Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1142: Có Chút Nhớ (1)

Chương 1142: Có Chút Nhớ (1)Chương 1142: Có Chút Nhớ (1)
Chương 1142: Có Chút Nhớ (1)
Võ đạo của Ngụy Tiện là hiếm thấy nhất, trời sinh sa trường vạn nhân địch, sở trường ứng đối bố cục vây giết, một người xung trận, mặc kệ ngàn vạn người ta vẫn hướng tới. Trong lịch sử, sách tạp lục cùng tin đồn giang hồ về vị khai quốc hoàng đế Nam Uyễn quốc này, hầu như không ghi lại bất cứ trận chém giết bắt đôi nào.
Mà Tùy Hữu Biên, vô luận là tư chất, hay là tâm tính, thật ra càng giống như là một người tu đạo của Hạo Nhiên Thiên Hạ, chứ không phải võ phu thuần túy khát khao "Chỉ cảnh" gì.
Tùy Hữu Biên tuy gần đây luôn ở nơi phương thốn, nhưng tàm mắt nàng có thể đạt tới, vẫn như cũ không phải nhân gian, mà là trên trời kia.
Hôm nay nàng đang thử một môn kiếm thuật kiếm đi nét bút nghiêng, ở Ngẫu Hoa phúc địa linh khí loãng, chỉ có thể là một tòa lầu các trên không, ở Hạo Nhiên Thiên Hạ, lại có tương laI.
Bồ trí bây giờ có chút tương tự "lấp biển" của võ nhân, chỉ là với nàng lại có khác biệt, là ở giữa lưng sườn châm ngòi thổi gió, tự đúc kiếm lô, ôn dưỡng môt luồng kiếm khí. mô phỏng một ngụm chân khí của võ phu thuần túy, bơi như rồng lửa, tuần thú bốn phương.
Tùy Hữu Biên một khi thành công, không chỉ có luyện cơ thể, luyện tinh thần, còn muốn luyện một luồng kiếm khí thành kiếm phôi, hàu như là hình thái ban đầu của bản mạng phi kiếm của kiếm tu.
Mà tất cả về kiếm tu, hôm nay Tùy Hữu Biên căn bản không có cơ hội tiếp xúc đến, có thể nghĩ mà biết thiên phú luyện kiếm của Tùy Hữu Biên cao đến thế nào.
Những ngày qua nàng chỉ là nghe nói một ít biên quân Diêu gia lén lút nghi luân. chính là về hành động vĩ đại của Trần Bình An ân nhân của Diêu gia trong lần gặp thích khách đó, trong đó còn có đề cập phong thái kiếm tu, sát lực sắc bén to lớn, phi kiếm xuất quỷ nhập thần, khiến tâm thần nàng hướng tới.
Như thế mới tốt, Ngẫu Hoa phúc địa quá nhỏ, không chứa nổi kiếm của nàng, tòa thiên hạ này đủ lớn, sẽ có một ngày, nàng nhất định phải đi tới chỗ cao nhát để xuất kiếm!
Tùy Hữu Biên tiếp tục nhắm mắt lại.
Chuyện tu hành, nàng tuyệt đối sẽ không thua cấp bát luận kẻ nào, đối thủ của nàng, chưa bao giờ là ba người bon Nguv Tiện.
Bên ngoài thùng xe có từng đợt vó ngựa. Vương triều Đại Tuyền đang lúc phồn vinh cường thịnh, ven đường rất nhiều trẻ con nông thôn đều đã nghỉ chân quan sát, đám thôn phu phụ nhân cũng không sợ hãi, trong ánh mắt chỉ có tò mò.
Trần Bình An cưỡi ngựa mà đi, nhìn dân chúng Đại Tuyền.
Năm đó hắn mang theo tiểu đồng áo xanh cùng nữ đồng váy hồng, trong tiết thời tuyết lớn bay bay qua ải nhập cảnh, từng đụng phải một nhóm thám báo biên quân tinh nhuệ Đại Ly, huấn luyện có bài bản, cực kỳ xốc vác. sau khi xem văn điêp thông quan của hắn, liền mỉm cười nói đề nghị bọn họ có thể đi đài khói lửa ở nhờ tránh né gió tuyết.
Đối với hoàng đế Đại Ly, phiên vương Tống Trường Kính, cùng với hàng xóm Tống Tập Tân, ấn tượng của Trần Bình An không được coi là tốt, nhưng chính là vì lần ngẫu nhiên gặp gỡ đó, Trần Bình An không có thành kiến đối với vương triều Đại Ly.
Hôm đó lúc hoàng hôn, đội ngũ đã ngủ lại một tòa dịch quán lớn tới gần châu thành. Dịch quán cực kỷ lịch sự tao nhã, còn có một vườn rừng nhỏ, trúc xanh có từng bụi. Đêm đó Diêu Trấn tự mình đưa tới cho Trần Bình An một bản đồ phong thủy, Trần Bình An lúc ấy ở trong phòng cẩn thận xem xét khối ngọc giản đó, Bùi Tiền ngồi ngáp ở bàn đối diện, trên đầu dán một tắm Bảo Tháp Trấn Yêu Phù, lý do là nàng nghe nói rừng trúc dễ có nữ quỷ, gió thối qua, lao xao lao xao, luôn cảm thấy sẽ có nữ quỷ ở trong rừng trúc bay tới bay lui. Diêu Trấn đi tới gõ cửa, Bùi Tiền lập tức chạy đi mở cửa, lão tướng quân thấy tiểu nha đầu dán bùa ở trán, vừa hỏi nguyên do, cười ha ha, nói không cần sợ, cho dù thực có ma quỷ ẫn nắp rừng trúc, ở đây có binh sĩ Diêu gia xuất thân quân ngũ, ai cũng tràn đầy dương sát, là quỷ mị sợ bọn họ mới đúng.
Bùi Tiền ồ một tiếng, tháo xuống lá bùa đặt lên bàn, đi về phòng của mình đề ngủ.
Diêu Trấn đè tay xuống, ý bảo Trần Bình An ngồi xuống nói chuyện.
Hai người ngồi xuống, Trần Bình An tất nhiên muốn nói tiếng cảm ơn, bản đồ phong thủy của quan phủ vẫn là vật phẩm triều đình nghiêm cám tuồn vào dân gian, quản chế so với binh khí cung nỏ càng thêm nghiêm khắc.
Diêu Trấn cười nói: "Không phải chuyện lớn bao nhiêu, Thứ Sử bản địa đáp ứng rất sảng khoái, làm quan làm đến mức quan to biên giới, thì không cần quá để ý tới loại chuyện này. Ngươi cũng đừng cảm thấy nợ ta nhân tình lớn bao nhiêu, nói đi thì phải nói lại, Lưu thứ sử kia ngay từ đầu gặp ta, cực kỳ căng thẳng, không có cách nào cả, hắn có thân gia làm việc ở nha môn Binh bộ, bây giờ không phải làm việc dưới trướng của ta sao, vừa nghe nói ta muốn một bức bản đồ phong thủy, ngươi không biết sắc mặt hắn lúc ấy đâu, phải nói là như trút được gánh nặng. Trần Bình An cười nói: "Vậy ta sẽ thật sự không khách khí nữa?"
Diêu Trấn đưa tay chỉ chỉ Trần Bình An,"Ngươi đó, ta không rõ, hai trận chém giết, sống chết có thể nói việc lớn hàng đầu rồi, ân công là người lanh lẹ cỡ nào, sao đến lúc hằng ngày ở chung thì quy củ, không thoải mái, không hào khí như thé."
Trần Bình An không còn lời nào đề đáp trả.
Diêu Trấn thấp giọng nói: "Đứa cháu nội Diêu Tiên Chi kia của ta, da mặt mỏng, không dám mở miệng, mới xin ta đến nói một tiếng với ngươi, muốn ngươi chỉ điểm võ nghê cho nó một lần. Ngươi cảm thấy thế nào?”
Trần Bình An cẩn thận suy nghĩ một phen,"Nếu chỉ là luận bàn một lần thật khách khí, tất nhiên ta không có gì mà không được. Nhưng nếu Diêu Tiên Chi muốn thật sự có thu hoạch, ta đề cử hắn đi tìm Ngụy Tiện, ta giúp hắn đánh tiếng với Ngụy Tiện."
Diêu Trấn nghiêm trang nói: "Tiểu tử đó chính là muốn khách khí một lần."
Trần Bình An bát đắc dĩ nói: "Vậy ngày mai ta thử tay với hắn."
Diêu Trấn vuốt râu cười nói: "Như vậy sau khi khách khí, ta lại bảo nó đi tìm Ngụy Tiện kia."
Trần Bình An gật đầu nói: "Để lát nữa ta đi nói một tiếng với Ngụy Tiện. Như vậy, bản đồ phong thủy này, ta nhận mà yên tâm thoải mái. Dù sao có cao thủ như chúng ta chỉ điểm, ngàn vàng khó mua.”
Diêu Trấn vỗ bàn, cười to nói: "Đúng thế, loại hư hỏng không biết xấu hổ này của ngươi bây giờ, giống ta lúc trẻ tuổi, khó trách chúng ta hợp ý!"
Trần Bình An cười khổ lắc đầu.
Diêu Trấn nhân lúc cao hứng mà đến lại nhân lúc cao hứng mà về.
Trần Bình An mở ra bản đồ phong thuỷ kia, từ trong vật phương thốn lấy ra khối ấn chữ Thủy kia, nhẹ nhàng hà hơi, gõ mạnh hai phát lên hai nơi miếu thủy thần Mai Hà và Bích Du phả.
Lúc này mới thu hồi ấn chữ Thủy cùng bản đồ phong thủy.
Tiếp tục xem chữ nhỏ rậm rạp trên ngọc giản, ngọc giản to bằng bàn tay, hai mặt trước sau khắc dấu khoảng hơn năm ngàn chữ. Mặt chính là chính văn của luyện khí quyết tiên gia, mặt sau là chú thích cùng tâm đắc của thủy thần nương nương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận