Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1126: Thánh Nhân Giá Lâm Bích Du Phủ

Chương 1126: Thánh Nhân Giá Lâm Bích Du PhủChương 1126: Thánh Nhân Giá Lâm Bích Du Phủ
Chương 1126: Thánh Nhân Giá Lâm Bích Du Phủ (3)
Thiệu Uyên Nhiên cảm nhận được sư phụ Bảo Chân đạo nhân, thậm chí đối với Chung Khôi có chút cố ý cung kính và lấy lòng.
Vị thiên tài tu đạo Kim Đỉnh quan này trong lòng có chút không ưng, nhưng chưa toát ra.
Doãn Diệu Phong không thể không bày ra tư thái thấp kém như vậy.
Chuyện Bích Du phủ thăng cung đã tới thời điểm mắu chốt, Chung Khôi làm đệ tử đắc ý của sơn chủ thư viện Đại Phục, nói không chừng có thể tạo ra tác dụng quyết định, đến lúc đó đã hoàn thành nhiệm vụ bí mật của thành Thận Cảnh, lại có thể giúp Đại Tuyền mượn sức một vị thánh nhân nho gia tương lai ván đã đóng thuyền, như vậy đệ tử Thiệu Uyên Nhiên mình coi trọng nhất, tương lai còn có chỗ dựa khác ở ngoài Kim Đỉnh quan.
Chung Khôi tự nhiên đã sớm thấy đôi đạo nhân nhập thế này, hơn nữa không chỉ một làn, án tượng không xấu, cũng không tính là quá tốt, bằng không đã sớm chào hỏi với bọn họ.
Doãn Diệu Phong sau khi nói mục đích lần này tới Bích Du phủ trong đêm, Chung Khôi phát hiện bộ dáng đặt thân ra ngoài sự việc của thủy thần Mai Hà, vừa bực mình vừa buồn cười, chỉ là tối nay hắn đến Mai Hà này vốn chính là vì việc này, cộng thêm chuyện hà yêu hối lộ thành Thận Cảnh không đơn giản, vốn là phạm vào kiêng kị của hắn, cho nên dứt khoát nói với Doãn Diệu Phong: "Chuyện quyển sách Bích Du phủ cung phụng, để ta tới khuyên thuỷ thần nương nương, các ngươi cứ yên tâm bảm báo thành Thận Cảnh bên kia, đương nhiên tìm từ có thể linh hoạt một chút, việc thành, các ngươi có công lao. việc không thành. các ngươi không cần chịu liên lụy, về phần vì sao ta giúp các ngươi một lần này, trong đó tự có nguyên do, nhưng các ngươi không cần suy nghĩ lung tung."
Doãn Diệu Phong cảm kích cảm ơn, cùng đệ tử Thiệu Uyên Nhiên cáo từ rời đi.
Lão quản gia dẫn đường, mang theo thuỷ thần nương nương nhà mình, cùng vị khách nhân trẻ tuổi tựa như lai lịch lớn hơn nữa, cùng đi hướng sảnh lớn đãi khách của phủ đệ.
Trần Bình An đi ở bên cạnh Chung Khôi, đánh giá phong cảnh Bích Du phủ, trên ảnh bích vẽ một hình ảnh sinh động miếu thủy thần và dòng Mai Hà. hương khói lượn lờ, sương khói bốc lên, nước sông cuồn cuộn, còn có thể phát ra tiếng vang của nước sông.
Chỉ có thuỷ thần nương nương thấy được âm thần của Trần Bình An, thầy trò đạo môn không thể nhìn thấu. Đây là vì Trần Bình An thân ở từ miếu và Bích Du phủ, đều thuộc về địa giới Mai Hà. Về phần hà yêu với thủy quỷ, kẻ trước chỉ cần ở trong sông ngòi hồ nước, đạo hạnh thâm hậu, nhất là dòng Mai Hà này nó lựa chọn đi sông, nó thật ra đã đạt được thần thông tiếp cận thuỷ thần nương nương, cho nên cũng có thể nhìn thấy, về phần các thủy quỷ đạo hạnh nông cạn kia, thật ra càng nhiều là giống như tửu quỷ "ngửi thấy mùi", trời sinh háp dẫn.
Đến một sảnh lớn sáng ngời nến to như cánh tay, trên bàn còn đặt bát mỳ lươn chiên xù kia.
Trần Bình An nhìn cái "bát to" kia, ngạc nhiên không thể nói nên lời.
Sắc mặt Chung Khôi như thường, đặt mông ngồi ở bên bàn, cười nói với thuỷ thần nương nương: "Cũng cho ta một phần, không cần bát to như vậy, đĩa nhỏ là được rồi."
Nàng gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Trần Bình An,"V¡ công tử này có muốn ăn khuya hay không?”
Âm thần không giống dương thần thân ngoài thân của tu sĩ, không ăn được mỹ thực nhân gian, chỉ lấy thiên địa linh khí làm vật bồi bổ.
Trần Bình An cười lắc đầu nói không cần.
Một thuỷ thần một quân tử, cùng một bàn, đều tự ăn mỳ lươn trong chậu cùng bát.
Trong tâm hồ của Trần Bình An có tiếng Chung Khôi vang lên,"Vị thuỷ thần nương nương này am hiểu luyện hóa binh khí, không biết là cơ duyên gì, đạt được thượng cổ truyền thừa, lấy thiên thơ ca cầu mưa kia trên tắm bia đá làm pháp quyết luyện khí, nghe nói khẩu quyết này phẩm cáp rất cao, thuộc về căn bản chứng đạo của vị tiên nhân thượng ngũ cảnh kia, cho nên một số người nào đó rất đề ý, chỉ là ngại bởi thanh danh, chỉ có thể từ từ mưu tính."
Như Chung Khôi nói, nữ thần Mai Hà tổng cộng luyện hóa chín món binh khí, trong đó hai kiện chen thân hàng ngũ pháp bảo, ở trong quá trình chém giết với hà yêu đã đánh hỏng ba món, những thứ đó đều là pháp bảo dẫn tới thắng lợi nàng có thể ở trong hơn hai trăm năm vững vàng áp chế hà yêu, chỉ là số lượng binh khí của nàng thật sự nhiều chút.
Nữ tử thế gian xuất môn giao du, là đổi son phấn, thay váy áo, vị thủy thần nương nương Mai Hà này tuần tra lãnh thổ, là xem tâm tình lựa chọn binh khí bên người.
Ăn xong bữa đêm, thuỷ thần nương nương nói trắng ra với Chung Khôi,"Làm phiền quân tử cho ta một lời chắc chắn, nếu ta cố ý đòi quyền sách của Văn Thánh lão gia kia, thư viện Đại Phục có phải tìm cớ, muốn Bích Du phủ ta hóa thành tro bụi hay không? Bằng không chính là cố ý làm khó dễ Đại Tuyền Lưu thị, sớm hay muộn có một ngày sẽ bị Bắc Tấn, Nam Tề giáp công diệt quốc?"
Trần Bình An nhìn nàng với cặp mắt khác xưa.
Chung Khôi lắc đầu cười nói: "Thư viện Đại Phục còn chưa đến mức mãnh liệt như vậy, nhiều nhất chỉ là Bích Du phủ tự hủy tương lai, về sau vô luận ngươi và vương triều Đại Tuyền làm ra công lao lớn bao nhiêu, cũng không có hy vọng tấn thăng thành cung nữa. Điểm ấy trong lòng ngươi cần có tính toán, hôm nay mặc kệ là vì đáy lòng ngươi cảm thấy Bích Du cung được mà bát chính, hay là thật sự ngưỡng mộ đạo đức văn chương của vị Văn Thánh lão gia kia, tóm lại ngươi chính là từ chối ý tốt của thư viện Đại Phục, từ nay về sau bị thư viện ghi số, chuyện hôm nay ghi lại ở hồ sơ của thư viện, tương lai ngươi làm hành động vĩ đại tạo phúc thương sinh, có công xã tắc, vẫn chỉ có thể treo tắm biển Bích Du phủ, đến lúc đó cảm thấy thư viện xử sự bất công, không ngại suy nghĩ một lần về lựa chọn hôm nay."
Nàng gật đầu nói: "Ta nhớ rồi, đến lúc đó khẳng định không oán thư viện Đại Phục các ngươi, việc nào tính việc nấy, thật ra nói tới, vẫn là ta mạo phạm uy nghiêm của thư viện Đại Phục mới đúng."
Chung Khôi cười lạnh nói: "Ngươi còn biết à?"
Thuỷ thần Bích Du phủ nho nhỏ, dám có gan từ chối thư viện Đại Phục sắc phong, đặt ở trong mắt ba tòa thư viện còn lại của Đồng Diệp châu, không phải là trò cười lớn?
"Định luận” nhìn nhưừ nhẹ nhàng bâng quơ này của Chung Khôi, là gánh chịu áp lực cùng phiêu lưu rất lớn.
Người đọc sách để ý mặt mũi nhát. Có lẽ âm thầm chịu thiệt lớn cũng không vướng bận, nhưng nếu bị đánh mặt trước mặt mọi người, quá nửa phải bút đao giết người.
Cho nên những lời này của Chung Khôi đêm nay, chính là bùa hộ mệnh lớn nhát của Bích Du phủ và miếu thủy thần Mai hà.
Dù sao Chung Khôi là sơn chủ thư viện Đại Phục đời tiếp theo không ai nghi ngờ, thậm chí có người đồn đãi, cuộc đời này Chung Khôi có hi vọng trở thành đại tế tửu của tòa học cung nào đó.
Nàng cười xấu hồổ,"Muốn làm bát mỳ nữa hay không?"
Chung Khôi chậc chậc: "Một bát mỳ, bảo toàn Bích Du phủ, một bát mỳ, bảo vệ vương triều Đại Tuyền, thuỷ thần nương nương, ngươi tính toán cũng hay lắm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận