Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 631: Tiên Sư Giá Lâm (2)

Chương 631: Tiên Sư Giá Lâm (2)Chương 631: Tiên Sư Giá Lâm (2)
Chương 631: Tiên Sư Giá Lâm (2)
Hán tử râu quai nón tức giận đến hầu như muốn giơ chân, một đao bổ ra, khuynh lực hạ đao, hào quang nỗ mạnh, làm nổi lên cả sân đều sáng như ban ngày.
Đối với hắn mà nói, yêu ma quỷ quái, quấy phá nhân gian, chúng nó hành vi bạo ngược, lại làm người ta giận sôi, hán tử râu quai nón nhìn quen những chuyện cổ quái cùng thê thảm, cũng không sẽ quá mức khiếp sợ, bởi vì cho dù là thiên tính yêu ma quỷ quái, nếu chúng nó giúp mọi người làm điều tốt, đó mới là sự tình kỳ quái, cho nên hán tử râu quai nón cho tới bây giờ đều là kiệt lực đánh giết, sẽ không phẫn uất đến mức giống hôm nay. Nhưng mà một vị Luyện khí sĩ cải chính quy tà, ÿ thế hiếp người, mới để cho hán tử râu quai nón phẫn hận hành động.
Đao khách râu quai nón trong cơn nồi giận, khí thế kinh người, khí thịnh thì đao cường, huống chỉ cây bảo đao kia vốn là một món thần binh giang hồ tông sư đều phải thèm nhỏ dãi ba thước, trong lúc nhất thời bên trong sân, ánh đao sáng lạn, cương khí kích động, khiến cho những hạt mưa bất hạnh rơi vào tiểu viện, chưa chạm đến gạch xanh lát nền, cũng đã ở trên không trung hóa thành bột mịn.
Tuy sử ra tuyệt học sư môn, nhưng mà nam tử cổ trạch tinh thần uê oải quá mức, túi da mục như lão nhân gân đất xa trời, cảnh giới miễn cưỡng duy trì ở trên ngạch cửa ngũ cảnh, nhưng mà khí cơ sớm không còn được bao nhiêu, như lòng sông rộng lớn lại không có bao nhiêu khe nước nguồn nước, hầu như đã sắp khô cạn thấy đáy, cái này cũng khiến cho thanh từ bảo cáo phía trên thân kiếm, độ mạnh yếu gia tăng công phạt cho trường kiếm, hiệu quả rất nhỏ.
Lầu hai tú lâu, nữ quỷ mặc áo váy xanh đen, rốt cuộc không nhịn được phải hiện thân, nàng một tay che mặt, một tay đỡ lấy cột hành lang.
Cùng với sự xuất hiện của nàng, tường viện bên kia, còn có mặt đất trong viện, cột hành lang, từng nhánh từng nhánh cây thô to như cánh tay, như sàng nỏ bắn nhanh mũi tên tới.
Đao khách râu quai nón vốn đã ổn định chiếm thế thượng phong, nhất thời cực kỳ nguy hiểm, vẫn là vui mừng không sợ, thân hình vặn vẹo xê dịch ở trong viện, tránh thoát từng mũi từng mũi tên rễ cây, thuận tiện từng đao từng đao chặt đứt ám khí sát bên người mà tới, hán tử khí khái dũng cảm, thân hãm hiểm cảnh, lại cất tiếng cười to nói: "Lão yêu bà quả nhiên là thụ tinh quỷ mị! Tới rất tốt, Từ mỗ nhân sẽ chặt đứt toàn bộ căn tu của ngươi, đến lúc đó lưu ngươi một hơi, muốn ngươi nằm phơi nắng trơ trọi dưới ánh mặt trời mà chết!"
Một vị đạo nhân trẻ tuổi từ hành lang chạy vội mà đến, trên bắp về có dán có một đôi phù lục giấy vàng, khiến cho hắn bôn chạy như một trận thanh phong, làm cho người ta hoa cả mắt, đạo sĩ trẻ tuổi lưng đeo kiếm gỗ đào vừa bôn chạy, vừa hô lớn: "Từ đại hiệp, tiểu đạo đến trợ ngươi giết yêu!"
Đao khách râu quai nón bị một rễ cây đánh vào đầu vai, thân hình cao lớn nương theo trùng kích thật lớn, ở trên không trung xoay tròn một vòng, một đao chém đứt rễ cây kia, rễ cây té rớt xuống mặt đất phịch phịch không ngừng, mà những rễ cây bị chặt lùi về mặt tường kia, những chỗ bị vỡ có máu đen chảy ra, tản mát ra khí tức tanh hôi, hơn nữa nước mưa âm trầm, khiến cho trong sân chướng khí lan tràn, cũng may đại hán một thân võ đạo chân ý lưu chuyển không ngừng, tương đối hùng hậu, như một tầng kim quang che chở thể phách, mắt thấy đạo nhân trẻ tuổi tới đây giúp vui, hán tử râu quai nón phun ra một búng máu, tức cười nói: "Tiểu đạo sĩ, ý tốt tâm lĩnh! Nhưng mà chớ làm trở ngại chứ không giúp gì, mang theo bằng hữu ngươi cấp tốc rời khỏi tòa nhài Chỉ cần đi tới trấn nhỏ chuẩn bị mỹ tửu, khao Từ mỗ, đây là giúp đỡ thiên đại rồi!"
Đạo sĩ trẻ tuổi lại không muốn rời đi như vậy, chém giết yêu ma, vì dân trừ hại, nghĩa bát dung từ!
Thân là đệ tử nhát mạch bàng chỉ của Long Hỗ Sơn thiên sư phủ, cho dù quan hệ xa xôi đến máy, cho dù xa cách thiên sơn vạn thủy với Đạo giáo thánh địa kia, Trương Sơn hắn cho dù có bừa bãi vô danh, đạo pháp thiếu hụt đến máy, thì cũng là một trong ngàn vạn hậu tuyển của Trương gia chính thống thiên sư!
Đạo nhân trẻ tuổi hai chân dán phù lục, chính là Thần hành phù dùng số tiền lớn để mua, có thể chống đỡ ước chừng thời gian một nén nhang, Thần hành phù còn có tên là Giáp mã phù, ý nghĩa giống như tên gọi, có thể giúp người sử dụng hành tâu như tuấn mã, giống như thượng cổ thần nhân ngự phong tuần thú. Thần hành phù bởi vậy có thể tễ thân phẩm thứ bảy trong cửu giai lưu phẩm của phù lục đan thư, cho dù sang quý đến máy, đối với đạo nhân trẻ tuổi khiếm khuyết chiến lực, thể phách gây yếu mà nói là vật có giá trị.
Bắt giặc phải bắt người cầm đầu trước.
Đạo sĩ Trương Sơn hai ngón tay nhéo kiếm quyết, bôn tâu giữa hành lang, ngắng đầu nhìn phía lầu hai tú lâu, nói: “Lập tức tuân lệnh, đi!"
Kiếm gỗ đào sau lưng vù một cái, từ sau lưng đạo nhân trẻ tuổi bay vút mà ra, theo kiếm quyết song chỉ lay động rất nhỏ, nhưng cũng không phải thẳng tắp sát hướng thụ tỉnh nữ quỷ bên cột hành lang tú lâu kia, mà là vòng một vòng lớn, vẽ ra một đường cong tỉnh diệu, cuối cùng vòng qua cột hành lang, từ bên cạnh đâm tới phần mặt nữ quỷ.
Nữ quỷ chẳng những phải trợ giúp phu quân dưới lầu áp chế mũi nhọn bảo đao của đao khách râu quai nón, giờ phút này còn phải phân tâm đối phó chuôi kiếm gỗ đào phá không gào thét mà đến này, liền bát chấp một tay che dấu xấu xí dung nhan, thì ra một nửa khuôn mặt của nàng huyết nhục hư thối, giòi bọ lúc nhúc, bạch cốt lộ ra sầu thảm, nửa gương mặt đầy đủ dung nhan còn sót lại, cũng là đầy vết rạn như đồ sứ bị nứt, dung mạo này làm người ta buồn nôn ghê tởm, một vài phàm tục phu tử nhát gan, chỉ sợ sẽ bị hù chét tại chỗ. Vô sô nhánh cây màu xanh mảnh mai từ bên trong cột hành lang vỡ tan mà ra, gắt gao cuốn lấy chuôi kiếm gỗ đào chỉ kém một tấc thôi sẽ ghim vào khuôn mặt.
Trong khoảnh khắc đó, trên kiếm gỗ đào sáng lên một phù quang màu bạc cỡ bằng hạt đậu tương, lăn lộn quanh thân kiếm từ cao xuống thấp, một đốm linh quang tức phù đảm khiến cho nhánh cây này như gặp phải liệt hỏa, thiêu đốt xèo xèo, khói nhẹ từng trận.
Nữ quỷ như bị sét đánh, kêu rên một tiếng như bị xé rách tim phổi, nhanh chóng xoay cổ qua, không dám tiếp tục nhìn về đốm linh quang này, mạnh mẽ phát ống tay áo một cái, nhánh cây gần như cũng bị đốt cháy sém cuốn lấy kiếm gỗ đào, cùng nhau bị ngã vào bên trong khuê phòng tú lâu, sau khi nữ quỷ quay đầu, bởi vì động tác quá lớn, huyết khối cùng giòi bọ trên mặt cùng nhau rớt xuống mỹ nhân kháo, nữ quỷ khẽ khóc nức nở hẳn lên, không biết là đau đớn, hay là khổ SỞ.
"Oanh oanhl"”
Sau khi thấy một màn như vậy, nam tử cầm kiếm thở nhẹ ra tiếng, khó kìm lòng nổi, hô lên khuê danh nữ quỷ, nam tử đau lòng không thôi, buồn bã nói: "Các ngươi khinh người quá đáng! Vì sao lại cùng Dâm từ sơn thần cấu kết với nhau làm việc xấu, bức bách vợ chồng bọn ta như thế? !
Bạn cần đăng nhập để bình luận