Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1804 - Hồ Thư Giản Cháy Nhà Ra Mặt Chuột (3)



Chương 1804 - Hồ Thư Giản Cháy Nhà Ra Mặt Chuột (3)




"Ta chỉ cảm thấy như ngước nhìn lên núi cao, nếu sau này thật sự có cơ hội cùng bọn họ đi chung một con đường, cho dù chỉ từ xa nhìn bóng lưng của những thiên sinh này, ta cũng sẽ cảm thấy... rất vinh dự."
"Tốt!"
Lão tiên sinh nới lỏng dây cương ngựa, thiếu niên thư đồng gánh đồ ở chỗ xa phía sau phủ đầy một lớp sương, mờ ảo và bất định.
Trần Bình An trên lưng ngựa tiếp tục cưỡi ngựa chậm rãi tiến về phía trong "giấc mơ" của mình, ngày càng đi xa hơn dọc theo Trà Mã cổ đạo.
Lão tiên sinh dừng lại bên đường, dáng người vẫn lúc ẩn lúc hiện như mây và khói.
Khi Trần Bình An ở trên ngựa rùng mình, hắn chợt nhận ra rằng trời đã khuya, một người và một ngựa đã đi ra khỏi núi, đi đến bên cạnh một con sông.
————
Vương triều Đại Ly, năm Vĩnh Gia thứ 12, ngày xuân phân.
(Tiết xuân phân rơi vào khoảng 20 và 21 tháng ba)
Khi mùa xuân đến, kỵ binh thứ ba Đại Ly của Tô Cao Sơn và Tào Bình đã tiến vào chiến trường, vương triều Chu Huỳnh bắt đầu lần lượt bại trận rút lui trên nhiều mặt trận, kinh thành bị bao vây, ngọc tỷ quân vương, thái miếu thần chủ của vương triều Chu Huỳnh chỉ trong chớp mắt sẽ phủ đầy bụi bặm.
Tuy nhiên, phiên vương Tống Trường Kính lại không tiến vào lãnh thổ của vương triều Chu Huỳnh, vào một ngày trong gió xuân, một thuyền lớn có cơ quan của Mặc gia hùng mạnh đi qua lãnh thổ của vương triều Chu Huỳnh và tiếp tục đi về phía nam.
Tống Trường Kính đứng ở khoang thuyển chính của mũi tàu, từ trên cao nhìn xuống mặt đất, liên tục có những kiếm tu rải rác, không muốn sống tạm bợ, cầm kiếm đứng lên tấn công "hạm đội" khổng lồ chưa từng xuất hiện trong lịch sử của Bảo Bình châu, phát động một cuộc tấn công, rồi lần lượt rơi xuống mà không có chút hồi hộp nào, như âm thanh của tiếng pháo đón xuân muộn màng trong ngõ hẻm, lại giống như tiếng gào thét của tiên hạc, xé nát bầu trời, khiến cho những ai trên mặt đất nhìn thấy cảnh tượng này và nghe thấy âm thanh tang thương của Chu Huỳnh đều đau đớn vô cùng.
[ v i p t r u y e n f u L L . n e t - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í ]
Tống Trường Kính vẫn còn mặc bộ áo lông cáo cũ kỹ, năm đó khi Hứa Nhược, một nhánh trong dòng họ của Mặc gia, chọn đặt cược vào Đại Ly, thực ra đã làm hai việc, một là liên thủ với gia tộc Âm Dương gia để bắt chước xây dựng một tòa Bạch Ngọc Kinh vô cùng trơ tráo, ngoài ra, Đại Ly còn thôn tính toàn bộ của cải trong đó có của vương triều Lô thị, đặc biệt là “tiền mua đường” của Ly Châu động thiên, ngoài ra còn tịch thu toàn bộ quốc khố lớn khắp miền Nam, đều dùng để chế tạo phi thuyền xuôi nam, đường đường là Đại Ly hùng vĩ, trong những năm gần đây, thế lực quốc gia tuy ở đỉnh cao, nhưng trên thực tế, hàng năm thu không đủ chi, dù vậy đến giờ vẫn nợ Mặc gia một khoản tiền lớn, nhất là khi dòng chính của Mặc gia lựa chọn Đại Ly, tiền bỏ ra như dòng nước chảy ào ào chứ không phải một con sông, con suối nhỏ chảy rả rích, nước sâu không có tiến, thậm chí có thể còn không phát ra âm thanh, quốc khố đã trống rỗng rồi.
Đối với Đại Ly, đặc biệt là đối với Hộ bộ mà nói, đây chính là một sự quyết đoán, càng là năng lực, vì sao quốc sư Thôi Sàm lại phải nhìn Hộ bộ thượng thư bằng con mắt khác? Ngay cả Tống Trường Kính và toàn bộ quân đội cũng sẵn sàng tỏ ra tôn trọng các quan viên của Hộ bộ, nguyên nhân sâu xa nằm ở đây, đương nhiên khi các kỵ binh đến Hộ bộ để xin quân lương thì sẽ không nể mặt, ai nấy cũng rất giỏi việc khóc cha khóc mẹ, giả vờ nghèo khổ, Tống Trường Kính đều nhìn thấy điều này, cũng không nghĩ rằng có vấn đề gì. Trong quá trình các văn võ quan viên của Đại Ly cãi vã tranh chấp, đụng chạm với nhau, cũng như thế hệ học giả trẻ vứt bút tòng quân, các con cháu ở biên quan đều lần lượt dấn thân vào chốn quan trường, giới tuyến văn võ trong triều đình Tống thị không ngừng bị xóa mờ, đó là một điều tốt.
Về phần công bộ có mối quan hệ thân thiết nhất với tu sĩ ở vùng ngoài của Mặc thị, lại càng lại là công thần ở phía sau không thể nào bỏ qua được.
Ngược lại, Lễ bộ và Lại bộ vốn có địa vị cao nhất một khi luận công nhận thưởng sẽ lại càng xấu hổ hơn nữa, cho nên trong chuyện tân bắc nhạc của Đại Ly và liên minh với Đại Tùy và cho sứ thần đến Đại Tùy, các quan viên của Lễ bộ mới không tiếc công sức xuất đầu lộ diện, không có cách nào, bây giờ nha môn càng lúc càng xa chiến trường, trước mặt triều đình tương lai trăm năm của Đại Ly thì cũng không tránh khỏi việc mất đi lòng tự tin, tiếng nói của bọn họ cũng không cất lớn lên được, thậm chí rất có khả năng bị nha môn sáu bộ khác nuốt sống, xâm nhập.
Suy cho cùng thì nha môn Hình bộ của Đại Ly đã có được thành tựu to lớn trong hoạt động gián điệp và lôi kéo các tu sĩ, không thể nào đánh giá thấp bọn họ được.
Vì vậy, Lễ bộ bây giờ đã có một số động thái nhỏ, sợ rằng khi mọi người đều đang mở rộng lãnh thổ, chỉ có mỗi bọn họ, nha môn được kính trọng nhất trong sáu bộ của Đại Ly trước đây, sẽ tụt lại phía sau, rơi vào cát bụi, trở thành một nha môn thanh thủy, bên trong chỉ có những người bị ghẻ lạnh, làm sao có thể thổi một luồng khí mới vào được, khi ngồi vững chắc vào địa vị cao quý và quyền lực của bộ đường thứ nhất Đại Ly thì liệu có thể có năm mới nào cũng có bầu không khí mới, số mệnh mới không?
(Nha môn thanh thủy: Dùng để hình dung công việc không được tiếp quản lượng tiền bạc lớn, vì thế mà không thể thu được lợi ích gì)
Chỉ còn Lại bộ gây chuyện ầm ĩ, bởi vì có Quan lão gia tử canh giữ, cho dù người của mình lúc đóng cửa lại có tranh cãi đến cỡ nào thì khi đi ra ngoài cũng vẫn cư xử đúng mực.



Bạn cần đăng nhập để bình luận