Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1323: Lại Một Năm Xuân Nữa (3)

Chương 1323: Lại Một Năm Xuân Nữa (3)Chương 1323: Lại Một Năm Xuân Nữa (3)
Chương 1323: Lại Một Năm Xuân Nữa (3)
Tiểu gia hỏa hai tay nắm đám, phòng má chạy xa, rất ra sức.
Qua thời gian khoảng một nén nhang, thật sự nó đã khiêng một cục vàng to bằng móng tay cái trở về.
Dã tu đó nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, sau khi lấy lại tinh thần, vội vàng ôm quyền nói: "Tiên sư thần thông quảng đại, để người ta mở rộng tầm mắt."
Thôi Đông Sơn đứng lên, chợt lóe rồi biến mát, để lại một dã tu sơn trạch hưng phấn không thôi. Đi hai miếu văn võ của huyện thành một chuyến, Thôi Đông Sơn không chịu nổi bọn họ quá cung kính, nói nhảm vài câu, rất nhanh sau đó đã rời khỏi.
Thật sự vẫn là quá nhàm chán, Thôi Đông Sơn lại tùy tiện vẽ môn thần cho một hộ gia đình, lấy phép vẽ rồng điểm mắt, để hai vị môn thần có thể ngưng tụ hình thái ban đầu của kim thân, cách thần thật sự vẫn còn xa vạn dặm, chỉ là có thể hù dọa chút âm vật vô dụng nhất, che chắn sát khí nhiều hơn chút mà thôi. Lại đi nhà giàu của cải thứ hai của huyện thành này, mang tích thú trên mái hiên nhà bọn họ lần lượt bẻ gãy tùy tay ném đi.
Hoàn toàn không có mục đích, thích thì làm mà thôi.
Một vị Địa tiên, nhàm chán đến mức này, cũng coi như Thôi Đông Sơn riêng một ngọn cờ.
Buổi tối hôm nay, sau khi Thôi Đông Sơn mang theo Thạch Nhu rời khỏi, Trần Bình An luyện tập Thiên Địa Thung xong, đi ra khỏi phòng, nhẹ nhàng gõ vang cửa phòng cách vách, tức giận cười nói: "Đã trễ thế này, còn không ngủ đi."
Bùi Tiền đang khêu đèn lật xem một quyển du hiệp diễn nghĩa vừa lấy đến tay không bao lâu, sau khi Trần Bình An gõ cửa, vội vàng thổi tắt ngọn đèn, bổ nhào tới giường, làm bộ vừa mới bị đánh thức,"Ngủ rồi mà. Sư phụ sao còn chưa ngủ? Có cần con mở cửa không?”
Trần Bình An cười cười, không so đo lời nói dối ấy, nhắc nhở: "Không cần mở cửa. Sách đọc khi nào không được, đừng đọc tới hại mắt. Ngày mai chúng ta không cần lên đường, ban ngày ngươi đọc cũng được mà."
Trần Bình An xoay người bước ởi, nghĩ tới một chuyện, lại đứng trước cửa nói: "Sau khi ta rời khỏi, ngươi đừng cầm đèn dầu, trốn ở trong chăn đọc sách."
Bùi Tiền trong phòng há hốc mồm, sư phụ thật sự hơi lợi hại đó nha, thế này cũng đoán được?
Nó chỉ đành đồng tình nói: "Biết rồi ạ."
Sau khi Trần Bình An rời khỏi, tuy vẫn nhớ ân oán giang hồ và đao quang kiếm ảnh trên quyển sách kia, nhưng Bùi Tiền vẫn là nén lại cơn cám dỗ, bắt đầu ngủ, chỉ là luôn mở to hai mắt, không hề buồn ngủ, mơ mơ màng màng, qua rất lâu mới từ từ ngủ được.
Hôm sau, ăn xong bữa sáng, trong phòng Trần Bình An, Thôi Đông Sơn đang dạy Trần Bình An chơi cờ, vẫn như cũ đang lăn qua lộn lại dây dưa cái Tiểu Tiêm kia.
Đầu tiên có Lô Bạch Tượng ở bên cạnh xem, vừa xem liền nhập thần, cuối cùng trong lúc đợi hạ cờ đã nhanh chân rời khỏi, gọi Tùy Hữu Biên cùng nhau tới xem cờ, nói là tuyệt không thể tả. Ở trên bàn cờ Tùy Hữu Biên từng bị Lô Bạch Tượng bắt đầu bằng Tiểu Tiêm chém giết tơi bời, cô không tin tà, liên tiếp ba ván tùy ý Lô Bạch Tượng lấy hình thái này, kết quả tiên thủ mất hết, thua rối tinh rối mù, dẫn tới cô ngoại lệ đánh một loạt nước ởi vô lý, vẫn không vãn hồi được cục diện, cho nên khi Lô Bạch Tượng nói lý giải của mình đối với thiên hạ đệ nhất tiểu tiêm này, trước kia mới ngộ ba bốn phần tinh túy, Tùy Hữu Biên cảm thấy có chút hứng thú, đi theo tới xem Thôi Đông Sơn rốt cuộc là dạy người khác chơi cờ như thế nào, và Trần Bình An theo người ta học cờ ra sao.
Rất nhanh sau đó Chu Liễm cũng tới góp vui, Ngụy Tiện đi vào phòng cuối cùng.
Chỉ là Tùy Hữu Biên rất nhanh thôi đã không còn tâm tư xem cờ, thật sự là thiên phú chơi cờ của Trần Bình An quá mức thường thường, Thôi Đông Sơn dạy xuất thần nhập hóa nữa, dính pải Trần Bình An kẻ không được thông minh cho lắm,
Khó tránh khỏi khiến Tùy Hữu Biên đã đăng đường nhập thất ở trên cờ vây cảm thấy sốt ruột hơn nữa nhàm chán, vì thế yên lặng rời khỏi. Trong lúc này, Tùy Hữu Biên không nhịn được nhìn lão giả đứng ở phía sau Thôi Đông Sơn thêm vài lần, nhìn thế nào cũng thấy mất tự nhiên, sao cảm giác lão già sở hữu gương mặt đáng sợ hơn cả Chu Liễm này lại rất ẻo lả? Ngươi là một lão già, không dám đối diện với người ta, còn thích mím môi, lan hoa chỉ (1) vân vê góc áo thì tính là thế nào đây?
(1) dùng ngón cái và ngón trỏ chạm vào nhau tạo hình hoa lan
Sau khi Tùy Hữu Biên rời khỏi, Chu Liễm và Ngụy Tiện cũng lần lượt đi ra khỏi phòng.
Trận chém giết kia ở Lão Long thành, chiến trường bị xé lẻ dữ dội, cho nên bốn người bức họa cuộn tròn cũng chưa từng thấy Đồng Diệp tông Đỗ Mậu, về phần diễm quỷ xương khô Thạch Nhu luôn ở trong lá bùa giấy vàng, cũng chưa từng thấy, cho nên sau khi Đỗ Mậu bộ thể xác tiên nhân này hiện thân. bon Tùy Hữu Biên đều chẳng hay biết gì, chỉ cho rằng là người ngoài Thôi Đông Sơn không biết xách ra từ góc nào.
Sau bữa trưa hôm nay, Thôi Đông Sơn bắt đầu đóng cửa không ra.
Sáng sớm ngày hôm sau, đoàn người bắt đầu tiếp tục chạy đi, đi hướng kinh thành Thanh Loan quốc.
Vốn trong đội ngũ đi theo có con trâu cực kỳ nổi bật kia, nhưng sau khi Thôi Đông Sơn cưỡi con trâu, tuy vẫn thu hút sự chú ý của người ta như cũ, nhưng người qua đường thấy một hình ảnh như vậy, đều chỉ đoán vị thiếu niên lang tuần tú này. hẳn là xuất thân gia đình giàu có, mang theo các tùy tùng đi xa giang hồ, có vẻ kỳ quái, nhưng tuổi còn trẻ, đã có vài phần danh sĩ phong lưu.
Có Thôi Đông Sơn, hành trình tương đối tùy ý tùy tính.
Bốn người bức họa cuộn tròn cũng đều tự mình đoán ra được chút chút, nếu nói Trần Bình An gặp hai người bạn Trương Sơn Phong và Từ Viễn Hà, trạng thái cả ngày hoạt bát hướng về phía trước, không còn ra vẻ người lớn nữa, nhưng khi gặp lại đệ tử tha hương này, thì thản nhiên có chừng mực, tiên sinh học sinh hai người đối đáp, tuy nói không quá phù hợp nét bình thường của thế tục, nhưng đầu vai Trần Bình An chung quy như là bớt đi chút gánh nặng trọng trách. Hơn nữa Trần Bình An làm tiên sinh, trừ học cờ, còn có thể lãnh giáo vị đệ tử này học vấn pháp gia.
Dọc theo đường đi đều là Thôi Đông Sơn giành chi trả, tuyệt không để tiên sinh nhà mình tiêu pha một đồng tiền.
Thừa dịp Thôi Đông Sơn và Trần Bình An nói chuyện phiếm, bốn người bức họa cuộn tròn cũng có không ít thu hoạch, nhận biết đối với tòa Hạo Nhiên Thiên Hạ này càng thêm rõ ràng rộng mở.
Ví dụ như Lô Bạch Tượng đã biết ở trong tòa thiên đia không gì lạ mà không có này, trừ chứng đạo một lòng đăng đỉnh và võ đạo chỉ cảnh, thật ra còn có thuần nho trì học, thật sự bỏ công sức trong chuyện học vấn và tu tâm.
Cũng có không ít luyện khí sĩ của chư tử bách gia, được coi là chân nhân tu đạo, coi trọng đạo thống học mạch mà xem nhẹ tu vi thực lực.
Tùy Hữu Biên được nhìn thấy Thôi Đông Sơn triển lộ ra thuật pháp tiên gia có thể xưng là kỳ quái một cách vô cùng phù hợp với cuộc sống hằng ngày như thế nào.
Chu Liễm trong lúc bốn bề văng lăng. lai lãnh giáo Thôi Đông Sơn hai lần, ý tưởng rất đơn giản, chỉ muốn xác định kẻ này rốt cuộc có bao nhiêu món pháp bảo tiên gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận