Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1557 - Xuôi Nam (1)



Chương 1557 - Xuôi Nam (1)




Âm thần và Trần Bình An nhìn nhau gật đầu, lại mỉm cười giải thích nói với vị kia: “Lúc trước cảm ứng được có tu sĩ đánh vỡ rào chắn, nhớ lại vừa hay Thủy thần đại nhân vẫn còn đang ở trong phủ xem xét tình hình nên không để ý, chỉ là vừa nghĩ đến bây giờ loạn lạc nổi lên khắp bốn phía Đại Ly, lo lắng tu sĩ Đại Tùy đến đây muốn phá hư căn cơ nơi này, ai ngờ đến đây lại gặp được người quen tới thăm.”
Thủy thần híp mắt nói: “Năm đó Cố phủ chủ hộ tống Trần Bình An đi đến Đại Tùy, đúng thật là cũng xem như có quen biết, không biết Cố phủ chủ có muốn mời Trần Bình An vào nhà, bày tiệc rượu, xem như là mời bằng hữu một bữa hay không?”
Âm thần Cố thị cười ha ha nói: “Nếu như đã ngồi vị trí Cố phủ chủ này thì ta tất nhiên sẽ không dám làm chậm trễ công việc hiện tại, cũng chỉ muốn lải nhải vài câu với Trần Bình An mà thôi, đưa ra khỏi hạt cảnh phủ đệ Sở thị là được.”
“Tu bổ thủy mạch chân núi là chuyện không thể gián đoạn được, hi vọng Cố phủ chủ đừng trì hoãn quá lâu, bằng không ta nhất định sẽ giải quyết theo việc chung, ghi tên ngươi lên công văn.” Sau khi quăng lại câu này, Thủy thần liền nhanh chân bước vào trong phủ.
Âm thần Cố thị ôm quyền cảm tạ sau đó đi đến bên cạnh Trần Bình An, trước khuôn mặt đang ngạc nhiên vui mừng của Trần Bình An, ông ta lên tiếng cười to nói: “Biết sao được, chuyến đi đến nha môn Lễ bộ năm đó ta dựa vào chút công lao cực khổ mà đòi được một thân phận sơn thần dở dở ương ương, cho nên chuyện gì cũng đến lượt ta, không thể mời ngươi vào phủ làm khách được.”
Trần Bình An cười nói: “Không sao cả, sau này còn nhiều cơ hội mà, nơi này cách quận Long Tuyền cũng không xem là xa mấy.”
Âm thần Cố thị đột nhiên cúi chào, sau đó nói với vẻ mặt tràn đầy sầu não: “Lần đi xa trước ta đã không từ mà biệt, bởi vì có mệnh lệnh trong người cho nên không dám tự tiện nói chuyện riêng tư, bây giờ đã trở thành một trong những thần chỉ của Đại Ly, tuy nói là không thể tự tiện rời khỏi phạm vi chức trách nhưng đúng lúc mượn cơ hội này, ta cũng không muốn giấu diếm gì, vừa hay trút ra một bầu tâm sự.”
Nói đến đây, Âm thần Cố thị cười cười, vận chuyển thần thông khiến cho khuôn mặt đang mờ ảo của mình trở nên rõ ràng hơn, cười nói: “Cảm thấy ta giống giống ai không?”
Trần Bình An đánh giá hắn một lát, cực kì ngạc nhiên nói: “Chắc không phải là?”
Âm thần Cố thị sảng khoái cười to, lại ôm quyền lần nữa: “Trần Bình An, nếu như không có ngươi, Cố Xán sẽ không thể nào tự nhiên mà có được phúc duyên lớn như vậy! Ân tình này còn lớn hơn trời, Cố mỗ có dùng cái chết để đáp lại cũng không quá đáng!”
Rất lâu sau đó Trần Bình An cũng chưa thể hồi phục lại, nói: “Khó trách năm đó ta luôn cảm thấy ngài thường xuyên len lén nhìn ta, lúc ấy còn thầm nghĩ chắc ngài đang có ý nghĩ xấu ra. Cố thúc thúc, ngài nên nói cho ta biết sớm hơn!”
Sau đó họ cùng nhau nói đôi chút về những chuyện nhỏ nhặt trong ngõ Nê Bình, rất nhanh sau đó họ đã nhanh chóng tiến vào chỗ gần rào chắn sơn thủy, Âm thần Cố thị khổ sở nói: “Không thể vi phạm quy tắc. Đúng rồi, như Thủy thần đã nói vậy, phủ đệ Sở thị kinh doanh bất lương, thủy mạch dưới chân núi tàn tạ dữ lắm rồi, có khi còn ở trạng thái ngắt mạch, ta không thể rời khỏi quá lâu, ta không thể tiễn xa hơn được, đành chia ra ở đây thôi.”
Trần Bình An cười hỏi: “Lần này ta trở về từ Lão Long thành, bởi vì Thư Giản hồ ở Trung bộ Bảo Bình châu, chiến sự ở đó đang hừng hực khí thế, đò của tiên gia cũng không muốn đi vào nơi rủi ro như vậy, ta định sắp tới sẽ đi Thư Giản hồ thăm Cố Xán, không biết Cố thúc thúc có biết bây giờ Cố Xán ra sao rồi không, Tiệt Giang chân quân kia có đối xử tốt với hắn không?”
Âm thần Cố thị cười ha ha nói: “Hai mẹ con bọn họ rất tốt, tiểu Xán đã trở thành đệ tử đích truyền của Tiệt Giang chân quân, không có gì phải lo lắng cả, nếu không sao ta có thể an tâm đợi ở chỗ này được.”
Trần Bình An gật gật đầu ôm quyền nói: “Mong Cố thúc thúc sớm ngày nâng cao thần vị!”
Âm thần Cố thị nhỏ giọng nhắc nhỏ: “Đúng rồi, ngươi có nghe nói ở bên quê hương của ngươi, rất nhiều thế lực tiên gia năm đó mua các đỉnh núi bây giờ bắt đầu bán đổ bán tháo, tốt nhất là ngươi nhanh trở về đi, nói không chừng còn có thể mua được một hai ngọn núi với giá thấp, cơ hội kiểu này không nên bỏ lỡ.”
Trần Bình An cười nói: “Có nghe nói rồi, cho nên mới để phi kiếm truyền tin về Phi Vân sơn, bảo Ngụy Bách giúp đỡ thăm dò xem.”
Âm thần Cố thị vung tay áo, một cánh cửa chợt xuất hiện ở nơi rào chắn sơn thủy đang trống rỗng, Trần Bình An đi vào trong đó, quay đầu ôm quyền cáo biệt với Âm thần Cố thị.
Lúc lại đi trên sơn đạo một lần nữa, Trần Bình An cảm khái nói: “Có thế nào cũng chẳng ngờ được Cố thúc thúc thế mà lại là phủ chủ của tòa phủ đệ này, không biết khi nào một nhà ba người bọn họ mới có thể đoàn viên với nhau.”
Chu Liễm mỉm cười nói: “Mặc dù không gặp được nữ quỷ áo cưới kia nhưng chuyển đi này cũng không uổng, tựa như lúc trước thiếu gia có nhắc tới Kỳ Đôn sơn, nơi đó vốn là vùng đất trầm tịch mà Ngụy Bách lưu lạch trở thành thổ địa thần chỉ mạt hạng, cũng là nơi phát tích đầu tiên của Bắc Nhạc chính thần Đại Ly, cho nên nói chuyện đời khó đoán cũng không khác là bao.”
Trần Bình An hít sâu một hơi: “Đi thôi, đi đến trấn Hồng Chúc.”
Hai người thoáng bước đi nhanh hơi, đi về phía hướng trấn Hồng Chúc nơi Bùi Tiền và Thạch Nhu đang ở.



Bạn cần đăng nhập để bình luận