Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1691 - Gió To, Nổi Bão (6)



Chương 1691 - Gió To, Nổi Bão (6)




Đối với Tô Cao Sơn, ông ta không quan trọng minh chủ của hồ Thư Giản là Lưu Chí Mậu hay Mã Chí Mậu hoặc bất kỳ ai thì miễn có tiền là được. Ai có đủ tiền thì ông ta có thể tăng tốc độ di chuyển xuống phía Nam, ủng hộ người đó. Nhóm người sơn trạch dã tu chỉ giống như chuột chạy qua đường, ai không phục thì càng tốt. Lần này Tô Cao Sơn đi về phía Nam, đừng nói là dã tu Địa Tiên, dù có là tiên sư trong phả hệ cũng bị triệt hạ hơn bốn mươi đỉnh núi. Hiện giờ, không kể đến những thuộc hạ của ông ta, chỉ tính những tu sĩ được thu nhận trong suốt dọc đường đi thì cũng đã có hai trăm người, đây vẫn là những người ông ta đánh giá cao, nếu không thì con số này đã lên đến hơn ngàn người. Hơn nữa, chỉ cần ông ta định mở cuộc đại tấn công lên núi, đại quân phía sau của ông ta, cũng có thể gọi thêm các tiên sư trong phả hệ, thần tiên động phủ ở những nước bị ông ta diệt quốc hoặc là những nơi thừa nhận phụ thuộc vào Đại Ly nữa, ít nhất cũng được ba trăm bốn trăm người ngoan ngoãn cưỡi mây đạp gió mà tới đây để gấp rút chi viện cho hồ Thư Giản.
Huống chi trong đại quân có sẵn các kiếm thuyền quy mô lớn đặc biệt nhắm vào các tu sĩ trên núi, đó là cơ quan của Mặc gia tạo ra, một lần bắn lên không trung sẽ có hàng ngàn thanh kiếm rơi xuống như mưa.
Chỉ có một điểm là hơi tốn tiền mà còn là một lượng lớn tiền thần tiên, mỗi lần sử dụng, Tô Cao Sơn đều phải cảm thấy như thể đang cắt từng khúc thịt từ trong trái tim mình.
Mỗi lần nghe tên quan văn làm phụ tá đang tính tiền, nói rằng việc sử dụng kiếm thuyền lần này được nhiều hơn mất, lách cách một hồi, sau cùng nói với Tô Cao Sơn rằng tiền thiệt hại là bao nhiêu, nghe xong Tô Cao Sơn chỉ muốn tháo mấy cái cột gỗ trong Từ đường tổ tiên đem đi bán lấy tiền để tiêu diệt sơn môn, sau đó cho người đào ba thước đất lên rồi lấp lại, biết đâu có thể tìm ra một chỗ cất giấu bí mật, không chừng có thể thu hồi được vốn đã bỏ ra, có khi còn có lời nữa. Những chuyện như vậy, trên đường xuôi Nam, đã xảy ra khá nhiều lần chứ không chỉ có một lần. Nhóm tu sĩ bất tử ở trên núi từ trước đến giờ chỉ biết đào hang sống như chuột, người này trốn còn sâu hơn người kia.
Mỗi khi nghĩ đến những dã tu hồ Thư Giản đã tích góp gia sản trong suốt hàng trăm năm qua, Tô Cao Sơn chỉ muốn mặt dày chạy đi tìm tên tiểu bạch kiểm Tào Bình kia mượn thêm mấy chiếc kiếm thuyền.
Mà Tô Cao Sơn lại mang theo khí thế của Đại Ly, bản thân còn là một tướng quân có quyền hành, nên đối với Tô Cao Sơn, làm việc càng đơn giản thì càng tốt.
Nhưng đối với đảo Ma Lạp, Đàm Nguyên Hướng, một gián điệp đã quen so đo được mất trên từng lưỡi đao mà nói, gặp phải một tướng quân có thực quyền như Tô Cao Sơn, , có thể nói là một trong mười đại nhân vật đứng đầu trong biên quân, chuyện trở thành Tuần thú sứ đã là chuyện chuyện chắc như đinh đóng cột, Đàm Nguyên Hướng vừa hào hứng vừa thấy đau đầu.
Lợi nhuận mấy năm của đảo Ma Lạp cùng với khoản tiền thần tiên lấy được của đảo Thanh Trủng và Thiên Mỗ cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc đối với đội kỵ binh cần quân phí để khuếch trương quy mô này mà thôi.
Tô Cao Sơn dùng chiến tranh nuôi chiến tranh, cuối cùng trên đường xuôi về phía Nam, ngoài tiếng la hét vang vọng của lũ ngựa thì còn có một nhóm quan văn chuyên trách thu gom những tàn dư của trận đánh, sau cùng họ đều sẽ cố gắng tránh việc khai thác quá nặng nề lên các vùng đất bị đánh bại. Trong đó, quốc sư Thôi Sàm đã đề ra một bộ quy tắc vô cùng phức tạp, rườm rà, các tướng lĩnh biên quan thích xem hay không, không quan trọng, dù sao cũng có quan văn giúp bọn họ giải thích rồi. Nhưng một khi vi phạm sẽ phải trả giá, có thể bằng cách dùng công lao để đền bù, chỉ cần công lao đủ nhiều, khi gặp phải thành trì cứng đầu không chịu nhượng bộ, quá trình chiếm đóng kéo dài dẫn đến thương vong nặng nề, cuối cùng khi thành trì bị phá hủy, tướng lĩnh chủ chốt có thể ra lệnh tàn sát toàn thành. Đừng nói đến con người, ngay cả heo chó cũng không giữ lại một mống. Nhưng loại chuyện làm để xả giận này không đúng với luật lệ Nam chinh được ghi trong sổ sách. Trong trường hợp này, các giám quân và các quan văn chỉ có thể trần thuật lại mà thôi, họ sẽ không dám khuyên ngăn, cũng không dám vạch tội, vì tình huống như vậy, đều rơi vào quy định của quốc sư Thôi Sàm. Chỉ cần mở cuốn sổ đó ra xem thử, trong sổ có công lao tích lũy được trên đường giết địch, cùng với quân công lúc công thành, lấy tất cả ra so với tội đồ thành. Tính toán qua lại thế là công xóa được tội, cũng xóa đi chiến công của mình, xoá luôn cơ hội thăng chức trở thành đại quan “Tuần thú sử” ở biên giới của Đại Ly. Cứ như vậy mà làm, triều đình Đại Ly tuyệt đối sẽ không tính toán.
Nhưng nếu công lao không đủ mà vẫn dám tùy ý tàn sát dân thường trong thành hoặc quân đầu hàng sau khi bại trận thì chuyện lại đơn giản hơn, cứ chém đầu là được. Các giám quân có thể trực tiếp hạ lệnh cho Võ bí thư lang trong toàn đại quân, kể cả Võ bí thứ lang tâm phúc của chủ tướng cũng phải nghe theo lệnh bài mà quốc sư Thôi Sàm giao cho giám quân. Khi chủ tướng ra lệnh đồ thành thì chủ tướng đó cũng sẽ bị xử tử tại chỗ, sau đó cả đội biên quân bị lấy đầu chưa đủ mà gia tộc đang sống trên lãnh thổ Đại Ly của bọn họ cũng phải bị chém để bù vào, bù đến khi nào đủ thì thôi, nếu giết xong hết cũng không đủ, không sao cả. Quốc sư Thôi Sàm nói rồi, đây coi như Đại Ly khai ân vì cả đời chinh chiến của bọn họ.
Nhưng nếu Lưu Lão Thành không xuất hiện.
Cuộc giao dịch này đối với Đàm Nguyên Hướng, đối với Lưu Chí Mậu, đối với Đại tướng quân Tô Cao Sơn, cũng như cả Đại Ly đều là thắng lợi lớn.
Kết quả là hai trăm năm nay Lưu Lão Thành vẫn chưa hề xuất hiện ở đảo Cung Liễu.
Vì vậy, sự xuất hiện của Lưu Lão Thành, kẻ gây ra rắc rối khiến Lưu Chí Mậu đã mất đi quyền kiểm soát của hồ Thư Giản chỉ trong một đêm, tình cảnh của Đàm Nguyên Hướng cũng không khá khẩm hơn đám súc sinh và Cố Xán của đảo Thanh Hạp là bao, đều bị tai bay vạ giá.
Lúc này, Lưu Chí Mậu cứ mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, nhập định như một lão hòa thượng.
Trần Bình An nhẹ nhàng giơ tay, gãi gãi lòng bàn tay: "Đàm đảo chủ, giao tình của ngươi với Đại tướng quân Tô Cao Sơn, người đang tiến đánh Thạch Hào Quốc thế nào?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận