Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1319: Quỷ Vào Ở Thể Xác Tiên Nhân Để

Chương 1319: Quỷ Vào Ở Thể Xác Tiên Nhân ĐểChương 1319: Quỷ Vào Ở Thể Xác Tiên Nhân Để
Chương 1319: Quỷ Vào Ở Thể Xác Tiên Nhân Đề Lại (9)
Thôi Đông Sơn thở dài,"Tạm được. Tiên sinh vận khí... tương đối bình thường."
Hai người ngồi đối mặt nhau lần nữa.
Trần Bình An nói với nữ quỷ xương khô thất tha thất thêu đứng lên: "Ta có một bộ thể xác tương đương với Tiên Nhân cảnh, ngươi có nguyện ý sống nhờ trong đó hay không?”
Nữ quỷ bị chắn động tột đỉnh, thật sự là không dám tin, trong lúc nhất thời không thể nói lên lời.
Vận may to lớn cỡ này, há để một nữ quỷ âm vật như cô ta có khả năng được hưởng? Đừng nói là Kim Đan, Nguyên Anh các lục địa thần tiên kia trong mắt thế tục, thể xác tiên nhân lột ra, tu sĩ Ngọc Phác cảnh cũng phải thèm nhỏ dãi ba thước! Đại tu sĩ Tiên Nhân cảnh, nói không chừng cũng phải đỏ mắt vạn phần, dù sao dốc lòng luyện hóa một bộ thể xác tiên nhân lột ra, làm giáp trụ Viễn Du âm thần mặc, có thể kiêm cả công thủ, đó thật sự là chuyện tốt như hỗ thêm cánh, càng là hành động vĩ đại.
Tuy cô ta là âm vật quỷ mị tu vi thấp kém, nếu không cũng không đến mức bị một tu sĩ chưa phải Địa tiên giam cầm nhào nặn, nhưng bởi vì một số quan hệ nào đó, tàm mắt của cô ta thật ra không tháp.
Nữ quỷ Thạch Nhu đột nhiên bay tới cửa phòng bên kia, quỳ xuống, bắt đầu dập đầu, đại khái là cầu khẩn với cả Trần Bình An lẫn Thôi Đông Sơn, mang theo tiếng nức nở nói: "Khẩn cầu khai ân! Để nô tỳ có được một bộ thân thể, có thể quang minh chính đại hành tâu dương gian! Nguyện ý đời đời kiếp kiếp, làm trâu làm ngựa..."
Thôi Đông Sơn giận tím mặt, xa xa tát một cái để đầu nữ quỷ xương khô chéch đi, chỉ hướng Trần Bình An mà dập đầàu,"Ngươi dập đầu với một tên tiểu quỷ như ta làm gì, có hiểu quy củ hay không, vào miếu xem thắp hương, phải bái Bồ Tát bái chân thần! Một người sống sờ sờ, sau khi vào văn võ miếu, sẽ quỳ lạy dập đầu với ông từ sao? Ta thấy Thạch Nhu ngươi sau khi làm quỷ sáu trăm năm, khiến toàn bộ đầu óc đều mục nát hóa đom đóm rồi!"
Nữ quỷ dập đầu càng thêm dồn dập, lặp đi lặp lại lý do kia, khẩn cầu khai ân, ban cho thể xác.
Trần Bình An đột nhiên hỏi: "Lúc trước ở ngõ nhỏ kia, ta và cô ấy chưa từng nhắc đến c¡ tên Thạch Nhu này, Thôi Đông Sơn ngươi là làm sao mà biết? Trận tai họa ở Thải Y quốc Yên Chi quận đó, có phải ngươi và Đại Ly bí mật mưu tính hay không?”
Thôi Đông Sơn sắc mặt cứng ngắc, mình lần này thật sự là đắc ý vênh váo, lại để lộ ra sơ hở chết tiệt này, ài, quả nhiên đánh cờ với tên Lô Bạch Tượng cờ dở kia, sẽ làm hại mình kỳ lực cũng sẽ sụt xuống. Thôi Đông Sơn vội vàng đứng lên, vái chấm đất, biện bạch cho bản thân: "Là bút tích của quốc sư Thôi Sàm, tiên sinh xét rõ mọi việc, tuyệt đối không liên quan với học sinh Thôi Đông Sơn nha! Nửa đồng quan hệ cũng không có!"
Loại lời khốn kiếp vô liêm sỉ này, Trần Bình An thế mà không bắt bẻ được gì cả.
Trần Bình An trầm mặc một lát, bát đắc dĩ nói: "Đứng lên đi.”
Thôi Đông Sơn làm bộ làm tịch lau cái trán không có mồ hôi.
Lại phát hiện Trần Bình An là đang nhìn về phía nữ quỷ kia, Thôi Đông Sơn đành phải vái thêm lần nữa.
Nữ quỷ vẫn không muốn đứng dậy, dập đầu không ngừng, phần thành tâm thành ý này đã không cần lời nói.
Trần Bình An quay đầu nói với Thôi Đông Sơn: "Vậy sẽ giao cô ấy cho ngươi, nếu có thể, thì giúp cô ta 'khai sơn' tiến vào thể xác tiên nhân, nếu không được, cũng không cần miễn cưỡng."
Thôi Đông Sơn vỗ ngực cam đoan: "Tiên sinh cứ việc yên tâm, mặc dù cuối cùng không thành, cam đoan vẫn là một vụ làm ăn chỉ có lãi chứ không lỗ."
Trần Bình An cười nói: "Nếu thành rồi, ta cần trả cho ngươi bao nhiêu thù lao?” Thôi Đông Sơn kinh ngạc nói: "Tôn sư trọng đạo, trừ ưu giải nạn cho tiên sinh, là chức trách của học sinh, cần gì thù lao?"
Trần Bình An cười nhạo nói: "Bản thân ngươi tin hay không?”
Thôi Đông Sơn ngại ngùng cười,"Tiên sinh chẳng những học vấn dần sâu, càng là nhân tình lão luyện. Đi theo tiên sinh cầu đạo, học sinh..."
Trần Bình An không thể không ngắt lời nịnh nọt làm người ta buồn nôn của Thôi Đông Sơn, Dừng, giữa chúng ta có chuyện gì cứ nói thẳng."
Thôi Đông Sơn nghĩ nghĩ, ngồi trở lại băng ghế, uống ngụm trà, thử hỏi: "Nếu học sinh nói muốn tiên sinh bỏ ra toàn bộ đồng tiền Kim Tinh, hơn nữa càng nhiều càng tốt, tiên sinh có đáp ứng không?”
Trần Bình An gật gật đầu.
Thôi Đông Sơn hỏi: "Tiên sinh không sợ phúc họa tương y, nữ quỷ này ở dưới sự chỉ điểm của ta, thành công tu hú chiếm tổ, luyện hóa thể xác tiên nhân, lại bị ta động tay chân, không trung thành với tiên sinh nữa? Tiên sinh nguyện ý tin tưởng Thôi Đông Sơn ta trong chuyện lớn như vậy sao?”
Trần Bình An lắc đầu nói: "Ta không phải tin tưởng Thôi Đông Sơn ngươi, là tin tưởng tiên sinh cho ngươi một lần cơ hội nữa."
Thôi Đông Sơn trầm mặc không nói.
Nữ quỷ Thạch Nhu nghe mà như rơi vào mây mù.
Hoàn toàn không biết đôi tiên sinh học sinh này đang đấu lời lẽ sắc bén gì.
Thôi Đông Sơn giơ hai ngón tay kẹp lên lá bùa giấy vàng kia, cùng lúc đó, nữ quỷ Thạch Nhu cũng liền bị kéo vào lá bùa, cùng nhau bị thu vào trong tay áo trắng như tuyết của Thôi Đông Sơn.
Phải biết rằng lá bùa này đã là vật luyện hóa của Trần Bình An.
Nữ quỷ xương khô tâm tình kích động phiêu đãng ở trong hư không minh minh, đối với vị thiếu niên thần tiên mi tâm có nốt ruồi kia không khỏi càng thêm kính sợ.
Mà đối với chủ nhân thật sự Trần Bình An trên danh nghĩa, thậm chí ký kết khế ước sinh tử, thật ra cô ta không máy sợ hãi, về phần kính ý, chưa không nói tÓi.
Về phần vì sao như thé.
Bởi vì việc đời như thế.
Thôi Đông Sơn sau khi thu hồi lá bùa,"Tiên sinh có thể lưu lại thêm vài ngày hay không? Nhiều nhất ba ngày là có thể có kết quả, vô luận tốt xáu, đến lúc đó đều có thể tiếp tục lên đường."
Trần Bình An gật đầu nói: "Có thê."
Thôi Đông Sơn có chút ngượng ngùng cùng áy náy, đưa một bàn tay về hướng Trần Bình An.
Trần Bình An từ trong vật phương thốn lấy ra mấy túi đồng tiền Kim Tinh Đại Ly vương triều làm lễ bồi tội.
Quả nhiên là còn chưa nóng, đã phải qua tay mắt rồi, nữ quỷ một khi thành công tiến vào thể xác tiên nhân, tiếp theo còn có thể là cái động không đáy đáng sợ cần dùng đồng tiền Kim Tinh đề lấp.
Sau đó Trần Bình An lại lấy dương thần thân ngoại thân Đỗ Mậu trong vật gang tắc ra, tùy ý Thôi Đông Sơn thu vào trong vật gang tắc của hắn.
Thôi Đông Sơn đi tới cửa phòng bên kia, dừng bước, quay đầu cười nói: "Tiên sinh, tuy lời là trước đó nói xong rồi, nhưng học sinh thu thập mấy người đó như vậy, tiên sinh không tức giận?”
Trần Bình An lắc đầu nói: "Không đề cập trái phải rõ ràng, ngươi cứ việc thoải mái đi làm." Thôi Đông Sơn lại hỏi,"Như vậy Bùi Tiền thì sao?"
Trần Bình An thở dài,"Ta chỉ có thể nói với mình, sớm sai sớm biết, tốt hơn về sau nó gây ra sai làm lớn, lại vội vàng mắt bò mới lo làm chuồng đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận