Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 895: Thiên Chân (1)

Chương 895: Thiên Chân (1)Chương 895: Thiên Chân (1)
Chương 895: Thiên Chân (1)
Thôn Bảo Kình một tuần nữa mới khởi hành, Trần Bình An đặt một gian phòng ở ngay tại khách sạn Quán Tước.
Chưởng quây trẻ tuổi ngồi ở sau quây đánh bàn tính, liếc nhìn bóng lưng thiếu niên, có chút nghỉ hoặc, đeo kiếm vẫn là đeo kiếm, sao hộp gỗ không thấy đâu, còn biến thành một cây trường kiếm lạ hoắc?
Hắn lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, dù sao ở Đảo Huyền sơn, chuyện kỳ quái mới không kỳ quái.
Cũng như trước đó không lâu còn có thiếu niên Trung Thổ Thần Châu, cơ hội phá cảnh võ đạo, chính là trong khoảnh khắc một bước từ Kiếm Khí Trường Thành bước vào Đảo Huyền sơn, đưa tới thiên địa dị tượng xưa nay chưa từng có, khiến cho mặt kính đại môn xuất hiện chắn động kịch liệt, thế cho nên Đại thiên quân tọa trấn Cô Phong cũng không thể không lộ diện, nghe người ta nói còn đích thân ra tay mới áp chế được động tĩnh nơi đại môn làm cho người ta sợ hãi.
Còn có một nhóm nữ tử tiên sư Cam Lâm tông trên biển, dẫn theo vô số thi thể loài giống giao long, thu được một khoản mua bán cực hời ở Đảo Huyền sơn
Giao Long Chân quân là người bỏ tiền ra nhiều nhất, mua lượng lớn râu giao long hai sắc vàng bạc, thế cho nên số tiền bỏ ra nhiều vô số lần người khác, nhưng mà không có bát cứ người nào cảm thấy vị Chân quân Đảo Huyền sơn này là kẻ ngốc, bởi vì cứ như vậy, cây phát trần vốn đã nỗi bật trong số bán tiên binh, quá nửa đã tiến gần tới tư cách tiên binh.
Mà một vị nam tử trẻ tuổi giữa những nữ tử Luyện khí sĩ Cam Lâm tông, nhát thời được coi là nhân vật chạm tay có thể bỏng, chính là người may mắn vừa mới được chiêu tế ở rễ Cam Lâm tông, chẳng những được tiên tử Cam Lâm tông đại danh đỉnh đỉnh chọn làm đạo lữ, hơn nữa được tổ sư Cam Lâm tông khám nghiệm ra tư chất tu đạo thật tốt, sau đó lại lọt vào mắt xanh của một vị tiên tử hưởng dự Nam Hải Võ Lâm, kết làm vợ chồng, hai vị tiên tử Địa tiên có hi vọng tễ thân Kim Đan cảnh cùng hầu hạ chung một chồng, lương duyên như thế, khiến người bên cạnh ghen ty tới chết. Trên đường tu hành, mệnh tốt và không tốt, thật sự là khác nhau một trời một vực.
Trần Bình An lần này đi hướng Kiếm Khí Trường Thành, đến đầu tường cũng không bước chân đi đâu, khi còn ở bên kia, luôn cảm thấy có rất nhiều lời có thể từ từ tâm SỰ.
Đợi cho bị ném trở lại Đảo Huyền sơn, mới phát hiện đã không kịp nữa rồi.
Nhưng mà sâu thì sầu những cũng chưa đến nỗi thương tâm. Mà thật ra có rất nhiều nỗi lo lắng.
Trần Bình An cầm theo chìa khóa đi tới chỗ ở, thật ra không có đồ đạc gì nhiều để mà cất xếp, một cây kiếm, đeo trên lưng, một hồ lô dưỡng kiếm hồ, treo trên người, không có ngoại vật gì nữa, trước đó được chưởng quây trẻ tuổi đề nghị, Trần Bình An nhanh chóng rời khỏi gian phòng, đi hướng cửa hàng gân khách sạn mua nhu yếu phẩm.
Một bộ Sơn Hải Chí) giải thích sơ lược về tình hình phong thổ Hạo Nhiên Thiên Hạ, đương nhiên là loại sách của những tiên gia, nếu không mua về coi như uỗng công, trên một tờ có thể ghi lại hơn mười bức đồ họa cùng ba bốn ngàn chữ, hình ảnh cùng văn tự như nước như mây, chậm rãi lưu chuyền.
Một quyền sách giới thiệu âm luật nhã ngôn Đồng Diệp Châu, một quyền đại nhã ngôn Trung Thổ Thần Châu, Trần Bình An không hy vọng đến Đồng Diệp Châu, từ đầu tới đuôi không có cách nào trao đổi cùng người ta, tuy nói tình hình chung của Đồng Diệp Châu đa phần tương tự Bảo Bình châu, giữa nhưng vương triều phiên quốc, có nhiều quan thoại cùng phương ngôn, nhưng học được nhã ngôn thông dụng của tiên môn trên núi một châu cùng vương triều triều đình, khẳng định không thể quan trọng hơn.
Những vật ở Đảo Huyền sơn, nhát là pháp bảo linh khí, ít tồn tại khả năng gặp may mắn mua được giá hời, những Luyện khí sĩ này tu vi cao, nhãn lực độc, hơn nữa thường thường giá luôn cao ngất trời, còn cao hơn lục địa đại châu không ít, nhưng mà có một điểm rất tốt, chính là không làm giả, gần như không có hàng giả nào, thương gia có bản lãnh mở cửa hàng ở trong này, hầu như đều là cửa hiệu lâu đời trăm ngàn năm, không có chuyện làm một cú rồi nghỉ, bởi vậy đặc biệt quý trọng thanh danh thương hiệu.
Một đồng Cốc Vũ tiền, chỉ cần không đem đi so sánh cùng đồng tiền Kim Tinh chuyên dụng của Ly Châu Động Thiên, có thể nói cực kỳ đáng giá.
Cho dù là ở Đảo Huyền sơn thần tiên tụ tập cũng là như thế.
Nếu trong tay có tiền, tạm thời lại không có cách gì để tiền đẻ ra tiền thì cũng không thể để tiền lên mốc lên meo, Trần Bình An bèn nghĩ sẽ mua đồ cho Lâm Thủ Nhất và Tạ Tạ, lần lượt mua cho mỗi người một món linh khí thực dụng, mắc một chút cũng không sợ. Tiểu Bảo Bình Lý Hòe cùng Vu Lộc, không cần, hai người trước cũng không được xem là người trong tu hành, tuổi còn nhỏ, Vu Lộc thì giống mình đều là võ phu thuần túy. Về phần bán đồ vật, khẳng định sẽ không.
Trần Bình An lúc này không thiếu tiền.
Sau khi Trần Bình An mua bộ sách ở khách sạn Quán Tước, muốn đi hướng Linh Chi Trai, lần đầu tiên tới đây du lãm cùng Kim Túc, cưỡi ngựa xem hoa, ngắm nhìn chưa được kỹ càng, phần lớn thưởng thức những bảo bối của thần tiên ở bên kia, lần này Trần Bình An mang theo mục đích, càng thêm tập trung ngắm nghía, giá trị liên thành, hơn nữa pháp bảo dành cho Luyện khí sĩ cảnh giới đang ở ngạch cửa, nhìn cũng không cần nhìn lấy một cái, Trần Bình An hy vọng tìm được một thứ tựa như đạo thư hoặc là linh khí thích hợp tu hành lôi pháp, bằng không chính là bát cam lộ mà lúc trước Trương Sơn Phong hữu duyên đạt được, có thể tích lũy tháng ngày, giúp người tu hành thu thập thiên địa linh khí.
Cho dù đã thu hẹp phạm vi, Trần Bình An vẫn là tìm hoa cả mắt.
Ở Linh Chi Trai tới tới lui lui nghiên cứu tỉ mỉ, ước chừng vòng vo nửa ngày, trong lòng đại khái đã có ý tưởng, chọn lựa hơn mười loại, mới quay về khách sạn Quán Tước, buổi tối lại cân cân nhắc nhắc một phen, ngày mai hẳn là có thể mua tới tay. Có một bộ lôi pháp đạo thư, bên cạnh ghi chú là độc bản, có hai loại đan dược thượng phẩm tẩy tủy phạt cốt, một loại xuất xứ từ Huyền Tố tông Phù Diêu châu, một loại xuất từ Lư Hương sơn Bà Sa châu, đều là danh môn đại phái Đạo gia đan đỉnh nhất mạch, linh khí lại có bảy tám dạng.
Trong lúc vô tình Trần Bình An nhìn thoáng qua ba chiếc binh gia giáp hoàn, song song đặt ở trong một hộp gỗ, dựa theo văn tự giải thích bên cạnh, chính là loại giáp trụ tựa như Thần Nhân Thừa Lộ Giáp mà quốc sư Cổ Du quốc đã mặc, nhưng mà phẩm tướng còn cao hơn rất nhiều, hơn nữa ba chiếc giáp hoàn có thể đồng thời mặc lên một người, người mặc giáp lại không có chút cảm giác vướng víu, có thể thấy khả năng phòng ngự cao đến nhường.
Chính là cái giá rất đáng sợ.
Ba vạn đồng Tuyết Hoa tiền!
Một đồng Tuyết Hoa tiền, đại khái đồng giá với một ngàn lượng bạc.
Một đồng Tiểu Thử tiền, tương đương với một trăm đồng Tuyết Hoa tiền.
Một đồng Cốc Vũ tiền, tương đương mười đồng Tiểu Thử tiền.
Đây là quy củ "Trăm ngàn mười” trong tiền giao dịch của thần tiên trên núi.
Trần Bình An nhớ rõ lúc trước ở trên côn thuyền của Đả Tiếu sơn, hình như bảo vật trấn thuyền cũng không có giá đến mức này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận