Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 828: Một Chiếc Thuyền Con, Chỉ Có Thiê

Chương 828: Một Chiếc Thuyền Con, Chỉ Có ThiêChương 828: Một Chiếc Thuyền Con, Chỉ Có Thiê
Chương 828: Một Chiếc Thuyền Con, Chỉ Có Thiếu Niên (4)
Một ngày luyện kiếm xong, đa số là vào lúc chuyên giao giữa giờ Tuất và giờ Hợi, sau đó Trần Bình An phải đi nấu nước, cho dược liệu vào trong thùng nước, trước khi đợi cho nước sôi, Trần Bình An đi tới cửa viện lầy hộp thức ăn, một già một trẻ xem bàn đá như bàn ăn, ăn xong bữa khuya, nếu như có vài thời điểm Trần Bình An bị thương có vẻ nặng, hoặc là một thân máu me quá mức thê thảm, sẽ đi ngâm mình trong thùng nước trước, tắm rửa thay quần áo xong mới ăn khuya, lão kiếm tu Mã Trí cho dù đã ăn rồi, cũng sẽ ngồi ở bên cạnh bàn đá chờ Trần Bình An, trong lúc người sau ăn uống, sẽ giải thích cho Trần Bình An nghe hôm nay luyện kiếm lợi hại ra sao, giống như phục bàn khi chơi cờ, Mã Trí đến cùng là một kiếm tu Kim Đan, ánh mắt độc đáo, hơn nữa so với lão nhân họ Thôi ở trúc lâu Lạc Phách Sơn, Mã Trí tuy cảnh giới kém cách xa, nhưng mà nguyện ý tỉ mỉ nói rõ ràng mọi chuyện hơn, toàn bộ nghi vấn của Trần Bình An, phần lớn có thể nhận được đáp án.
Thu dọn hộp thức ăn, Trần Bình An sẽ tiếp tục luyện tập tâu thung trong Hám Sơn Quyền Phổ, cho dù tiếp tục trải qua mười năm trăm năm, mặc kệ đến lúc đó cảnh giới của mình đã đạt đến độ cao nào, có thể Trần Bình An cũng sẽ không hạ xuống tư thế quyền thô lậu có thể nói là nhập môn sơ đẳng nhát của võ đạo. Giờ Tý qua hơn nửa, Trần Bình An sẽ trở lại phòng ở để ngủ.
Hầu như mỗi ngày đều là tuần hoàn trôi qua như thế này, bất tri bát giác, Quế Hoa Đảo đã đón mặt trời mọc mặt trời lặn hơn ba mươi lần, chín cảnh trên biển cũng đã lặng yên qua đi ba cảnh.
Lại một tuần nữa trôi qua, về cảnh thứ tư trên biển trong hàng tuyến của Quế Hoa Đảo, lão kiếm tu kiến nghị Trần Bình An có thể thích hợp dừng việc tu hành, đi tới bên tổ tông quế thụ thưởng cảnh.
Nếu lão nhân đã nói như vậy, Trần Bình An sẽ nghe theo, vừa vặn đang vào thời giản tảng sáng, Trần Bình An đi tới đỉnh núi Quế Hoa Đảo đông đen đầu người, đưa mắt trông về phía xa, nhìn thấy một lỗ hồng thật lớn, hàng tuyến Quế Hoa Đảo xuyên thẳng qua, hai sườn là thế núi từ cao đến thấp, hai sơn mạch đảo nhỏ theo thứ tự hạ xuống, phía trên ngọn núi, từng tòa từng tòa kiến trúc san sát nối tiếp nhau, xây dựa vào núi, mây mù vấn vít.
Điều ly kỳ của cảnh tượng nơi này, không nằm ở tiên gia môn phái cô huyền hải ngoại, ngăn cách thế gian trên đảo, mà ở khoảng thời gian Quế Hoa Đảo đi qua vách đá màu đen giữa hai vách núi đứng so vai, trên đỉnh vách đá hai sườn, đều có một pho tượng thần kim thân cao tới trăm trượng, nguy nga phi phàm, hơn nữa tượng thân trải qua quá vô số năm quang âm nước chảy cọ rửa, vẫn như cũ ánh vàng lấp lánh, cho dù là Luyện khí sĩ, đều nhìn thấy mà sinh lòng e sợ.
Nghe đồn kim thân chính thần mà hai pho tượng thần nọ điêu khắc, một vị từng là thần tướng trấn thủ nam thiên môn, một vị từng là thần linh chưởng quản thiên hạ đại độc thủy vận, là đệ nhất chính thần trong các võ sư thiên thượng trên danh nghĩa chưởng quản thế gian toàn bộ Chân long hành vân bố vũ. Thiên môn thần tướng trụ kiếm ở trước người, hai tay xếp lên nhau để ở chuôi kiếm, như là một vị thần linh thật lớn đang quan sát nhân gian. Pho tượng thần linh võ sư kia, khuôn mặt mơ hồ, mây che sương phủ, không phân biệt được giới tính, có dãi băng ngũ sắc không biết do loại tài chất nào đúc thành, quanh quần bốn phía thân hình, chậm rãi phiêu đãng, rất sống động, phụ trợ thần linh kim thân tiêu tán không biết bao nhiêu vạn năm, giống như đang ở nhân gian thi triển thần uy, chưởng quản toàn bộ thủy vận lưu chuyên phía nam.
Trần Bình An chọn một chiếc ghế dài nơi lan can đỉnh núi, ngồi xếp bằng, mặt hướng về hai pho tượng thần, chậm rãi uống rượu.
Bên cạnh, ngôn ngữ những Luyện khí sĩ nói chuyện với nhau, phần nhiều là nhã ngôn Câu Lô châu cùng Đồng Diệp Châu, ngẫu nhiên lẫn lộn một ít phương ngôn Lão Long thành, Trần Bình An tất nhiên nghe mà không hiểu gì hết, cũng may cách đó không xa có một cô gái Luyện khí sĩ Quế Hoa Đảo Phạm gia, vẻ ngoài không phải là trang phục quế hoa tiểu nương, tiếng nói nàng thanh thúy, hẳn là chuyên môn giảng giải cho hành khách những hải cảnh kỳ dị nơi này, nàng đang dùng nhã ngôn Bảo Bình châu trình bày cảnh tượng "Hai thần đứng sóng vai", nói về nguồn gốc hai tượng thần, còn nhân tiện nói về lịch sử lâu đời của môn phái tiên gia kia, tựa như có người hỏi vì sao Quế Hoa Đảo đò không cập bờ nơi đảo nhỏ, vị Luyện khí sĩ Phạm gia kia liền cười giải thích tuy độ thuyền có thể đi xuyên qua giữa, nhưng mà môn phái này lại không tiếp nhận bát cứ một chiếc độ thuyền nào, nếu có người dám can đảm tự tiện đỗ bộ, nhẹ thì bị trục xuất ngay lập tức, nặng thì bị nhốt ở lao ngục trên đảo, trên lịch sử thậm chí còn có thảm kịch bị tiên môn nọ trực tiếp chém giết.
Cuối cùng cô gái Luyện khí sĩ cười nói cùng mọi người đỉnh núi, nói sau nửa tuần nữa, cảnh tượng nơi tiếp theo càng đồ sộ, không thể bỏ qua. Khi Quế Hoa Đảo chậm rãi đi qua giữa vách đá, đột nhiên có một vật hình dáng tú cầu, rơi thẳng xuống rất nhanh về hướng người trẻ tuổi đang thưởng cảnh nơi đỉnh núi.
Người nọ theo bản năng đưa tay cầm tú cầu, si ngốc ngắảng đầu, không biết vì sao môn đệ tiên gia kia phải làm việc như thế.
Cô gái Luyện khí sĩ Phạm thị kia vẻ mặt khiếp sợ, sau đó vô cùng lo lắng hô lên: "Công tử, nghe lão tiền bối Quế Hoa Đảo bọn ta nói, điều này tức là tiên gia kia có nữ nhân đang kén chồng, nhắm trúng một mình ngươi, cái này chính là thiên đại kỳ ngộ trăm năm khó gặp! Công tử ngươi nếu chưa cưới vợ, nhất định phải nhận lời, cho dù đã có. . Tóm lại, chỉ có tiên tử đích truyền của tiên gia này mới có thể thả tú cầu xuống độ thuyền, phúc duyên bực này, thật sự là không thể bỏ qua, công tử nhất định phải hành xử cần thận..."
Có thể thấy Luyện khí sĩ trẻ tuổi tay cầm tú cầu, ngắng đầu nhìn nơi nào đó phía vách đá, hắn đang trải qua một hồi vấn đáp giữa tâm hò.
Sau đó nam nhân trẻ tuổi giống như thông qua khảo nghiệm, tú cầu do một dải ruy băng quấn lại mà thành bỗng nhiên giãn bung ra, một đầu dải băng buộc ở cỗ tay nam tử, một đầu khác bay vút lên đỉnh núi, cứ như vậy mang theo nam tử bay về phía đỉnh núi một tòa thải lâu (1) ở dưới chân tượng thần, bên trong thải lâu, có cô gái quốc sắc thiên hương, hai má ửng hồng, trong tay nắm chặt một đầu của dải băng, bên cạnh có mấy nữ tử phụ nhân khí độ bát phàm, tư thái tiên sư, mặt mang nụ cười, tựa như đang chúc phúc cho đôi thần tiên mỹ quyến ông trời tác hợp cho.
(1) thải lâu: một ngôi nhà tầng được trang trí bằng vải lụa sặc sỡ
Trần Bình An xem trọn những điều này ở trong lòng, nhìn phía vị nam tử trẻ tuổi kia một bước lên trời, nhưng không có hâm mộ ghen tị, cũng không có cảm khái thốn thức phần kỳ ngộ thế gian này, chỉ là ánh mắt có chút hoảng hốt, lúc trước nam tử trẻ tuổi kia đứng cách mình chỉ hơn mười bước, khi Luyện khí sĩ Phạm thị nói đến đã cưới vợ hay không, nam tử rõ ràng thần sắc khẽ biến, quá nửa là vì phúc duyên trước mắt, liền quyết đoán bỏ rơi mặc kệ thê tử tào khang trong nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận