Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 730: Trước Thiên Quân Vạn Mã, Ta Uốnc

Chương 730: Trước Thiên Quân Vạn Mã, Ta UốncChương 730: Trước Thiên Quân Vạn Mã, Ta Uốnc
Chương 730: Trước Thiên Quân Vạn Mã, Ta Uống Một Ngụm Rượu (4)
Tào Hi tàn khốc nói: "Trong vòng mười năm, nếu ngươi không giết được một hai lão vương bát mười cảnh, đến lúc đó ta sẽ tự tay làm thịt ngươi!"
Tào Tuấn hai tay ôm lấy cái ót, cười nói với Tào Mậu: "Sau khi ta chết, nhớ nhặt xác giúp ta, táng ở bên mộ thần tiên, ta cảm thấy bên đó phong thuỷ không tệ, làm hàng xóm cùng mấy pho tượng đất sét Phật gia Bồ Tát, Đạo giáo Thiên Quan, sống ở bên đó tâm trạng sẽ rất tốt, bởi vì không cần nghe người ta lải nhải, bên tai nhất định thanh tịnh, không ai quấy nhiễu giác mộng đẹp." Ai kỳ bất hạnh chưa chắc có, nộ kỳ vô tranh là thật, [ào Hi giận tím mặt nói: "Dê con tiểu vương bát! Ngươi có biết hay không, vì tu sửa kiếm khí liên trì tiên thiên mà sinh trong tâm hồ của ngươi, lão tử đã phải trả cái giá như thế nào không? !"
Khi Tào Tuấn cười, đôi mắt híp thành một khe hở, cực kỳ giống một con hồ ly giảo hoạt,"Chuyện này ta làm sao hiểu được, bằng không ông nói thử xem?"
Tào Hi cười lạnh nói: "Có loại con cháu như ngươi cũng là gia môn bát hạnh, phần mộ tổ tiên bốc lên thêm nhiều khói nhẹ cũng không làm được trò trống gì! Cút đi, mau đi kinh thành tìm Tống Trường Kính, sau đó trực tiếp đi biên cảnh phía nam, mười năm tới lão tử không muốn gặp lại ngươi."
Tào Tuần nói đi là đi, đạp đất ngoi lên, tùy ý cười to, ngự phong mà ởi hướng phương Bắc.
Đốc Tạo Quan Tào Mậu biết được quy củ phương thiên địa này, vừa định lên tiếng nhắc nhở đã không kịp nữa.
Ở Long Tu Hà phía nam trấn nhỏ, tại cửa hàng kiếm phô có vị binh gia thánh nhân cười lạnh một tiếng,"Đồ trí nhớ kém.”
Ở một nơi giữa bầu trời xanh thẳm của Long tuyền quận, xuất hiện một khí tượng tựa như xoáy nước miệng suối, một thanh trường kiếm chậm rãi dâng lên.
"Nguyễn Cung, không thể nễ mặt ta một chút sao?"Vi ptruyenful l.n et - đọc tr miễn phí
[ v i p t r u y e n f u L L . n e t - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í ]
Tào Hi sắc mặt âm trầm, rung cổ tay lên, phi kiếm bản mạng như sợi dây mỏng xanh biếc, chính là điểm tựa lớn nhất đề kiếm tiên Tào Hi có thể tung hoành nam Bà Sa châu, là bán tiên binh thượng cổ thần nhân luyện hóa đại giang vạn dặm thành kiếm khí, sau khi Tào Hi tâm thần vừa động, sợi dây mỏng xanh biếc trên cổ tay dù chưa hiện ra chân thân, nhưng mà hơi hơi rung động, chảy ra từng tia hơi nước màu xanh lục, tấn mãnh lược hướng bóng người Tào Tuần trôi giữa trời cao. Thanh kiếm từ con suối trào ra của Nguyễn Cung, chém về phía đầu kiếm tu Tào Tuấn dám phá hỏng quy củ, tốc độ cực nhanh, xa xa vượt qua tốc độ Tào Tuấn ngự phong đi về phương bắc, nếu không có gì bất ngờ, không đợi Tào Tuấn rời khỏi biên cảnh cựu Ly Châu Động Thiên, sẽ bị một kiếm trảm rơi đầu.
May mà ở giữa phi kiếm của Nguyễn Cung cùng thân hình Tào Tuấn, không không xuất hiện một con sông lớn nước xanh chảy cuồn cuồn, sông lớn ngăn cách trường không, cản lại đường đi phi kiếm Nguyễn Cung.
Một kiếm chặt đứt nước sông rộng vài dặm, trường hà xanh biếc lại là gập hai đầu lại, áp hướng thanh phi kiếm sắc bén tiếp tục lược về phía trước, sông lớn vỗ bờ, không ngừng cản trở phi kiếm tựa như một con thuyền lá đi về phía trước, cho dù nước sông vô cùng vô tận, phi kiếm do Phong Tuyết miều binh gia thánh nhân khống chế kia vẫn như cũ mở sông chém nước, thẳng tiền không lùi.
Thân hình Tào Tuấn không ngừng lại, nhưng mà xoay người, trường kiếm bên hông một kiếm ra khỏi vỏ, vừa vặn đánh trúng mũi kiếm phi kiếm Nguyễn Cung, Tào Tuấn bắn trường kiếm lên cao, nôn ra một ngụm máu tươi, thân hình lại dùng tốc độ nhanh hơn rút lui bay đi.
Một dòng nước sông dài đến trăm dặm quay cuồng cuộn lại, gắt gao bao lấy thanh phi kiếm của Nguyễn Cung, bên trong quả cầu lớn nước sông xanh biếc, không ngừng có kiếm khí bắn nhanh ra, mãi khi đến cuối cùng nước sông vỡ nát, hóa thành giọt mưa đây trời, chỉ là giọt nước mưa không đợi rơi xuống đất, đã một lần nữa ngưng tụ thành từng đợt từng đợt kiếm khí xanh biếc, thản nhiên quay về trần nhỏ ngõ Nê Bình.
Thanh phi kiếm bản mạng của Nguyễn Cung không tổn hao gì, huyền đứng ở trời cao, hơi tạm dừng lại, phía dưới trường kiếm lại xuất hiện một hồ nước, phi kiếm chậm rãi hướng xuống phía dưới, nhập vào hồ nước, cứ như vậy trôi đi giữa không trung.
Vị kiếm tu Bà Sa châu lúc trước từng phải ăn một quyền của Nguyễn Cung, mượn thành công này rời khỏi chiến trường, Tào Tuấn sang sảng cười to: "Lực trợ giúp quá hoành tráng, đưa ta lên trời xanhI Đa tạ Nguyễn thánh nhân cùng lão tổ tông chung tay tiễn đưa!"
Trong ngõ Nê Bình, Tào thị Thượng Trụ Quốc lão nhân trăm mối cảm xúc ngồn ngang, tuy hắn không phải là Luyện khí sĩ gì, nhưng mà gia tộc khách khanh cung phụng đủ cao nhân trên núi, nhưng mà tận mắt nhìn thấy thần tiên đánh nhau kinh thiên động địa cỡ này vẫn là số lần ít ỏi. Diêu Vụ Đốc Tạo Quan Tào Mậu thế hệ con cháu Tào thị sống ở kinh thành cả đời, hỏi: "Lão tổ tông, nếu vì chuyện này mà chọc giận thánh nhân nơi đây thì sao?”
Tào Hi cười lạnh nói: "Đánh không lại bắc Câu Lô châu mười hai cảnh Đạo gia Thiên Quân, chẳng lẽ lão tử còn không đánh lại một vị Bảo Bình châu tân mười một cảnh? Tào Tuấn có thể làm mất mặt của Lão Tào gia, lão tử sẽ không làm mắt mặt Luyện khí sĩ Bà Sa châu!"
Giờ khắc này, Tào thị Thượng Trụ Quốc cùng Đốc Tạo Quan Tào Mậu mới chính thức ý thức được, vị lão tổ tông ở trấn nhỏ ra vẻ giúp đỡ mọi người làm điều tốt này, vì sao có thế trở thành người trông cửa của tòa Hùng Trấn Lâu nơi bờ biển.
Một vị hán tử đứng ở một đầu khác ở ngõ Nê Bình,"Vậy thử xem xem?"
Tào Hi nhếch miệng nói: "Được thôi, ngươi chọn địa điểm, ta lựa thời gian!"
Vị hán tử từ kiếm phô tới đây khởi binh vấn tội không chút do dự nói: "Bên trong đại sơn phía tây, có một khe núi phạm vi trăm dặm, ít dấu chân người, hôm nay còn có Đại Ly thiết trí trận pháp cắm chế, cũng đủ ngươi ta phân thắng bại."
Tào Hi gật mạnh đầu nói: "Được rồi, một trăm năm sau lại đánh!"
Nguyễn Cung sửng sốt một chút, nhổ một ngụm nước miếng xuống đất, xoay người rời đi.
Tào Mậu đưa tay che mặt. Tào thị Thượng Trụ Quốc dở khóc dở cười.
Tào Hi xem thường nói: "Để làm chỉ? Cái này gọi là đấu trí, các ngươi biết cái gì!"
Tào Hi dẫn đầu đi vào nhà cũ nhà mình nơi đây, phía sau gia tôn hai người vừa định đi theo vào, cửa phòng lại bị đóng lại cái rằm.
Tào Mậu cùng gia gia Đại Ly Thượng Trụ Quốc nhìn nhau cười khổ, chỉ đành phải cứ vậy mà rời khỏi ngõ Nê Bình, đi về Đốc Tạo nha thự, bí mật thương nghị bố cục kế tiếp của gia tộc.
Phương Bắc Bảo Bình châu đã nồi lên mưa gió tình thế đại lợi cho vương triều Đại Ly, đương nhiên là càng sớm vào cuộc, càng thu lợi lớn. Huống chỉ Tào thị hôm nay còn có một tin tức tốt vô cùng, lão tổ tông Tào Hi sẽ ở lại Bảo Bình châu một khoảng thời gian, thiên tài kiếm tu Tào Tuấn còn sắp nhập ngũ biên quân Đại Ly, nói vậy hoàng đề bệ hạ hoặc nhiều hoặc ít đều đã niệm đến phần tình hương khói này, tương lai trăm năm Tào thị vững vàng áp chế Viên thị tử địch nơi triều đình, là vận mệnh chắc như đỉnh đóng cột.
Bạn cần đăng nhập để bình luận