Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 628: Ra tay (1)

Chương 628: Ra tay (1)Chương 628: Ra tay (1)
Chương 623: Ra tay (1)
Trương Sơn nhìn theo hai vị thư sinh đi tới sương phòng hướng đối diện, đứng ở hành lang, đưa tay hướng ra phía ngoài, tiếp lấy một vốc nước mưa, suy nghĩ một phen, nghiêng tay đồ hết nước rồi quay về phòng ở, sau khi đóng cửa lại, dùng tay khô ráo kia lấy ra một tắm phù lục giấy vàng bình thường, Trương Sơn nhẹ giọng nói: "Nơi này quả nhiên có vấn đề, mưa có phần hơi 'Âm trằm', vô cùng có khả năng ản chứa sát khí, tắm phù lục này của tiêu đạo tên là Hỏa thiêu sát phù, rất bình thường, nhưng mà truyền bá rộng rãi là bởi vì nó có thể cảm giác được sát khí tồn tại nhát..."
Đạo nhân trẻ tuổi dùng hai ngón tay nhón lấy lá bùa, thầm đọc chú ngữ, sau đó dán mạnh vào trong lòng bàn tay ướt sũng kia, phù lục giấy vàng ở ngay trong lòng bàn tay Trương Sơn ầm ầm bốc cháy lên, nhanh chóng hóa thành tro tàn, đạo nhân trẻ tuổi sắc mặt ngưng trọng, quét tro tàn vào giữa chậu than.
Trần Bình An hỏi: "Tám linh phù này, bao nhiêu tiền?"
Đạo sĩ Trương Sơn không cảm thấy kỳ quái chút nào, còn trả lời thật tâm: "Loại linh phù bát nhập lưu này, như quan lại nhỏ chốn quan trường không được xem trọng, là đạo lý giống nhau. Cho nên giá rẻ tiền, phí tổn chỉ là một tám giấy vàng, cộng thêm công phu sao lục của một vị Luyện khí sĩ dưới ngũ cảnh, một văn tuyết hoa tiền có thể mua gần ba mươi tấm Thiêu sát phù, đổi thành bạc, cũng chính là ba lượng bạc một tắm, thật sự không đắt."
Trần Bình An gật gật đâu.
Về chuyện vẽ bùa, hắn từng chính mắt nhìn thấy sự huyền diệu của Phá chướng phù, lúc ấy ở trên sơn đạo bị giá y nữ quỷ mê hoặc, mọi người đi ở trên "đường Hoàng tuyền", lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm tương tự quỷ đánh tường, Lâm Thủ Nhất liền khống chế một tám Phá chướng phù thuộc sơn thủy phù, dẫn dắt mọi người đi về phía trước.
Sau đó ở trúc lâu Lạc Phách Sơn, Lý Hi Thánh vẽ “chữ” phù trên vách tường ở trúc lâu, chữ biến thành phù, thật ra thuộc loại tạo nghệ cùng cảnh giới cực cao, cuối cùng hắn nhờ thư đồng Thôi Tứ đưa cho Trần Bình An một quyển sách đạo gia phù lục nhập môn, một xấp lá bùa chát liệu khác nhau. Đương nhiên còn có cây viết "Phong Tuyết tiểu trùy" kia, giúp cho Trần Bình An nếu muốn khẩn cấp vẽ bùa, căn bản không cần sơn son mực án, thổi một hơi vào ngòi bút là có thể nhuận khai bút trùy.
Nhưng mà Trần Bình An lăn qua lộn lại, nhìn kỹ máy lần tập (Đan Thư Chân Tích) mỏng lét kia, vậy mà đã học xong năm sáu loại phù lục thô sơ nhất trên sách ghi lại, hơn nữa dựa theo lời trong bộ sách, thế nhân vẽ bùa tức là "Viết đan thư", chia làm cửu phẩm, Luyện khí sĩ thượng ngũ cảnh viết nhất nhị tam đan thư "Tam thượng phẩm", trong ngũ cảnh viết tứ ngũ lục "Trung tam phẩm đan thư", hạ ngũ cảnh viết thất bát cửu "Hạ tam phẩm đan thư", Trần Bình An tuy không phải Luyện khí sĩ, những mà dựa vào mười tám đình kiếm khí vận chuyên "Một hơi", một hơi lưu loát, cũng có thể viết thành một ít phù lục nhập môn trong Đan Thư Chân Tích ) , phù lục phẩm trật cao hơn nữa, đối với Trần Bình An khi đó mà nói, chính là hy vọng xa vời.
Lý Hi Thánh từng nói, vẽ bùa là luyện kiếm, cái này cũng là xuất phát từ ước nguyện ban đầu của Lý Hi Thánh cho ngươi con cá không bằng cho ngươi cần câu.
Nhưng mà Trần Bình An một đường nam hạ, vẫn là hy vọng chuyên tâm luyện quyền, chỉ tranh thủ thời gian rảnh viết ba loại phù lục, Súc địa phù, Dương khí thiêu đăng phù, Bảo tháp trấn yêu phù, mỗi loại hai ba tắm, để phòng bát trắc mà thôi. Súc địa phù có thể để cho Trần Bình An có thể ngay lập tức súc địa thành thốn (*), một bước bước ra có thể đi tới bát cứ nơi nào trong phạm vi mười trượng; Dương khí thiêu đăng phù là một loại sơn thủy phá chướng phù, đặt mình trong bãi tha ma cổ di chỉ, nếu như lại gặp phải tình cảnh quỷ đánh tường, sẽ có thể đi theo thiêu đăng phù thuận lợi đi khỏi mê chướng; còn Bảo tháp trấn yêu phù lại là một loại phù lục sát lực trọng đại, lá bùa vừa ra, là có thể từ không không xuất hiện một tòa linh lung bảo tháp, tạm thời giam giữ yêu tà trong đó, uy lực của lôi đình nội uấn, có thể quát hồn phách.
(*) Súc địa thành thốn là một phép thuật nghĩa là thu đất lại, từ vài dặm thành 1 thốn, như vây mình cất bước đi thì sẽ nhanh hơn rất nhiều, mỗi bước đi vài dặm. Ba cái đều nằm trong Đan Thư Chân Tích ) , phạm trù bình thường nhát kia, đánh giá không cao, chỉ có điển hình của lưu phái phù lục nào đó mới được ghi lại trong đó.
Đạo sĩ Trương Sơn đã uống rượu, tửu lượng không cao, nghĩ có Trần Bình An hỗ trợ gác đêm, hơn nữa thân thể vì tiết kiệm một viên hồi dương đan, để cho mưa to âm trầm gõ đánh lên người, sớm mỏi mệt không chịu nổi, liền chếch choáng ngủ mát.
Đối với gác đêm Trần Bình An lại quen thuộc vô cùng, uống từng ngụm nhỏ rượu, sau khi Trương Sơn ngủ say, đột nhiên quay đầu, nhìn phía cửa phòng góc chân tường bên kia.
Bên kia, chiếc ô che bị bỏ lại đang dựa nghiêng vào đó. Chiếc dù làm bằng giấy dầu này, ban đầu được khởi động trong tay thư sinh họ Lưu, sau khi tiến vào tòa nhà, là người đọc sách họ Sở bung dù đi tới đây.
Ô che im lặng tựa vào chân tường, mũi dù hướng xuống đất, cán dù hướng lên trên.
Cho dù là ô che giấy dầu được đặt như vậy, nhưng mà trên bề mặt, hầu như không có vết nước.
Cái này không hợp lý.
Hơn nữa Trần Bình An đã nhận ra một tia âm hàn khí, làm cho người ta lạnh cả lưng.
Vì thế Trần Bình An đứng lên, như là đã rượu nhiều rượu, bước chân xiêu xiêu vẹo vẹo, vừa đi vừa lâm bảm thầm oán: "Ai lại để ô che dựng chồng ngược như vậy chứ, nếu ở quê nhà mình, dám làm như thế, sẽ bị lão nhân mắng chết..."
Đến góc tường bên kia, Trần Bình An còn ợ hơi rượu một cái, đưa tay cầm lấy cán dù, muốn quay ngược dù giấy dầu lại, chỉ là chợt trong lúc đó, một tắm phù lục trượt khỏi tay áo, Trần Bình An ánh mắt nghiêm nghị, nào có nửa điểm say rượu đục ngầu, hai ngón tay nhanh như tia chớp nắm chặt tờ giấy kia, chính là Bảo tháp trấn yêu phù, bốp một cái đặt tại phía trên cán dù, một tòa lưu ly bảo tháp bảy màu hiện lên không trung, bảo quang vừa vặn che kín dù giấy dầu, văn lộ trên mặt dù vặn vẹo, nhất thời phát ra một trận tiếng vang xèo xèo, như vừa bỏ thịt mỡ vào nồi vậy.
Ánh sáng của bảo tháp lơ lửng dần ảm đạm đi rồi nhanh chóng tan thành mây khói.
Trần Bình An hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, tránh để mình học nghệ không tinh, bùa vẽ ra phẩm trật rất tháp, dễ bị sai sót, dứt khoát tế ra cùng lúc hai tắm trần yêu phù còn dư lại, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, dán ở phía trên dù giấy dầu, sau đó không cần mạnh mẽ lấy hơi như thế nào, Trần Bình An võ đạo tam cảnh đỉnh phong khí tùy tâm ý lưu chuyển, một thân quyền ý chợt bùng nổ, với khoảng cách quá ngắn, tấc quyền sức bật thật lớn, liên miên không dứt nện ở phía trên ba tắm trần yêu phù, quyền cương không hủy ô che chút nào, quyền ý mãnh liệt lại hầu như toàn bộ thẩm thấu vào bên trong ô che.
Đây là võ phu tam cảnh tầm thường, cùng tam cảnh do Thôi họ lão nhân dạy dỗ, giữa hai người khác nhau một trời một vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận