Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1520 - Sơn Thủy Như Trước (4)



Chương 1520 - Sơn Thủy Như Trước (4)




Hôm nay Đổng Thủy Tỉnh tán gẫu với hai tiểu nhị trẻ tuổi xong, sau khi hai người đã rời đi, ông chủ cửa hàng nay đã trở thành thiếu niên cao lớn một mình ngồi trong cửa hàng, tự làm cho mình tô mì hoành thánh nóng hôi hổi, xem như khao bản thân một bữa. Hoàng hôn buông xuống, thời tiết đã vào giữa thu, Đổng Thủy Tỉnh ăn xong rồi thu dọn bát đũa, đi ra bên ngoài cửa hàng, mắt nhìn về phía đạo thần thắp hương trên núi, không phát hiện bóng người khách hành hương, đang định đóng cửa hàng, không ngờ trên núi không có khách hành hương quay về nhà, dưới núi lại có một vị công tử trẻ tuổi mặc nho sam đi tới, Đổng Thủy Tỉnh quen biết hắn, liền cười cười dẫn hắn ta vào cửa hàng, làm một bát mì hoành thánh, rồi mang lên một bầu rượu gạo tự chưng cất, hai người từ đầu tới cuối đều cố ý dùng phương ngữ quận Long Tuyền để nói chuyện với nhau, Đổng Thủy Tỉnh nói chậm, bởi vì sợ đối phương nghe không rõ.
Vị khách này là một người kỳ quái, tên Cao Huyên, tự xưng là người ngoại quốc tới thư viện Lâm Lộc ở Phi Vân Sơn để học tập, hắn ta không thể nói tiếng Đại Ly quá sỏi, nhưng lại muốn học tiếng địa phương quận Long Tuyền từ chỗ Đổng Thủy Tỉnh.
Chờ Cao Huyên ăn xong mì hoành thánh, Đổng Thủy Tỉnh rót ra hai chén rượu gạo, rượu gạo muốn có màu cam thuần túy, thì nước cùng gạo nếp là hai yếu tố mấu chốt, mà quận Long Tuyền không thiếu nước tốt, gạo nếp thì có được do Đổng Thủy Tỉnh xin từ phía vị Tào Đốc quan, vận chuyển từ một nơi nổi tiếng với nghề trồng lúa khác của Đại Ly đến quận Long Tuyền, giá thấp hơn thị trường nhiều, vì thế mà bên phía quận Long Tuyền xuất hiện một nơi sản xuất rượu gạo quy mô không nhỏ, hôm nay đã bắt đầu bán tới kinh đô Đại Ly, tạm thời còn chưa đến mức mỗi ngày lãi một đấu vàng, nhưng tương lai của nó rất khả quan, cửa hàng tửu lâu ở kinh đô Đại Ly đã dần dần quen với rượu gạo Long Tuyền, hơn nữa sự tồn tại của Ly Châu động thiên cùng đủ loại lời đồn về thần tiên, đã làm tăng thêm vị rượu ngon, ngoài ra về chuyện nguồn tiêu thụ, Đổng Thủy Tỉnh đã đánh tiếng với Viên Huyện lệnh, khoản mua bán ít lãi tiêu thụ mạnh này đã được Ngô Diên gật đầu, Viên Huyện lệnh mở cửa lớn kinh đô, kết hợp với Tào Đốc tạo vận chuyển gạo nếp
Trong ba người Quận thủ Ngô Diên, Viên Huyện lệnh và Tào Đốc tạo, Ngô Diên có chức quan cao nhất, tuy rằng chính tứ phẩm Quận thủ vẫn chưa thể tính là đại quan danh xứng với thực, nhưng thân là người trẻ tuổi nhất đang đảm nhiệm chức Thái Thú ở Đại Ly, triều đình Đại Ly vẫn là tương đối để tâm với Ngô Diên, dù sao tiên sinh của Ngô Diên chính Quốc sư Thôi Sàm của Đại Ly. Chỉ tiếc hôm nay từ sau khi Ngô Diên thăng quan, danh tiếng lại trở nên kém hơn lúc chưa rời kinh nhiều, nghe nói bởi vì trong lúc Long Tuyền chưa từ huyện thăng thành quận, vị Ngô Huyện lệnh được Quốc sư ký thác kỳ vọng cao đưa tới đây đã làm cho những đại tộc địa phương xa lánh đến chết đi sống lại, mâu thuẫn mạnh mẽ, đánh nhau túi bụi.
Nhưng mà Ngô Diên người ta có một tiên sinh tốt, người ngoài hâm mộ không thôi.
Chỉ có điều Ngô Diên đã trở thành trò cười không nhỏ ở triều đình kinh thành Đại Ly.
Ngược lại hai vị khác, Viên Huyện lệnh cùng Tào Đốc tạo càng được quan trường Đại Ly xem trọng. Không đơn giản là hai người trẻ tuổi là con cháu hai đại dòng họ Thượng Trụ quốc ở quận Long Tuyền, mà vì hai người đều hoàn thành rất tốt chức trách của mình. Viên Huyện lệnh nhận kiến tạo một bộ phận động phủ tiên gia ở đỉnh núi phía tây, mộ thần tiên và núi sứ cũ, văn võ miếu thuận lợi khởi công tới tận khi kết thúc là công lao của hắn, thế gia giàu có ở lại quận Long Tuyền không tiếp nhận Thái Thú Ngô Diên, nhưng lại chịu nhận vị Huyện lệnh chức nhỏ hơn này.
Về phần hầm lò nung gốm sứ của Tào Đốc tạo, mặt ngoài giữ nhiệm vụ trông coi những hầm lò chế tạo đồ sứ cho cung đình sử dụng, thực ra là gánh nhiệm vụ bí mật giám sát toàn bộ thế lực trên núi của quận Long Tuyền.
Mà hai dòng họ Viên, Tào tôn quý nhất ở Đại Ly, thế như nước với lửa, thiết kỵ Đại Ly phân binh lính làm ba đường xông về phương nam, trong đó đứng phía sau hai đội thiết kỵ là bóng dáng của hai dòng họ Thượng Trụ quốc.
Đổng Thủy Tỉnh có thể thông qua vụ mua bán nho nhỏ bình thường mà đồng thời mượn sức của ba người, không thể không nói là một hành động "Đánh bậy đánh bạ" nhưng cũng rất vĩ đại.
Trên thực tế mua bán rượu gạo đúng là ý tưởng của Đổng Thủy Tỉnh không sai, nhưng kế hoạch cụ thể, và những điều cần chú ý trong đó còn là nhờ có người khác giúp Đổng Thủy Tỉnh bày mưu tính kế.
Về sau Đổng Thủy Tỉnh hỏi người kia, vì sao viên Huyện lệnh và Tào Đốc tạo là con cháu xuất thân từ gia tộc lừng lẫy như vậy mà đều không cự tuyệt chút lợi ích bé nhỏ này, ví dụ như năm trước chia hoa hồng với ba bên, Đổng Thủy Tỉnh kiếm được bảy vạn lượng bạc, hai người Viên Tào có thêm mười bốn vạn lượng bạc, so với thương nhân bán hàng ngoài chợ bình thường có thể tính là món lãi kếch sù, tương lai tiền chia hoa hồng cũng quả thật sẽ vững bước tăng trưởng, nhưng lúc Đổng Thủy Tỉnh biết được gia nghiệp hai nhà Viên Tào, thật sự là nghĩ mãi không rõ.
Người nọ liền nói với Đổng Thủy Tỉnh, mua bán trên đời này, ngoại trừ phân chia lớn nhỏ, sang hay hèn, thì còn chia làm nghề nghiệp kiếm tiền bẩn và tiền sạch.
Kiếm được nhiều tiền trong vụ mua bán một lần duy nhất là bản lĩnh, mà kiếm được một dòng tiền dài lâu lại sạch sẽ trong mua bán nhỏ cũng là năng lực. Huống chi rất nhiều vụ mua bán nhỏ, về sau làm thành lớn đến cực hạn sẽ có cơ hội trở thành con đường kiếm tiền thực sự, có thể trở thành nội lực để kéo dài gia tộc giàu có trong trăm năm cũng không phải nói chơi.
Cuối cùng người nọ lấy ra một đồng tiền bình thường, đặt lên bàn, ngồi ở đối diện Đổng Thủy Tỉnh đang thành tâm thỉnh giáo, nói: “Dù là thần tài Hạo Nhiên thiên hạ, gia tộc Lưu thị ở Ngai Ngai châu, đều là bắt đầu làm giàu từ một đồng tiền bình thường như thế này. Hãy ngẫm nghĩ cho kỹ đi."



Bạn cần đăng nhập để bình luận