Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1238: Lý Nhị Đi Xa Nhà, Tả Hữu Không K

Chương 1238: Lý Nhị Đi Xa Nhà, Tả Hữu Không KChương 1238: Lý Nhị Đi Xa Nhà, Tả Hữu Không K
Chương 1238: Lý Nhị Đi Xa Nhà, Tả Hữu Không Khó Xử (3)
Phạm Tuấn Mậu ánh mắt tối tăm, cực kỳ thâm trầm, một đôi mắt đẹp, như là hai chiếc giếng sâu cổ xưa tối đen không thấy đáy, Ngươi thật sự thật sự thật sự không xứng!”
Vị nữ tử áo bào xanh lục ngồi ôm biển mây này liên tục nói ba chữ "Thật sự”.
Trần Bình An cười hỏi: "Ngươi nói mà được à?"
Phạm Tuấn Mậu nhất thời nghẹn lời, tức giận đến ngứa răng. Trần Bình An không tiếp tục trêu chọc nữ tử "trẻ tuổi" tính tình không tốt lắm này,"Phạm Nhị không sao chứ?”
Phạm Tuấn Mậu vừa nghe thấy nhắc đến người kia thì không nhịn được trợn trắng mắt,"Xong rồi, cám túc ở nhà, mỗi ngày không có việc gì, vác cái cuốc nhỏ đào nơi này lật nơi kia, tích góp mười máy túi bùn đất, nói là chuẩn bị cho mọi tình huống. Lòng nhị nương vô cùng đau đớn, mẫu thân ta cũng đỏ mắt nhiều lần, cũng không biết khuyên hắn như thế nào để đừng điên nữa.”
Khóe miệng Trần Bình An nhéch lên. Mặc kệ gốc rễ tòa Lão Long thành này nát đến như thế nào, chỉ cần có Phạm Nhị, về sau chỉ cần có cơ hội, Trần Bình An sẽ nguyện ý thường xuyên đến đây.
Trước khi đi, sắc mặt Phạm Tuấn Mậu hiếm hoi có được máy lần nghiêm trọng, cô nói: "Đồng Diệp tông có thể sẽ bị tính số dữ dội."
Ánh mắt Trần Bình An lạnh lùng,"Gieo nhân nào nhận quả nấy, sống quen cuộc sống thoải mái không phân rõ phải trái, vậy thì phải nhớ bình thường đốt thêm máy nén hương, cầu lão thiên gia đừng để mình đụng phải người có thể phân rõ phải trái với bọn họ, đã gặp phải, thì đứng yên chịu đòn, bị đánh chết thì kiếp sau đầu thai làm lại."
Phạm Tuấn Mậu nhìn khuôn mặt bệnh trạng hơi tái nhợt kia.
Như là lần đầu tiên quen biết Trần Bình An.
Bắc Câu Lô Châu, Sư Tử phong có một vị Nguyên Anh địa tiên tọa trấn.
Bắc Câu Lô Châu kiếm tu như mây, hơn nữa trên núi dưới núi cực kỳ thượng võ, biển mây ngự kiếm sát vai qua nhau trừng mắt một cái, có thể hai bên sẽ chém giết đến mức tối tăm trời đất, về phần mạo danh đỉnh núi nhà khác, nhắm đỉnh núi không vừa mắt đập loạn một trận, đánh xong bỏ chạy, đỉnh núi bị tai bay vạ gió, tắm biển bị người ta đập nát, tổ sư đường nát bét, cũng không biết rết cuộc chuyện là thế nào. Sau đó quá nửa là đỉnh núi bị đánh cho ngơ ngác, lại có người cảm thấy uất ức nghẹn tức, đi tới ngọn núi nhỏ một chút nữa cách môn phái nhà mình xa xa, phát tiết một trận.
Bắc Câu Lô Châu đại khái chính là địa phương thần kỳ tu hành cực đoan tu lực, lấy ngàn vạn kiếm tu đứng đầu.
Bằng không sao rõ ràng nằm ở hướng đông bắc Hạo Nhiên Thiên Hạ, lại cố tình cưỡng đoạt đi chữ "Bắc" của Ngai Ngai Châu nơi hướng chính bắc.
Chỉ có điều sau khi vị thánh nhân của học cung Ngư Phù kia ra tay, liên tiếp đánh cho hai Nguyên Anh một Ngọc Phác, ba vị đại tu sĩ "vãi cả cứt chó”, sau đó lên tiếng các lộ kiếm tu không được cậy thế vô lý khinh người, các thế lực lúc này mới thu lại bớt vài phần.
Hôm nay hầu như cả đỉnh núi Sư Tử phong, sau khi tận mắt nhìn thấy Lý Liễu ra vào tự do nơi cám địa mà Địa tiên cũng khó bước vào được, hơn nữa mang ra một con dấu sư tử hoàng kim, một bước chen thân trung ngũ cảnh, đều khắc sâu lĩnh giáo "Lý Liễu" kia bất thường, theo thời gian trôi đi, địa vị Lý Liễu ở trong cảm nhận của tu sĩ trên núi, nước lên thì thuyền lên, vô hình trung đã gần với lão sơn chủ. Cho dù là vị đại tu sĩ Nguyên Anh này cùng thánh nhân Ngư Phù thư viện cũng có kết giao, âm thầm ở chung với Lý Liễu, bày ra tư thái còn thấp hơn so với các luyện khí sĩ nhập môn kia gặp gỡ Lý Liễu!
Đại khái cũng chỉ có mẫu thân Lý Liễu, mở cửa hàng ở trấn nhỏ chân núi, còn mơ mơ màng màng, nghĩ làm khuê nữ của mình có số cứt chó to lớn, mới được vị tiên sư nào đó bối phận không cao trên núi thu làm đệ tử. Phụ nhân còn hỏi, sợ là lão nào đó không biết xấu hổ thèm nhỏ dãi dung mạo con gái mình, mới đòi Lý Liễu đi tu tập thuật pháp thần tiên gì đó, cái này không phải chậm trễ khuê nữ của bà lập gia đình thì là cái gì? Đợi con gái lớn tuổi, nào còn có con rễ gia thế tốt, túi tiền căng phòng, vẻ ngoài tự mình chạy tới tận nhà, chẳng lẽ thật sự muốn bà ở trấn nhỏ bên này giúp Lý Liễu chấm điểm nam nhân?
Phụ nhân lại không quá vừa mắt. Bà có chút hối hận lúc trước da mặt không dày một chút, con em thế gia một đường đi theo kia, hình như họ Tư Đồ? Dứt khoát nán lại thêm một năm tới năm rưỡi, nói không chừng con gái Lý Liễu cũng không cần ở trên núi quậy phá lung tung nữa, vẻ vang, trực tiếp gả vào nhà có tiền, đời này coi như áo cơm không lo, đợi Lý Hòe lớn, thì đón về bên này, nói không chừng còn có thể ở chỗ tỷ phu hắn kiếm được công việc tốt thoải mái lại kiếm được tiền.
Gần hai năm qua phụ nhân mở cửa hàng, tâm tình không tốt, tiền chẳng kiếm được máy, cả ngày lo lắng con trai ở thư viện bị người ta bắt nạt, lo lắng trên núi gió to, con gái có phải bộ dáng bị hao mòn đi, không thanh tú long lanh nữa hay không.
Trong khoảng thời gian này Lý Liễu mỗi lần xuống núi hay về núi, đều sẽ ở lại hai ba ngày bên cửa hàng mẫu thân để hỗ trợ.
Sư Tử phong từ trên xuống dưới, đã được lão sơn chủ nghiêm lệnh, không được tự tiện tiếp cận cửa hàng này trên trấn nhỏ, một khi phát hiện, bát cứ ai đều bị đánh chết ngay lập tức.
Cho nên phụ nhân đến nay còn không rõ, con gái Lý Liễu ở Sư Tử phong. là thât sự còn thần tiên hơn so với thần tiên, chứ không phải tiểu nha hoàn xinh đẹp bưng trà đưa nước bên cạnh vị thần tiên nào đó.
Hai ngày qua, Lý Liễu vừa mới ra ngoài du lịch một chuyến trở về, ở trong cửa hàng bóp vai cho mẫu thân, nghe phụ nhân nói chuyện nhà của các hộ gia đình, lải nhải những tranh cãi lông gà vỏ tỏi giữa hàng xóm với nhau.
Lý Nhị ngồi xổm ở cửa phơi nắng cuối đông, phụ nhân càng thấy càng phiền, muốn ăn đòn!
Hán tử nhà người khác, cho dù mỗi người đầu dơi mặt chuột gầy như que cũ, vẫn có gái đã có chồng mắng. trời mắng đất, khóc lóc oán giận hán tử nhà mình trộm hồ ly tinh nhà ai, Lý Nhị thì ngược lại, thật sự là khiến bà quá yên tâm! Về phần Lý Nhị thực có ý tìm hoa vấn liễu, nhắm chừng chắc chắn bà sẽ lấy dao làm bếp chặt cái chân thứ ba của Lý Nhị trước, sau đó ởi tìm kẻ kia liều mạng, nhưng phụ nhân không dám động đao đối với người ngoài, ở chỗ này bà lạ nước lạ cái, khẳng định sẽ bị người ta kéo bè bắt nạt.
Loại oa lý hoành (1) này, Lý Hòe giống bà.
(1) oa lý hoành: ở nhà hoành hành ngang ngược, ra bên ngoài trở nên nhút nhát) Lý Nhị lau miệng, trái lại không cảm thấy cuộc sống thái bình nơi này có gì khổ sở khó khăn, thật ra từ trước tới giờ hắn vốn quen với cuộc sống này, cũng chỉ thích như vậy, nhưng dù sao hôm nay một nhà ba người đều ở Bắc Câu Lô Châu, chỉ có con trai Lý Hòe ở lại thư viện Đại Tùy Bảo Bình Châu, hán tử ăn nói vụng về, cũng thích giấu mọi chuyện trong lòng, nhưng trên đời này nào có người cha nào không lo lắng con mình có đói không có lạnh không.
Lý Liễu hầu hạ xong mẫu thân mình, bê hai chiếc ghế nhỏ đến cửa, cha và con gái hai người mỗi người ngồi một chiếc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận