Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 785: Chân Thành Động Lòng Người Cũn

Chương 785: Chân Thành Động Lòng Người CũnChương 785: Chân Thành Động Lòng Người Cũn
Chương 785: Chân Thành Động Lòng Người Cũng Tồn Thương Người (1)
Quả nhiên trước khi trời tối, Trần Bình An đã có được tin tức xác thực của hiệu thuốc bắc Khôi Trần, trừ địa chỉ trong thành, còn có chưởng quây hiệu thuốc bắc họ Trịnh, cửa hàng là tổ nghiệp của Phạm gia một trong năm thế gia vọng tộc Lão Long thành, Trịnh chưởng quây nói khẩu âm Đại Ly phương Bắc, bề ngoài tính tình thô bỉ, ham thích sắc đẹp, mỗi ngày thủ trong cửa hàng ngõ nhỏ hỗn ăn chờ chết, thực ra người này từng hai lần tiến vào Phạm phủ, Phạm gia đối với người này mười phản coi trọng, vô cùng có khả năng là võ đạo minh sư của cháu ruột Phạm gia Phạm Cao Thủy, về phần hình vẽ dung mạo của người này, phải đợi ngày mai mới có thể lấy được.
Trần Bình An thần sắc cổ quái, căn bản không cần tốn tâm tư đi đoán, chính là người trông cửa trấn nhỏ quê nhà Trịnh Đại Phong. Về phần Phạm gia lễ trọng Trịnh Đại Phong như thế, Trần Bình An không cảm thấy bát ngờ, một hán tử thường xuyên qua tay từng túi đồng tiền kim tinh, cho dù nhìn có không đứng đắn đến máy, thân phận thực sự khẳng định không đơn giản. Nếu không Dương lão nhân cũng sẽ không để cho hắn giúp mình loại trừ chân khí bát lưỡng phù.
Trừ điều đó ra, Tôn Gia Thụ cũng cho người mang đến đây hồ sơ ghi chép về hai chiếc độ thuyền Sơn Hải Quy cùng Quế Hoa Đảo, nói là để cho Trần Bình An hiểu hơn một chút về tin tức con đường hàng đạo, hàng trình vượt châu máy trăm vạn dặm, phong vân khó dò, không phải việc nhỏ. Ngoài thông tin độ thuyền còn kẹp theo một phong thư Tôn Gia Thụ tự tay viết cấp tốc, đại khái ý tứ chính là: lần này đi hướng Đảo Huyền sơn, độ thuyền, Trần Bình An ngươi lên độ thuyền Tôn gia ta, nhưng mà ưu khuyết giữa Quế Hoa Đảo khi so sánh với Sơn Hải Quy, ta cũng nói với ngươi rõ ràng.
Cái này nhìn như là một chuyện thực sự thừa hơi, hơn nữa dễ dàng vẽ rắn thêm chân, nhưng mà Trần Bình An xem xong thư, sau khi hơi cân nhắc, liền có phần bội phục đạo làm ăn của Tôn Gia Thụ. Đặt mình vào hoàn cảnh người khác, mình nếu là thương nhân có hàng hóa cần di chuyển quanh Lão Long thành, cũng nguyện ý hợp tác cùng người như Tôn gia.
Chẳng qua Trần Bình An đã nghĩ sai một điểm, đó chính là Tôn gia làm ăn lão luyện nơi Lão Long thành, dựa vào danh tiếng tổ tổ đời đời tích góp từng tí một, chứ không phải của cải, cho tới bây giờ là chọn lựa người khác trở thành bạn làm ăn của gia tộc, chứ không phải ai muốn buôn bán cùng Tôn gia đều có thể làm được, cho dù đối phương tiền tài quyền thế kinh người đến máy cũng không được.
Gia quy kỳ quái của Tôn gia cùng kỳ nhân quái thai của Phù gia, giống nhau nhiều.
Phá tứ cảnh, tìm hiệu thuốc bắc, chọn độ thuyền, liên tiếp đi làm ba chuyện lớn nhỏ, Trần Bình An ăn bữa tối, món canh hải vị giữa trưa đã đổi thành canh hải sản tươi, món này Trần Bình An ăn thật sự hăng hái, hạ đũa như bay, khó có được một bữa ăn no mười phẩần, Trần Bình An tản bộ dọc theo bờ sông, mặt trời chiều ngã về tây, phong cảnh hợp lòng người, Trần Bình An cảm thấy nơi này là một khối phúc địa của mình, về sau nếu còn có cơ hội, nhát định sẽ lại đến.
Trần Bình An đột nhiên có hứng thú câu cá, chạy về tổ trạch Tôn thị, hỏi một vị lão quản gia có cần câu không, cùng với gần đây tình hình cá câu như thế nào, giữa sông có cá lớn hay không, có cần kết vó hay không, lão nhân quen thuộc nơi đây cười nhất nhất giải thích, sau đó tự mình giúp Trần Bình An chuẩn bị thỏa đáng, hai người cùng đi tới điểm câu cá nơi bờ sông, lão quản gia nghe nói Trần Bình An muốn câu cá đêm đến khuya, vốn định giúp vị khách quý này dựng lều trại gần bờ, Trần Bình An vốn nghèo nên tuyệt không chú ý, đối với ăn, mặc, ở, đi lại, chưa từng có yêu cầu gì. Tất nhiên không muốn gật đầu đáp ứng, lão nhân cũng không bắt buộc, chậm rãi rời đi.
Trần Bình An không vội thả cần câu, mà bắt đầu ở bờ sông tới tới lui lui luyện tập đi cọc, sau khi đi cọc một canh giờ, lại ở bờ sông đứng cọc một canh giờ, lúc này mới bắt đầu câu cá đêm, Trần Bình An nhắm mắt lại, tùy tay ném cần, mồi câu tủm một tiếng rơi vào trong nước.
Gió nhẹ thổi phát cây cải dầu hoa, nhụy hoa run rẫy.
Nước sông chậm rãi chuyển dời, chảy về phía phương xa, trên mặt sông có thể thấy được gợn sóng, thủy mạch vô hình nơi đáy sông.
Sợi dây câu mỏng như sợi tóc nhẹ nhàng khẽ động, khi thì kéo căng ra khi thì chùng lại.
Trần Bình An cả đêm không hề động đậy, mặc cho cá nhỏ rỉa sạch mồi câu, cũng không có cá lớn mắc câu, sau đó cứ ngồi thiền như vậy tới hừng đông.
Khi Trần Bình An lòng có cảm ứng, quay đầu nhìn đông phương xa xa, trong khoảnh khắc hắn chậm rãi mở to mắt, thấy được một màn sáng lạn đời này chưa bao giờ được thấy.
Thánh nhân có câu, trong ánh bình minh khi ngày mới bắt đầu sẽ sinh ra xích hoàng khí.
Mắt thường phàm thai, ánh bình minh vốn chỉ là đỏ tươi mà thôi, nhưng mà Trần Bình An lại từ bên trong ánh bình minh bầu trời sáng lạn đông phương, nhìn thấy một dãi khí lưu kim hoàng sắc, khí tựa du long, chậm rãi du duệ ở trong mây lửa đỏ.
Trần Bình An thủy chung ngửa đầu nhìn ánh bình minh vạn trượng cùng khí vàng óng ánh, đối mặt hào quang chói mắt cùng khí lưu vàng óng ánh, Trần Bình An hai mắt hồn nhiên không cảm thấy có gì không khoẻ.
Không biết có phải là ảo giác hay không, Trần Bình An giống như nhận thấy được mây tía cuồn cuộn mà rơi, sau đó hắn hơi chấn động tâm thần, trong khoảnh khắc đó, lại có hơn mười đạo du long kim sắc mãnh liệt thoát ra, từ trên trời giáng xuống, lao thẳng về phía hắn, khí thế hùng hồ, tựa như muốn nghiền áp nhân gian vị dám can đảm đối diện dò xét chúng nó.
Những giao long này thế tới cực nhanh, Trần Bình An buông cần câu, đột nhiên đứng dậy, một thân quyền ý không tự chủ được mãnh liệt mà ra, che kín thân hình ngoại tại cùng khí phủ nội bộ, tâm tùy ý động, đối mặt khiêu khích, Trần Bình An chỉ cảm thấy giống như đối mặt lão nhân trúc lâu Lạc Phách Sơn, thiên đại địa đại, chỉ có quyền pháp lớn nhát, hắn nhát định phải ra quyền này!
Hơn mười con giao long màu vàng không có thân hình thực chát, đổ nhào thẳng xuống hướng Trần Bình An.
Trần Bình An không nói hai lời, chính là đưa tay đi quyền Vân Chưng Đại Trạch Thức, hai chân trước sau đạp lên mặt đất rộng nơi bờ sông, kình đạo xuyên thẳng xuống dưới hơn một trượng, chẳng những mặt đất đùng đùng rung động, liên miên không dứt, như sắm mùa xuân rộn ràng trên mặt đát, mặt nước nơi gần bờ cũng đồng thời khơi dậy từng trận hoa sóng, kích động đánh xô vào bờ bên kia.
Mùng Một cùng Mười Lăm đều lặng yên bắn ra khỏi hồ lô dưỡng kiếm, nhưng mà đều lười biếng tựa lên miệng hồ lô, giống như đang xem náo nhiệt, vẫn chưa xem những giao long màu vàng từ ánh bình minh tận trời bay vút xuống là kẻ địch.
Trần Bình An tâm thần đắm chìm trong quyền ý, cũng không biết mình tạo nên phiên dị tượng kinh người này, chỉ là đơn thuần cảm thấy nếu đã tễ thân tứ cảnh, ra quyền nên nhanh hơn, nhưng trước đó câu cá đêm, hắn thủy chung đang thích ứng thế giới mới mà mình vừa thấy, cùng với củng cố từng tòa từng tòa khí phủ đại môn và bình ổn đạo khí cơ gây sóng gió trong cơ thể kia, vẫn không có cơ hội đệ quyền nghiệm chứng, như vậy đến cùng là nhanh như thế nào, phải xem ngay lúc này đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận