Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1102: Quái Nhân Quái Mộng (1)

Chương 1102: Quái Nhân Quái Mộng (1)Chương 1102: Quái Nhân Quái Mộng (1)
Chương 1102: Quái Nhân Quái Mộng (1)
Chặn cửa chính quán trọ chửi đồng bao gồm cả trai lẫn gái hơn hai mươi người, hán tử trẻ khỏe vẻ mặt giận dữ, phụ nhân chống nạnh mắng chửi người, một đám trẻ con thì lại không tim không phổi, hoặc là nghiêng đầu liếm mứt quả, hoặc là vụng trộm lấy ná bắn tắm biển hiệu rượu kia.
Trần Bình An đứng ở trong đám người một lát, thế mà lại chưa nghe ra nguyên do, bởi vì họ nói giọng địa phương trấn Hồ Nhi bên này, nhưng liếc Bùi Tiền ở lầu hai hoảng hốt sau khi nhìn thấy mình, trong lòng Trần Bình An đã đoán ra được, Bùi Tiền ngồi xốm lan can lầu hai bên kia, không phải móc gỉ mũi thì ngoáy tai, thực sự không xem việc này ra gì, còn cố ý bày ra tư thái ghê tởm người ta, bên ngoài mắng càng hăng, Bùi Tiền cười càng vui.
Cũng may đám nam nữ của trần Hồ Nhi kia rốt cuộc không dám vào quán trọ, tên nhóc què là ngại cãi nhau quá phiền phức, cắm đầu thu dọn cơm thừa canh cặn trên bàn rượu, lão lưng còng ngồi ở xa xa hút tâu thuốc, Cửu Nương ngồi phía sau quầy cắn hạt dưa, không ngại lớn chuyện, thư sinh sầu đời tiên sinh phòng thu chỉ gà mờ vốn muốn làm người hoà giải, kết quả bị một gã đàn ông ra sức đẩy, lảo đảo lui về quán trọ, hầm hừ đi về bên phụ nhân, làm bộ làm tịch cầm lấy số sách trắng xoá, nhận lấy một cái trợn mắt của Cửu Nương.
Đợi Trần Bình An cau mày bước qua cửa, Bùi Tiền bèn muốn chuồn về phòng, kết quả bị Trần Bình An gọi lại, bảo nó đi xuống lầu.
Bùi Tiền sợ hãi rụt rè đi xuống cầu thang, không đợi Trần Bình An hỏi, đã có gì nói hết, không đánh đã khai, dựa theo cách nói của nó, là nó đi trấn Hồ Nhị, muốn tìm tiệm thuốc mua chút dược liệu cho Trần Bình An, sau đó bạn cùng trang lứa bên kia liền ma cũ bắt nạt ma mới, kết phường bắt nạt nó một người tới từ nơi khác, ngay từ đầu là cướp xiên mứt quả vốn định để dành cho Trần Bình An, nó nhịn, nói là đọc sách đọc nhiều đạo lý, hiểu được dĩ hòa vi quý, những người đó còn thích đi theo sau mông nó nói lời khó nghe, kết đội, còn dùng đá ném nó, nó không quan tâm, về sau nó mua con diều chuồn chuồn, lại có người đỏ mắt, đoạt lấy, thả ra, cứ như vậy 'vù' một cái, con diều lập tức bay ra khỏi trấn Hồ Nhi, hoàn toàn không thấy bóng dáng, nó tức không chiu nổi mới đánh môt trận với người ta, năm sáu người cũng chưa thể đánh lại nó, còn khóc về nhà gọi cha mẹ trưởng bối đến đánh nó, nó không ngốc, mới vội bỏ chạy, hơn nữa, con diều chuồn chuồn kia tốn hai mươi quan tiền cứ như vậy mắt đi, nó sắp đau lòng muốn chết, làm hại nó lang thang bên ngoài trấn Hồ Nhi tìm cả buổi...
Tuy bản thân Bùi Tiền cũng không tự tin, lúc nói dối vẫn lưu ý sắc mặt Trần Bình An, chuẩn bị ăn đòn bắt cứ lúc nào, đến lúc đó bảo vệ đầu là được, bụng hoặc cánh tay cho Trần Bình An đá mấy cái, véo mấy cái, không quan trọng, ăn bữa cơm no sẽ lại là một hảo hán. Nhưng Trần Bình An chỉ là sau khi im lặng nghe xong Bùi Tiền giải thích, mới nói: "Nói dối xong, nói tiếp một lần với ta về chân tướng, không nói cũng được, về sau ngươi cứ ở lại quán trọ bên này, chung quy ngươi không chết đói được." Bùi Tiền không nói lời nào. Trần Bình An tới quầy bên kia, Cửu Nương liếc tiểu nha đầu gầy gò bên kia đầu cầu thang, nhỏ giọng cười nói: "Trần công tử, sao ngươi dạy dỗ ra được một hỗn thế tiêu ma đầu như vậy, thiếu chút nữa quậy cho ngõ nhỏ của trấn Hồ Nhi náo loan lât trời. đầu tiên là lừa đồ ăn của trẻ con nhà người ta, hù dọa lũ trẻ con đang nghịch bùn không kế xiết, bọn nhỏ đều tin là thật, cảm thấy nó là công chúa điện hạ đến từ kinh thành của Đại Tuyền chúng ta bên kia, chẳng qua lưu lạc dân gian, sớm hay muộn có một ngày phải về lại hoàng cung, sau khi qua: lại thân quen rồi, nó đi theo bọn trẻ con đó cả ngày chơi với nhau muốn phát điên, nó trái lại trở thành vua của lũ nhỏ bên đó, về sau chỉ vì con diều giấy mà trở mặt, đánh nhau túi bụi, hình như cuối cùng nó bị một người lớn chạy qua đánh hai cái, nếu là người bình thường, chịu thiệt rồi thì nên dừng lai. vi này nhà ngươi ngược đời, tự xưng là bà con xa thân thích của ta, dựa vào điều này, bỏ tiền mời mấy tên du côn của trấn Hồ Nhị, thừa dịp trời tối đi đánh lén nam nhân đó, sau đấy càng thêm coi trời bằng vung, bọn nhỏ phần lớn là hàng xóm láng giềng của một ngõ nhỏ, đêm hôm ma quỷ quậy phá, đừng nói là trẻ con, cho dù là người tới, ai cũng sợ tới mức buổi tối không dám tắt đèn. Trần công tử ngươi cũng biết, hôm nay trấn Hồ Nhi bên kia quả thật có ma quỷ quậy phá, vì việc này, mấy tên bộ khoái canh gác suốt một đêm, mới bắt được tiểu nha đầu giả thần giả quỷ, kết quả ngươi đoán thế nào. lai bi nha đầu nhà ngươi trấn trụ, không biết nói những gì, khách khách khí khí mang nó đưa về đây, ngươi đừng nói, một đám bộ khoái quan môn, bảo vệ tiểu khuê nữ đi vào quán trọ, quả thật rất giống công chúa điện hạ."
Trần Bình An cảm thấy đau đầu, quay đầu nhìn Bùi Tiền, chưa nhìn thấy người, chir nhìn thấy một đôi chân, hẳn là ngồi ở đầu cầu thang.
Cửu Nương che miệng mà cười,"Tiêu tiền tiêu tai, chuyện lớn bao nhiêu chứ, tiền lẻ thôi, căng lắm mười lượng bạc. Chuyện này ngươi tuyệt đối đừng xen vào, giao cho ta là được, công tử ngươi tính tình tốt như vậy, những người đó càng hăng hái hơn, chuyện lớn bằng cái rắm, có thể bị bọn họ nói thành chuyện thê thảm chọc thủng trời."
Trần Bình An bát đắc dĩ nói: "Ghi số, sau này sẽ thanh toán chung với tiền phòng."
Cửu Nương thu lại nụ cười, nghiêm mặt nói: "Trần công tử đối với Diêu thị chúng ta có ân duy trì toàn tộc, còn cần so đo những việc nhỏ lông gà vỏ tỏi này, Cửu Nương ta chẳng phải là xấu hỗ không biết chui vào đâu?"
Trần Bình An lắc đầu nói: "Hai chuyện khác nhau mà.” Cửu Nương còn muốn nói gì, chỉ là Trần Bình An đã nói: "Chuyện hôm nay, làm phiền phu nhân rồi."
Cửu Nương đáp ứng, từ từ ởi ra khỏi quầy, huých tay vào vị tiên sinh phòng thu chi kia, từ ngăn kéo lấy ra chút bạc vụn, đi về phía cửa quán trọ bên kia dẹp yên sóng gió.
Trần Hồ Nhi nằm ở biên thuỳ có đủ loại người, bản lãnh chưa chắc ai cũng cao, nhưng tằm mắt khẳng định không hẹp, người đến người đi, chuyện mới mẻ gì chưa từng nghe, lòng dạ vẫn là có một chút, hơn nữa nói không chừng còn có thế ngoại cao nhân mai danh ân tích, ví dụ như Diêu gia Cửu nương Tam gia.
Lúc trước quán trọ bên này có động tĩnh lớn như vậy, nhất là Ngụy Tiện và đám luyện khí sĩ đó ngươi tới ta đi, rất đáng chú ý, khung cảnh thật sự là thần tiên đánh nhau, từ trấn Hồ Nhi bên kia xa xa nhìn thấy, ngoài náo nhiệt, đương nhiên chính là kính sợ, về sau lại có ky đội dũng mãnh đi vòng Bắc thượng, liền có đủ loại lời đồn tuôn ra, có kẻ nói là Cửu Nương hồ ly tinh của quán trọ thích thông đồng hán tử, thật sự là hồ ly tinh, người giữ loại ý kiến này, phần nhiều là gái đã có chồng của trấn Hồ Nhi, còn có người nói đen tối hơn chút nữa, nói là trấn Hồ Nhi mấy năm nay không yên ốn như thé, là có yêu ma chiếm cứ, lần này có chân long đi ngang qua, yêu khí long khí xung khắc, nên mới có trận trảm yêu trừ ma kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận