Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 908: Cô Nương Xin Tự Trọng (2)

Chương 908: Cô Nương Xin Tự Trọng (2)Chương 908: Cô Nương Xin Tự Trọng (2)
Chương 908: Cô Nương Xin Tự Trọng (2)
Miệng nói toàn những lời ma quỷ, y còn đưa ra một bàn tay trắng nõn thon dài hơn cả con gái, ý đồ kéo lấy một cánh tay của Trần Bình An.
Trần Bình An nổi da gà khắp người, mặc kệ cái gì khách khí không khách khí, gạt tay kia của Lục Đài ra, nghiêm chỉnh nói: "Công tử... Lục cô nương xin tự trọng!"
Lục Đài phẫn nộ thu tay lại, đứng tại chỗ, cắn môi, ánh mắt u oán, lã chã chực khóc.
Trần Bình An xoay người bước đi.
Lục Đài như bóng với hình, Trần Bình An dừng bước y cũng dừng bước, Trần Bình An quay đầu, y cũng quay đầu, không biết từ nơi nào lấy ra một chiếc gương đồng nhỏ linh lung tinh xảo, giữa ngón tay còn kẹp một hộp son đang mở, như mỹ nhân ở khuê các đang soi gương trang điểm.
Hình ảnh này, Trần Bình An đã nhìn thấu y đến tận gốc rễ nên chỉ cảm thấy sợ đến nổi hét da gà, nhưng mà bốn phía rất nhiều nam tử Luyện khí sĩ, ánh mắt nhộn nhạo, một số Kim Đan Nguyên Anh đã có tuổi, đạo hạnh cao thâm, cho dù trước đó đã nhìn thấu thủ thuật che mắt của Lục Đài, biết được thân phận nam tử của y, nhưng ánh mắt vẫn là cực nóng.
Trên đường tu hành, từ từ trường sinh, không kiêng ky gì.
Lục Đài tựa như một tiêu nương đáng thương bị chồng ruồng bỏ, không dám oán giận điều gì với kẻ phụ lòng, chỉ dám lưu luyến đi theo như vậy mà thôi.
Tàm mắt bốn phía tràn ngập vẻ thích thú.
Trần Bình An chưa từng trải qua tình thế mắc ói muốn chết như thế này, bụng đây cơn tức, nhưng đành bó tay với Lục Đài này.
Nơi cửa ra phía trước không ngừng có người hư không tiêu thát, Trần Bình An mới ý thức được địa điểm lên độ thuyền Thôn Bảo Kình chính là một vài bức địa y cẩm tú trải trên đất, lúc ấy mua ngọc bài độ thuyền, phân thành ba loại "Vân Tại phong”,"Y Nỉ Viên”,"Bích Thủy Hồ, giá cả khác nhau, Trần Bình An chọn Bích Thủy Hồ ở giữa, lúc này nhìn ba bộ địa y, cảnh tượng kì dị, có mây mù ấn hiện, một ngọn núi đứng đơn độc, có sóng biển xanh mênh mông, từng tòa Ốc xa trên hò, chi chít như sao trên trời, có đình viện lầu các sắc màu rực rỡ.
"Lục cô nương” ở sau lưng cách đó không xa rụt rè giải thích: "Không thể nào lên thuyền từ miệng của Thôn Bảo Kình, độ thuyền Thôn Bảo Kình này quy mô rất lớn, số một ở Kim Giáp châu, trong cơ thể Thôn Bảo Kình có bố trí bốn tòa tiêu bí cảnh, ba tòa trong đó được chế tạo thành nơi ở cho hành khách, chiếc độ thuyền Thôn Bảo Kình của Lão Long thành, chỉ có một tòa bí cảnh, nếu đem ra so sánh, quả thực hèm kém. Ba tắm địa y này, thật ra chính là ba tắm Súc Địa phù phẩm trật cực cao, có thể giúp hành khách nối thẳng tới ba địa điểm."
Trần Bình An bừng tỉnh đại ngộ.
Về chuyện bí cảnh, bộ sách thần tiên Sơn Hải Chí) bao hàm toàn diện từng ghi chép lại, sau khi Trần Bình An đọc được, vì có đề cập đến động thiên phúc địa, thậm chí liên quan nhiều đến Ly Châu Động Thiên, cho nên Trần Bình An càng để tâm, còn cố ý đi tìm chưởng quày trẻ tuổi của khách sạn Quán Tước, thỉnh giáo một ít học vấn không có trên sách.
Người địa phương sinh trưởng ở Đảo Huyền sơn, bát luận tu vi cao thấp, gia thế tốt xáu trong lúc nói chuyên. thường thường đều là khẩu khí rất lớn, kiến thức đều rất rộng, Thánh nhân Thiên quân Địa tiên, mở miệng ra là nói, không hề kiêng kị. Nhưng những gì chứng kiến nghe thấy vừa rộng khắp vừa pha tạp, quả thật mạnh hơn bất cứ địa phương nào khác bên ngoài Đảo Huyền sơn.
Chưởng quầy trẻ tuổi vốn không thích nói chuyện máy, có lẽ vì xem Trần Bình An là quý nhân, lúc ấy hiếm hoi thoải mái tán gẫu một phen.
Rất nhiều động thiên phúc địa tự động xưa cũ mục nát, hoặc là bị ngoại lực phá hủy phá hư, sau khi vỡ vụn, thường thường sẽ lưu lại một ít địa giới lớn nhỏ không đồng nhất, không biết tung tích, cho nên được xưng là bí cảnh, thật ra cửa hàng bán Vong ưu tửu ở Đảo Huyền sơn kia chính là một khối bí cảnh Hoàng Lương Phúc Địa còn sót lại.
Những cơ duyên của người tu đạo thường thường ít khi nào rời xa bí cảnh. Bí cảnh vừa có thể dệt hoa trên gắm, cũng nhưng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, có thể nói, sự tồn tại của những bí cảnh to nhỏ để cho Luyện khí sĩ tràn ngập khát khao cùng hi vọng. Hầu như hơn phân nửa dã tu tán tu, sở dĩ có thể quật khởi, đều nhờ công thu hoạch bí cảnh.
Trong lúc vô tình xâm nhập một tòa bí cảnh chưa bị chiếm cứ, hoặc là thế ngoại đào nguyên cỏ cây tinh hoa, hoặc là nơi man di chướng khí mọc lan tràn, hoặc là động quật tiên nhân binh giải, vận khí tốt, sẽ có thể bước lên mây xanh, một bước lên trời, vận khí không tốt, nói không chừng sẽ chết già trong đó, hoặc là chịu tai họa bát ngờ, một thân di vật sau khi chết trở thành một trong những cơ duyên cho hậu nhân.
Trần Bình An thực sự muốn biết, sau khi Ly Châu Động Thiên vỡ vụn rơi xuống, có bí cảnh di lưu nhân gian hay không.
Sau này trở về có thể hỏi Ngụy Bách.
Lúc này, Trần Bình An đi tới mảnh địa y đi thông Bích Thủy Hà của Thôn Bảo Kình. Lục Đài ai thán một tiếng, bước chân nhanh, thanh thoát đi tới, ngăn trở đường đi của Trần Bình An, đưa tay ra: "Ta vốn cũng định đi hướng Bích Thủy Hò, ngươi đã chán ghét ta như thế, vậy ta sẽ không khiến ngươi chướng mắt thêm, ta có thể sửa lại chỗ ở, thêm chút tiền, tìm người đổi chỗ, đi hướng tòa Y Nỉ Viên nỗi danh đã lâu, hai ta cứ như vậy mỗi người đi một ngả, Trần Bình An, lúc trước ngươi nói có thể cho ta mượn một ít Tiểu thử tiền, còn giữ lời chứ? Bằng không ta sẽ không đi được tới Y Nỉ Viên..."
Một nam nhân yếu đuối đáng yêu, nhìn như thế nào cũng thấy sai sai.
Trần Bình An trực tiếp lấy ra một nắm lớn Tiểu Thử tiền đề phòng rủi ro, đến gần vài bước, nhanh chóng giao cho Lục Đài.
Chỉ cần người này không bám lấy mình nữa, để cho mình đi đường thoải mái luyện quyền cùng luyện kiếm, Trần Bình An nguyện ý tiêu hết số tiền này.
Lục Đài nhận lấy Tiểu Thử tiền, sau đó kinh ngạc nhìn phía Trần Bình An, một đôi mắt như làn thu thủy, tủi thân nói không nên lời, cuối cùng buồn bã xoay người, quá nửa là phải đi tìm người thương lượng đổi chỗ ở.
Sau khi Trần Bình An đi lên tấm súc địa phù cổ quái kia, nhìn thấy Lục Đài tươi cười hớn hớ, nháy mắt với hắn máy cái, giơ lên tấm ngọc bài mới đổi được trên tay, bên trên khắc hai chữ "Bích Thủy".
Thì ra Lục Đài không có tiền trong túi là thiên chân vạn xác, cho nên lúc trước chỉ có thể mua một tắm ngọc bài Vân Tại Phong rẻ tiền nhất, sau đó ba hoa chích choè nói những lời gạt người một phen, Trần Bình An cho y một nắm Tiểu Thử tiền...
Lục Đài bước chân nhẹ nhàng, hoạt bát vui tươi đi tới tấm địa y của Trần Bình An, dung nhan càng thêm kiều diễm.
Trước khi Trần Bình An biến mắt thân hình, không nhịn được mắng "Cô nương" kia một câu ông cố nội nhà ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận