào thời điểm như thế này, Đổng Thủy Tỉnh mới chịu gọi Hứa Nhược là tiên sinh.
Hứa Nhược liếc nhìn cửa hàng, Đổng Thủy Tỉnh lập tức đi lấy một vò rượu gạo, đặt ở trước bàn Hứa Nhược, Hứa Nhược uống một ngụm to, "Làm ăn mua bán nhỏ, dựa vào cần cù, sau khi làm lớn rồi đương nhiên vẫn phải cần cù, nhưng hai chữ 'tin tức' sẽ càng ngày càng quan trọng, ngươi phải đi tìm hiểu những chi tiết tất cả mọi người đều không thèm để ý, cùng với “tin tức” ẩn sau chi tiết đó, một ngày nào đó có thể dùng được, trong lòng cũng không cần mang khúc mắc gì, thiên địa rộng lớn, biết rõ nhiều tin tức là điều tốt, dù sao cũng không phải là để hại người, vụ mua bán tốt, vĩnh viễn là đôi bên cùng có lợi."
Đổng Thủy Tỉnh gật gật đầu.
Hứa Nhược lại hỏi: "Ngươi cảm thấy Ngô Diên, Viên Huyện lệnh cùng Tào Đốc tạo, còn có Cao Huyên này, tính tình như thế nào?"
Đổng Thủy Tỉnh chậm rãi nói: "Ngô Thái Thú mềm mỏng, Viên Huyện lệnh chặt chẽ cẩn thận, Tào Đốc tạo phong lưu. Cao Huyên lạnh nhạt."
Hứa Nhược hỏi lại: "Vì sao như thế?"
Đổng Thủy Tỉnh sớm nghĩ sẵn trong đầu, không chút do dự nói: "Tiên sinh của Ngô Thái Thú là Quốc sư Thôi Sàm hôm nay đã lộ ra sự sắc bén, Ngô Thái Thú phải giữ vững mình, không thể đắc ý vênh váo, nếu không rất dễ dàng rước lấy thù hận và công kích không cần thiết. Gia tộc Viên thị xưa nay cẩn thận chặt chẽ, nếu ta không nhớ lầm, trong lời giáo huấn gia tộc của Viên thị có bốn chữ “tàng phong tụ thủy”, con cháu nhà Tào thị có nhiều người gia nhập quân đội, nề nếp gia đình dũng cảm, Cao Huyên làm hoàng tử Đại Tùy lưu lạc đến tận đây, khó tránh khỏi có chút nản lòng thoái chí, mặc dù trong lòng phẫn nộ buồn bực, ít nhất ở mặt ngoài vẫn phải biểu hiện như gió nhẹ mây trôi."
Hứa Nhược nói: "Như vậy không sai, nhưng thật ra vẫn chỉ là những biểu hiện bên ngoài, ngươi có thể nghĩ đến điều này, rất nhiều người cũng có thể, bởi vậy cái này không thuộc loại 'tin tức' có thể phát tài, ngươi còn phải đào càng sâu hơn, cân nhắc chu toàn hơn, nghĩ nhiều về vận mệnh triều đình càng thêm sâu xa, xu thế vương triều, như thế tất sẽ hữu dụng với việc làm ăn của ngươi, chỉ khi nào nuôi dưỡng thành thói quen tốt, mới có thể được lợi cả đời."
Đổng Thủy Tỉnh gật đầu nói: "Đã hiểu."
Hứa Nhược cười nói: "Ta không phải xa đao nhân chân chính, thật ra cũng không thể dạy ngươi nhiều điều, nhưng ngươi có thiên phú, có thể dần biến cạn thành sâu, về sau số lần ta gặp ngươi cũng sẽ ngày càng ít đi. Lại thêm ta cũng thuộc loại “tin tức” của Đổng Thủy Tỉnh ngươi, không phải ta khoe khoang, cái tin tức độc quyền còn không tính nhỏ, cho nên tương lai gặp cái hố không vượt qua được, tất nhiên người có thể cùng làm ăn với ta, không cần ngại ngùng không chịu bỏ qua thể diện."
Đổng Thủy Tỉnh ừ một tiếng.
Hứa Nhược lấy ra một chiếc Thái bình vô sự bài, "Với gia nghiệp hôm nay của ngươi, thật ra còn chưa đủ tư cách có được chiếc Vô sự bài Đại Ly này, nhưng mà mấy năm nay ta lấy được mấy cái vô sự bài, ở lại trong tay ta chỉ là lãng phí, cho nên đều đem tặng hết. Coi như ánh mắt ta cao siêu, sớm xem trọng ngươi, về sau sẽ chia tiền hoa hồng cùng ngươi. Ngày mai ngươi đi quận thủ phủ, sau đó sẽ được đăng ký trong danh sách ở nha môn bản địa và Lễ bộ triều đình."



Bạn cần đăng nhập để bình luận