Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1616 - Cô Nương Áo Xanh Ăn Bánh Ngọt (1)



Chương 1616 - Cô Nương Áo Xanh Ăn Bánh Ngọt (1)




Trần Bình An xem đi xem lại phong thư mật đến từ Phi Vân sơn này.
Vị chưởng quỷ tiên sinh này cũng không biết rằng Thanh Hạp đảo có muốn giấu cũng giấu không được hai trận chém giết ở Vân Vũ đảo và Vân Lâu thành kia.
Bây giờ cả cái Thư Giản hồ đều đang điên cuồng truyền ra tin đồn rằng Thanh Hạp đảo lại có thêm một vị cung phụng trẻ tuổi đến từ xứ khác, chiến lực kinh người, chẳng những có thể nhẹ nhàng trấn sát được hai khôi lỗi thần linh phù lục kiếm tu thất cảnh hơn nữa bản thân lại còn có hai thanh phi kiếm bản mệnh, điểm đáng sợ nhất chính là người này lại còn giỏi về vật lộn cận chiến, đã từng đối đầu một quyền giết chết tu sĩ binh gia lục cảnh.
Phù lục tiên sư, kiếm tu địa tiên, võ đạo tông sư?
Vị tiên sinh chưởng quỹ canh cổng cho Thanh Hạp đảo này cuối cùng có lai lịch gì đây?
Trong lúc nhất thời, trên Cung Liễu đảo, thanh thế Lưu Chí Mậu tăng vọt, rất nhiều cỏ đầu tường bắt đầu ngã về hướng Thanh Hạp đảo.
Một hôm, tại phủ đệ Xuân Đình, trên bàn cơm, người phụ nữ nói với Cố Xán vốn hiếm khi về nhà ăn được một bữa cơm: “Xán Xán, đừng có học theo Trần Bình An.”
Cố Xán đang ăn như rồng leo, nhồm nhoàm nói không rõ câu: “Không học, đương nhiên con sẽ không học theo.”
Người phụ nữ cười vui mừng, cầm lấy chiếc khăn lụa lau vệt dầu mỡ dính bên miệng con trai, thấp giọng nói: “Năm xưa mẫu thân rất thích người tốt như Trần Bình An, nhưng mà bây giờ chúng ta đang ở Thư Giản hồ, người tốt thì sống không lâu, kẻ gây tai họa lại sống ngàn năm, đây không phải là những từ ngữ khó nghe gì, xưa nay mặc dù mẫu thân chưa từng rời khỏi phủ đệ Xuân Đình để đi ra bên ngoài, thế nhưng mỗi ngày cũng có nói chuyện với đám nha hoàn tỳ nữ mà. Trần Bình An cũng biết sự khác nhau giữa Thư Giản hồ và ngõ Nê Bình, ở chỗ này, chúng ta không thể yếu lòng được.”
Cố Xán gật đầu nói: “Mẫu thân, yên tâm đi, trong lòng con tự có tính toán, trên đời này cũng chỉ có một mình Trần Bình An như vậy, con có muốn học theo cũng học không nổi.”
Cuối cùng Cố Xán ngẩng đầu: “Huống chi trên đời này cũng chỉ có một Cố Xán mà thôi!”
Người phụ nữ đột nhiên hỏi: “Trước đó mẫu thân chỉ biết Trần Bình An có triển vọng lớn nhưng cuối cùng là như thế nào, Trần Bình An không nói, mẫu thân cũng ngại hỏi nhiều, nhưng có nghe mấy khai khâm tiểu nương trong phủ âm thần bàn tán, hình như Trần Bình An có muốn chiếm cả tòa đảo lớn trên Thư Giản hồ này cũng được luôn? Nghe nói đêm đó đến cả Lữ Thải Tang cũng xém chút bị Trần Bình An một kiếm giết chết?”
Cố Xán suy nghĩ một chút: “Không rõ lắm, con chỉ biết thanh bán tiên binh kia tên là Kiếm Tiên, nghe Lưu Chí Mậu nói hình như tạm thời Trần Bình An còn chưa thể hoàn toàn khống chế được, nếu không, tất cả Kim đan địa tiên ở Thư Giản hồ này còn không hợp lại xem Trần Bình An là đại địch hay sao? Dưới địa tiên thì chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ một nhát kiếm mà thôi. Chẳng qua rõ ràng Lưu Chí Mậu kiêng sợ tấm phù lục tiên gia kia hơn so với thanh kiếm tiên vẫn chưa hoàn toàn luyện hóa được, lão ta hỏi con có biết căn nguyên lá bùa đó hay không. Con chỉ nói con không biết, có lẽ chính là một trong những binh khí át chủ bài của Trần Bình An. Thật ra lúc đó Tiểu nê thu được con sắp xếp đi theo Trần Bình An để tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn, để không có tên không có mắt nào làm hỏng tâm trạng đi du lịch Thư Giản hồ của Trần Bình An, cho nên Tiểu nê thu đã tận mắt chứng kiến thần thông của hai vị thiên binh thần tướng kia. Tiểu nê thu nói hình như phù lục tiên gia đó không giống với những phù chú của các đạo phái thông thường, bên trong phù đảm không chỉ chứa một chút linh quang mà còn giống như kim thân căn bản của sơn thủy thần chỉ.”
Người phụ nữ cảm khái nói: “Thì ra Trần Bình An đã tiến bộ đến như vậy.”
Tướng ăn của Cố Xán không tốt, mặt mũi lúc này đã dính đầy dầu mỡ, nghiêng đầu cười nói: “Cũng không đúng, chỉ cần Trần Bình An muốn làm gì thì hắn đều sẽ làm được, xưa nay vẫn luôn là như vậy mà, chuyện này có gì mà kỳ lạ đâu.”
Người phụ nữ nhìn vẻ mặt ngây thơ của con trai thì hơi bất đắc dĩ. Có vài chuyện cuối cùng với tư cách một người mẹ, bà vẫn phải suy nghĩ xa hơn mới được, chuyện này không liên quan gì đến chuyện một người phụ nữ như bà có bản lĩnh to hay nhỏ.
Trong khi Cố Xán mang Tiểu nê thu đi về phía Cung Liễu đảo tham gia náo nhiệt thì người phụ nữ lại đi vào đại sảnh của hậu viện Xuân Đình phủ đệ, gọi hơn mười vị khai khâm tiểu nương cùng đến, oanh oanh yến yến, vẻ mặt nghiêm túc dạy bảo các cô ấy một trận, không cho phép bất luận kẻ nào nói quá lời trước mặt Trần Bình An, một khi phát hiện, trực tiếp đánh chết, hơn nữa bà ta sẽ còn cho người kiểm tra tài liệu mật của Hương hỏa phòng mà chỉ Xuân Đình phủ mới có, nếu như kẻ phạm lỗi có người thân là người tu hành trong Thanh Hạp đảo thì sẽ lập tức bảo Điền Hồ Quân tự tay đánh gãy cầu trường sinh, nếu như người thân không ở Thư Giản hồ mà gia đình lại vì nhận được lợi ích từ Xuân Đình phủ đệ để giàu lên thì sẽ xét nhà, giao cho Phạm thị thành chủ của Thành Trì thủy xử trí.
Hoàng hôn ngày hôm nay, Trần Bình An đến gõ cửa một phủ đệ bình thường trong Thanh Hạp đảo, là địa bàn của một vị đạo tu cung phụng nhị đẳng, từ lâu đã không còn ai biết tên thật của hắn, chỉ biết họ Mã, xuất thân là quỷ tu, nghe nói từng là người đưa cơm đã hủy diệt hoàng gia của một nước, chính là một trong những tên tạp dịch trong lúc hoàng đế lão gia đi tuần hành kinh thành, không biết tại sao lại trở thành người tu đạo, còn từng bước trở thành một trong những cung phụng lâu đời của Thanh Hạp đảo.



Bạn cần đăng nhập để bình luận