Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1437 - Tâm Thần Hướng Tới (2)



Chương 1437 - Tâm Thần Hướng Tới (2)




Đã trở thành minh hữu tạm thời.
Thái Kinh Thần liền muốn biểu đạt một chút thành ý, “Năm đó ở thư viện Thôi tiên sinh bị người ta lấy kim tuyến ám sát, dùng Thế Tử Phù (bùa chết thay) tránh được một kiếp, Thôi tiên sinh chẳng lẽ không muốn biết kẻ làm chủ phía sau màn? Hay là nói ngươi cảm thấy thật ra là một đám người?”
Thôi Đông Sơn liếc Thái Kinh Thần.
Thái Kinh Thần bị nhìn tới mức cả người mất tự nhiên, không rõ mình nói sai nơi nào.
Thôi Đông Sơn đứng lên, từ trên bàn xách bầu rượu cất trong hầm lâu năm chưa mở nút, “Năm đó ta ở thư viện buồn tới mức đi đỉnh núi thả câu, thật không dễ gì mới chờ được chuyện thú vị như vậy, ngươi xem ta sau đó đã làm như thế nào? Đợi thật lâu, không thấy bọn họ tiếp tục đánh lén ám sát, ta chỉ coi như mình chủ động chạy tới bến Thanh Tiêu thò cổ ra, kết quả thế nào, vậy mà không ai dám ra tay, ta chỉ đành chuyển mấy chuyến xe ngựa trúc xanh bến Thanh Tiêu về thư viện lát sàn, đáng giá bao nhiêu, ta cho bấy nhiêu tiền Tiểu Thử, dựa vào đâu? Cảm kích bọn họ giải buồn cho ta, ta vì ứng đối trận ám sát thứ hai, mưu tính nhiều sự chuẩn bị như vậy, tuy chưa có cơ hội thi triển, nhưng quá trình động não đó, vẫn rất có thể giết thời gian nhàm chán.”
Thôi Đông Sơn đi vòng qua bàn, vỗ vỗ bả vai Thái Kinh Thần, “Tiểu Thái à, ngươi vẫn quá trẻ tuổi, không biết tính tình của ta, về sau ở chung lâu rồi, ngươi sẽ phát hiện mình đã nhận được vị tổ tông tốt. Có rảnh thì đi phần mộ tổ tiên nhà ngươi nhìn xem, khẳng định bốc khói nghi ngút, sắp tới nếu có tổ tiên Thái gia báo mộng cho ngươi, nước mũi nước mắt mang ơn đối với ta, ngươi cứ nói cho bọn họ, không cần cảm tạ ta, thích làm vui người khác, vẫn luôn là gốc rễ học vấn của con người ta.”
Thái Kinh Thần cau mày, ngoảnh mặt làm ngơ.
Con yêu vật trâu dòng giống địa ngưu kia, đã sớm đi “chuồng trâu” nghỉ ngơi.
Ngụy Tiện lại ngồi mãi ở bàn rượu chỗ Thôi Đông Sơn và Thái Kinh Thần, không nói một lời, chỉ uống rượu.
Ngụy Tiện theo Thôi Đông Sơn cùng đi tới chỗ ở.
Hai người sau khi vào ngồi, Thôi Đông Sơn lấy thanh phi kiếm màu vàng kia vẽ ra một tòa lôi trì, ngăn cách không để Thái Kinh Thần dò xét.
Thôi Đông Sơn đá giày, ngồi xếp bằng ở trên ghế, cười hỏi: “Ngươi giúp ta dùng một hai câu định luận đi.”
Ngụy Tiện chậm rãi nói: “Chim bay cao, chết bởi mỹ thực. Cá suối sâu, chết bởi mồi thơm.”
Ở trong mắt Ngụy Tiện, sự lưỡng lự của đám người như Thái Kinh Thần, không đáng nhắc tới.
Dưới đại thế, dòng lũ cuồn cuộn, mặc dù là một vị Nguyên Anh Địa tiên, vẫn là châu chấu đá xe.
Trước khi vào châu thành, Thôi Đông Sơn cho Ngụy Tiện xem rất nhiều tin tức tình báo về Đại Tùy, chuyện Thái Phong ở kinh thành mưu đồ bí mật, so với bí mật mà bản thân Cao thị lão cung phụng Thái Kinh Thần che giấu, chỉ là việc nhỏ mà thôi.
Đại Tùy Cao thị năm đó có thể liên thủ với vương triều Lô thị, áp chế Đại Ly có được quốc sư Thôi Sàm và thư viện Sơn Nhai quật khởi, kéo dài mấy chục năm.
Nhưng không chỉ đơn giản là vì Đại Tùy Cao thị hoàng đế nhìn xa trông rộng mà thôi.
Đại Ly lúc trước có một chi Mặc gia và cao nhân Âm dương gia Lục thị hỗ trợ chế tạo tòa Bạch Ngọc Kinh phỏng chế kia, Đại Tùy cùng Lô thị, năm đó cũng có bóng dáng đại tu sĩ chư tử bách gia tránh ở phía sau màn, khoa tay múa chân.
Thái Kinh Thần chính là một quân cờ chôn tương đối sâu, đồng thời khá quan trọng.
Đừng nhìn đêm nay Thái Kinh Thần biểu hiện sợ hãi rụt rè, thế cục nắm giữ toàn bộ ở trong tay Thôi Đông Sơn, trên thực tế Thái Kinh Thần, ngay cả lúc trước “tức giận chào từ giã”, dời cả nhà khỏi kinh thành, nhìn như là không chịu nổi sự nhục nhã kia, hẳn đều là cao nhân bày mưu đặt kế.
Hôm nay Đại Tùy và Đại Ly kết liên minh phẩm cấp cao nhất, một phe lấy chỗ thư viện Sơn Nhai, Đông Hoa sơn vương khí long mạch tụ tập, một phe lấy Phi Vân sơn bắc nhạc vương triều mới nhất làm chỗ sơn minh tế thiên cáo địa. Nhìn như là tất cả đều vui, Đại Tùy không cần cứng đối cứng với thiết kỵ Đại Ly, thắng được hơn trăm năm thời cơ tốt nghỉ ngơi lấy lại sức, chẳng qua là cắt nhường ra Hoàng Đình quốc những bờ dậu phụ thuộc này, mà Đại Ly thì có thể bảo tồn thực lực, toàn lực nam hạ, thế như chẻ tre giết đến biên cảnh vương triều Chu Huỳnh.
Nhưng sau lưng sự tường an vô sự, Đại Ly Tống thị và Đại Tùy Cao thị tự nhiên đều có tâm tư.
Đặc biệt là sau khi hoàng đế Đại Ly Tống Chính Thuần chết, mặc dù đầu mối Đại Ly giữ bí mật không nói, nhưng tin chắc bên Đại Tùy nói không chừng đã có sự phát hiện, cho nên mới rục rịch.
Hôm nay thiết kỵ Đại Ly tuy thế như chẻ tre, bao quát nửa giang sơn Bảo Bình Châu, chỉ là cũng không ổn định, một khi Đại Ly và Đại Tùy đồng thời nội bộ mâu thuẫn, lại thêm thư viện Quan Hồ đột nhiên phát lực về hướng vương triều Chu Huỳnh, ván cờ nhìn như tình thế tốt này của Đại Ly sẽ nháy mắt bị đồ đại long (1), đến lúc đó toàn bộ bản đồ phương bắc bị thiết kỵ Đại Ly giẫm đạp nghiền áp, ở trong mắt đại lão phía sau màn ra tay đánh sau mà đắc thắng, khắp nơi đều là những miếng thịt béo có thể danh chính ngôn thuận cho vào trong miệng.
(1) thuật ngữ cờ vây, ám chỉ việc ăn cả một mảng lớn quân



Bạn cần đăng nhập để bình luận