Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1601 - Đặt Đống Đạo Lý Trong Sách Xuống (1)



Chương 1601 - Đặt Đống Đạo Lý Trong Sách Xuống (1)




Phong cảnh hút mắt người, động phủ thần tiên.
Đại sư tỷ Điền Hồ Quân mặc một cái áo lửng tay bằng lụa màu đỏ chót, bên trên có thêu hình thù tường vân bằng chỉ vàng. Nàng ta khoan thai đi đến, trên tay còn cầm theo một chồng hồ sơ bước về phía căn phòng gần cửa lớn phủ đệ Thanh Hạp đảo. Trên đường đi, tất cả các tu sĩ nhìn thấy Điền Hồ Quân đều bước lui nhường đường, thi lễ với vị nữ tu mỹ mạo này.
Xưa nay Điền Hồ Quân đều chẳng đáp lại chút nào.
Bây giờ nàng đã là nhân vật quyền thế chạm vào là có thể phỏng tay của Thanh Hạp đảo, mấy năm nay thực lực Thanh Hạp đảo tăng mạnh, Điền Hồ Quân đi theo sư phụ Lưu Chí Mậu và tiểu sư đệ chinh chiến bốn phương, chẳng những lợi dụng những trận chiến liên miên không dứt để rèn luyện tu vi, sau đó còn được chia phần, thu hoạch phong phú cực kỳ, lại cộng thêm những ban thưởng đến từ chỗ Lưu Chí Mậu, nên vào cuối thu năm ngoái, Điền Hồ Quân đã thuận lợi bước chân vào cảnh giới Địa tiên Kim Đan, lúc ấy, Thanh Hạp đảo đã cử hành một bữa tiệc rượu long trọng để chúc mừng Điền Hồ Quân kết thành kim đan, trở thành tiên nhân.
Điền Hồ Quân đi tới cửa gian phòng kia, nàng gõ cửa đi vào thì thấy một người trẻ tuổi đang ngồi ngay sau thư án, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía mình.
Người đàn ông trẻ tuổi giắt cây trâm cài tóc, mặc trường sam màu xanh, bên cạnh bàn còn đặt một hồ lô rượu màu đỏ thắm. Đã đến đây nhiều lần, Điều Hồ Quân thân là kim đan địa tiên đã nhìn ra chút dấu vết để lại. Hồ lô rượu này không đơn giản, hơn nữa là vật được cao nhân thi triển pháp thuật che mắt gì đó. Thứ mà đáng để cho một đại tu sĩ che che giấu giấu như vậy nhất định là một món pháp bảo thượng phẩm hàng thật giá thật, ví dụ như hồ lô dưỡng kiếm.
Điền Hồ Quân đã từng nói chuyện riêng với sư phụ Lưu Chí Mậu về vấn đề liên quan đến bầu rượu này. Lưu Chí Mậu cũng đã đưa ra đáp án chính xác, xác nhận phỏng đoán của Điền Hồ Quân là đúng, nó chính là một hồ lô dưỡng kiếm thượng phẩm.
Nhưng điều khiến Điền Hồ Quân tim đập nhanh hơn không phải là hồ lô dưỡng kiếm người trẻ tuổi kia xem như bầu rượu, mà nằm ở thanh trường kiếm để trong căn phòng sát bên của tiểu sư đệ Cố Xán kia. Lưu Chí Mậu chắc chắn đó là một thanh binh khí bán tiên kiêu ngạo khó thuần.
Lưu Chí Mậu yêu cầu trong khoảng thời gian này, Điền Hồ Quân phải quản lý tất cả các tu sĩ trên đảo Thanh Hạp cho thật tốt, ít nhất là trước khi Trần Bình An rời khỏi Thư Giản hồ thì không thể tự tiện hành sự theo ý mình như trước kia.
Đó là lần đầu tiên Điền Hồ Quân có cảm giác lạ lẫm mang tên “bó buộc” đến từ trên người sư phụ Lưu Chí Mậu.
Cô vào phòng, người trẻ tuổi đã đứng lên, chủ động dời mọi thứ trên bàn, chừa ra một chỗ trống.
Điền Hồ Quân đặt một đống hồ sơ đã chất đầy bụi lâu ngày trên bàn, nói với vẻ xin lỗi: “Trần tiên sinh, đây là chồng thứ ba lục soát được từ ngăn bí mật trong phòng hương hỏa của Thanh Hạp đảo, người trong phòng hương hỏa đã lâu không có ai quản lý cho nên cứ thoải mái mặc kệ không quan tâm, lâu ngày nên nó có hơi không hoàn chỉnh, bị sâu mọt đục khá nhiều, Trần tiên sinh, rất xin lỗi.’
Trần Bình An quơ quơ tay: “Hi vọng Điền tiên sư sẽ không vì chuyện này mà đi trách phạt người của phòng hương hỏa, chuyện này vốn là Điền tiên sư và phòng hương hỏa đang giúp đỡ ta mà. Điền tiên sư, cô cảm thấy thế nào?”
Vốn Điền Hồ Quân còn định dạy bảo ba tên chủ sự ở phòng hương hỏa một phen, nhưng giờ phút này sau khi nhìn thấy vẻ mặt và ánh mắt của Trần Bình An, Điền Hồ Quân lập tức từ bỏ suy nghĩ đó. Nghĩ lại thì hay là nên bí mật giáo huấn một trận nhỉ? Thư Giản hồ bây giờ ngoài mặt thì thiên hạ thái bình, tu sĩ Thanh Hạp đảo đã quen với chuyện gió tanh mưa máu trước đây mấy năm, gần đây ai nấy thật sự đều rảnh rỗi đến sắp điên rồi, nhàn rỗi đến phát chán. Điền Hồ Quân từ một đại đệ tử “có cũng được không có cũng không sao” của Đoạn Giang chân quân, từng bị một vị cao nhân tu sĩ Âm Dương gia đi ngang ghé lại Thanh Hạp đảo phán rằng cả đời này sẽ vô vọng trở thành tu sĩ Địa tiên Long Môn cảnh, giờ đây nhảy lên trở thành một người nắm quyền to trong tay, bằng vào chiến công có thể một mình chiếm cứ một tòa tiên đảo do cướp đoạt mà có. Ở Thư Giản hồ này cũng tương đương với phiên vương được chia đất phong vương, có địa bàn thật sự thuộc về Điền Hồ Quân cô, mà Đoạn Giang chân quân cũng thưởng phạt phân minh, cũng chính Lưu Chí Mậu mới có đủ khả năng tạo nên cảnh Thanh Hạp đảo Thư Giản hồ một nhà độc đại. Lưu Chí Mậu không keo kiệt trong chuyện phong thưởng cho quần thần có công, những người đến sau và những người quy hàng, chỉ cần dám đánh giết, dám liều mạng, kiến công lập nghiệp cho Thanh Hạp đảo thì Tổ Sư đường Thanh Hạp đảo sẽ ban thưởng, đến giờ đều đối xử như nhau.
Trần Bình An nói: “Sau này có thể ta sẽ còn đi tìm người của Hương Hỏa phòng hỏi một vài chuyện, làm phiền Điền tiên sư giúp đỡ chuyển lời giúp ta.”
Trong lòng Điền Hồ Quân sợ hãi, lập tức mỉm cười nói: “Trần tiên sinh khách sáo quá rồi, đây là chuyện trong bổn phận của Điền Hồ Quân, cũng là vinh hạnh của phòng hương hỏa.
Trần Bình An giữ im lặng, thấy hình như Điền Hồ Quân vẫn không có ý định rời đi, hắn đành lên tiếng nhẹ giọng nói: “Điền tiên sư có việc muốn bàn bạc à?”
Trong lòng Điền Hồ Quân âm thầm cẩn thận sắp xếp câu từ từng chút một, sau khi soạn xong hết những suy nghĩ trong lòng, cô nói: “Sư phụ ta muốn hỏi Trần tiên sinh, sắp tới Thư Giản hồ sẽ bầu ra quân chủ giang hồ tại Cung Liễu đảo, Trần tiên sinh có tham gia không?”



Bạn cần đăng nhập để bình luận