Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 795: Truyền Đạo Nhân Truyền Đạo (3)

Chương 795: Truyền Đạo Nhân Truyền Đạo (3)Chương 795: Truyền Đạo Nhân Truyền Đạo (3)
Chương 795: Truyền Đạo Nhân Truyền Đạo (3)
Trong Phù thành, bên cạnh Tống Tập Tân luôn luôn có phó sơn trưởng thư viện Lâm Lộc kia đi theo.
Lão Long thành mua bán cùng Đại Ly, trước khi Phù Nam Hoa tiến vào Ly Châu Động Thiên đã được xác lập, chuyến đi lần này của Tống Tập Tân, chỉ là lấy thân phận hoàng tử Đại Ly Tống Mục, mang tính tượng trưng mà xuất đầu lộ diện. Tất cả những điều này cũng là Thôi Sàm quốc sư Đại Ly bày mưu nghĩ kế, lại là ý chỉ của Hoàng đề bệ hạ. Lần này Tống Tập Tân từ cửa ra Long Tuyền quận nam hạ Lão Long thành, Hoàng đề bệ hạ ở kinh thành Đại Ly điều dưỡng thân thể, không nói ra yêu cầu gì đối với Tống Tập Tân, thế cho nên thời điểm Tống Tập Tân ở trên độ thuyền, sinh ra một vài ảo giác, tỳ nữ Trĩ Khuê mới là nhân vật chủ chốt thật sự trong chuyến đi xa lần này. .
Long Tuyền quận, Lão Long thành.
Trĩ Khuê, hạt châu Vương Chu.
Tống Tập Tân biết những dấu vết hắn đã có được, cùng phục bút ngàn dặm chưa tra ra manh mối, đã bện thành một cái lưới lớn, cuối cùng sẽ hình thành một cục diện một người nam hạ một người bắc thượng, hơn nữa Đại Tùy Cao thị nguyện ý nhượng bộ một bước lớn, kết minh cùng Đại Ly Tống thị, Bảo Bình châu trung bộ có bắc Câu Lô châu Thiên quân Tạ Thực, ngăn chặn chặt đứt khống chế nghiêm mật của thư viện Quan Hồ đối với dãi phương Bắc, tuy thư viện lần đầu tiên ra tay đã lôi đình vạn quân, bóp chết manh mối rục rịch chiến tranh giữa Thải Y quốc Sơ Thủy quốc bên trong hơn mười quốc gia trung bộ, nhưng mà Tống Tập Tân le lói nhìn ra một lộ thiết ky Đại Ly đang tiến nhanh, thế như chẻ tre, tiến nhanh nam hạ, giục ngựa giơ roi tới bên bờ Nam Hải...
Tống Tập Tân đối với điều này yên lặng không lên tiếng, chỉ là quan sát bằng mắt, để ở trong bụng.
Tình thế Bảo Bình châu có lợi cho Đại Ly Tống thị như thế nào, không đồng nghĩa với có lợi cho Tống Tập Tân hắn, không đề cập tới hắn cùng nhóm triều đình trọng thần, trụ quốc công huân không hề qua lại, Trường Xuân cung còn có một đệ đệ cùng cha cùng mẹ, cùng với một vị nương nương khăng khăng một mực thiên vị ấu tử, lúc trước hắn đi Trường Xuân cung một chuyến, trên danh nghĩa là cốt nhục chia lìa nhiều năm, con cái sau khi nhận tổ quy tông, phải chủ động ân cần thăm hỏi mẫu thân, nhưng mà mặc kệ vị nương nương ở Trường Xuân cung kia biểu hiện thương tâm như thế nào, ở sâu trong nội tâm, Tống Tập Tân phát hiện mình rất khó mà cảm động, tựa như đang nhìn một người xa lạ ở bên kia đau thấu nội tâm, mà hắn không hề có chút trắc ân, Tống Tập Tân lúc ấy tựa như một đầu gỗ không có thất tình lục dục, trừ nặn ra một chút nước mắt, cũng không nói gì nhiều cùng vị phụ nhân quyền quý bị biếm vào lãnh cung kia, chỉ là nàng hỏi một câu, Tống Tập Tân đáp một câu, không giống như là mẫu tử đoàn tụ, ngược lại như là một hồi quân thần tấu đối cứng nhắc.
Cộng thêm một đệ đệ Tống Hòa ở bên cạnh rơi lệ, lần đó gặp mặt, mẫu tử ba người hẳn là đều thực sự không được tự nhiên.
Tống Tập Tân một mình đi lại bên trong hành lang đình viện Phù gia, hắn nói muốn một mình đi dạo tản bộ, phó sơn trưởng thư viện Lâm Lộc không đi theo nữa. Tống Tập Tân dọc theo đường ởi gặp không ít nam tử tuấn lãng cùng nha hoàn tỳ nữ, không người nào biết thân phận của hắn, chẳng qua đôi Lão Long Phiên Vân bội cùng Lão Long Bố Vũ bội bên hông Tống Tập Tân đủ để cho hắn đi lại tự do nơi Phù gia.
Hôm nay không biết Trĩ Khuê lại chạy đi đâu chơi rồi. Kiếm tiên Hứa Nhược cũng không biết tung tích, người này, nghe nói ở Trung Thổ Thần Châu trong Mặc gia hào hiệp danh tiếng hàng đâu, Tống Tập Tân vẫn muốn kết giao thật tốt, nhưng mà luôn cảm thấy Hứa Nhược đối với ai đều là vẻ mặt ôn hoà, thật ra khó mà nói chuyện nhất, hai bên rất khó tâm giao, có lẽ ngày nào đó chờ mình bước lên vị trí kia, mới có thể đỡ hơn một chút? Tống Tập Tân đành chịu đựng, để tránh trở nên hoàn toàn ngược lại.
Trên đường đi, Tống Tập Tân thưởng thức sơn thủy lâm viên cùng đình thai lầu các Phù gia tỉ mỉ tạo ra, xem nhiều rồi thì thấy hơi chút nhàm chán. Trước kia hắn đi dạo trên các con phố nơi trấn nhỏ, mặc kệ bên cạnh có mang theo tỷ nữ Trĩ Khuê hay không, cũng không cảm thấy phong cảnh nhàm chán không kiên nhẫn để xem như thế. Tống Tập Tân nhớ tới Trĩ Khuê, nỗi lo lắng trong lòng càng ngày dày hơn.
Hắn rất sợ có một ngày, nàng không còn là tỳ nữ của mình, vừa quay đầu, không nữa bóng người nhỏ nhắn của nàng nữa.
Tựa như bây giờ, Tống Tập Tân quay đầu, đạo hành lang trống rỗng, chỉ có con vẹt ngốc nghéch trong lồng đang nói tiếng người, còn là phương ngôn Lão Long thành khó nghe khó hiểu, Tống Tập Tân xoay người đi đến trước lồng chim, lấy ngón tay gõ mạnh lên lồng chim, 'Câm miệng!"
Con vẹt học nói cực nhanh cực chuẩn, trả lại cho Tống Tập Tân một câu nhã ngôn Bảo Bình châu,"Câm miệng!"
Tống Tập Tân cau mày, lại nói: "Tống Mục là đại gia." Con vẹt ngũ sắc yên lặng xoay người sang chỗ khác, xoay mông về phía Tống Tập Tân, sau đó nói một câu,"Đại gia cái đầu ngươi!"
Tống Tập Tân không giận mà cười, tâm tình chuyên tốt, cười cười rời đi.
Phù gia có một tòa Đăng Long đài, là một cắm địa của Lão Long thành, không ở trong Phù thành, mà là bên bờ biển phía cực đông Lão Long thành, Đăng Long đài cao mấy chục trượng, là kiến trúc cao nhất của Lão Long thành, nhưng mà trống rỗng không có gì, luôn có vị Luyện khí sĩ Kim Đan cảnh ở đây kết mao tu hành, để ngừa người ngoài tự tiện xông vào.
Hôm nay Phù Huề tự mình dẫn một vị khách nhân lên đài ngắm cảnh, ngoài ra chỉ có con trai trưởng Phù Nam Hoa đi cùng, không còn người nào khác.
Hơn nữa điều kỳ quái nhất là Phù Huêề đến chân Đăng Long đài thì dừng bóng người lại, chỉ để cho vị khách nhân một mình đi lên đài cao.
Luyện khí sĩ Kim Đan cảnh sau khi cung kính chào hỏi Phù Huè, nhìn Phù Nam Hoa vài cái rồi quay về nhà tranh, tiếp tục cảm ngộ đại hải triều tịch, để mà mài dũa thần hồn.
Phù Huề nhẹ giọng nói: "Nam Hoa, trước đó ngươi lựa chọn không ra tay đối với Trần Bình An, có phải cho rằng Tôn Gia Thụ là người thông minh, chỉ sẽ có những hành động thông minh hơn so với ngươi phải không?"
Phù Nam Hoa thành thành thật thật trả lời: "Trừ lần đó ra, con thủy chung để tay lên ngực tự hỏi, nếu như lấy thân phận thành chủ Lão Long thành, đối với việc này, con nên làm như thế nào. Là lợi dụng việc công vào việc tư, hay là..."
Phù Nam Hoa thần sắc xấu hồ, không nói thêm gì đi nữa.
Phù Huề tán thưởng nói: "Như thế xem ra, ngày đó ta nói với ngươi những lời kia, ngươi thực sự nghe lọt vào tai. Tử tôn Phù gia không thể đợi cho đến ngày nào đó làm thành chủ, mới bắt đầu lấy thân phận thành chủ để làm việc, nếu chút tầm nhìn nhãn giới ấy cũng không có, cho dù là người mạnh nhất gia tộc, chỉ biết vì tư dục của bản thân, đánh đánh giết giết, hoành hành vô ky, một khi gặp gỡ tiên nhân Thượng ngũ cảnh chân chính, đừng nói là Phù gia, cả tòa Lão Long thành cũng không là cái gì."
Phù Nam Hoa quyết tâm, cắn răng nói: "Phụ thân, nhưng mà hôm nay cảnh giới con thấp kém, tương lai như thế nào có thể danh chính ngôn thuận kế thừa thành chủ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận