Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 769: Lão Long Thành (1)

Chương 769: Lão Long Thành (1)Chương 769: Lão Long Thành (1)
Chương 769: Lão Long Thành (1)
Đông Bảo Bình châu mấy ngàn năm, phương bắc là Hoàng đề lưu thủy, phía cực nam có Phù gia thiết đả. (")
(*) Ngôi vị hoàng đế rồi cũng sẽ thay đổi như là nước chảy, chỉ có Phù gia là trường tồn bền bỉ.
Lão Long thành Phù gia rất có tiền bạc, như thế nào là có tiền? Chính là nói pháp bảo chỉ kém một bậc so với tiên binh đã có ba món, hơn nữa tất cả đều là dùng tiền mua, sau đó tương truyền từ đời này qua đời khác, mãi cho đến rơi vào tay đương nhiệm gia chủ Phù Huè, nghe nói hôm nay Phù gia đi Trung Thổ Thần Châu một chuyến, vừa trở về, lại có thêm một thanh bán tiên binh. Sự bát quá tam? Phù gia không chú ý điều này.
Phù gia có rất nhiều chuyện thú vị nhiều người thú vị, tỷ như cũng không tu soạn gia phổ, con cháu đặt tên xưa nay vốn tùy ý. Nữ tử Phù gia có địa vị cực cao, trên lịch sử nữ hào kiệt đảm nhiệm thành chủ, một đôi tay đếm không xuêể. Con cháu Phù gia có thể đọc sách mua sách trữ sách, từng tòa từng tòa tư gia thư lâu cất chứa số lượng rất nhiều những bản đơn bản tốt nhất Bảo Bình châu, nhưng mà cho dù những nhánh phụ Phù gia đã rời khỏi Lão Long thành cũng đều chưa bao giờ tham gia khoa cử, không làm võ tướng văn thần cho bất cứ một vị Hoàng đế quân chủ nào, chỉ việc nằm trong núi vàng núi bạc, ăn no chờ chết cũng không sao, lịch đại gia chủ đối với điều này không có thành kiến, đều nuôi hết.
Cho nên Phù gia có tiền, không chỉ có những đệ tử tuấn ngạn chơi cờ lợi hại nhất, thi họa song tuyệt, cằm kỹ nhập thần, còn có con cháu Phù thị viết sách dạy nấu ăn kinh điển nhát, xuất bản sơn thủy du ký thịnh hành nhất châu, ở bản đồ phương Bắc rộng lớn đã mua vô số đỉnh núi, nhưng lại để không chứ không kiến tạo tiên gia phủ đệ, cứ để hoang phé.
Quái nhân diệu nhân Phù gia thật sự rất nhiều.
Nhưng mà Phù gia có một cái gia quy, lôi đả bất động.
(sét đánh cũng không động đậy. Hình dung thái độ kiên định, không thể dao động).
Chỉ có người mạnh nhất gia tộc mới có thể mặc lão long bào tổ truyền.
Cửa ra nơi độ thuyền Dương Chi Đường ngừng lại, ở bên ngoài Lão Long thành hơn ba trăm dặm, không phải là nơi yên lặng sơn thủy địa thế thuận lợi gì, gần trăm chiếc độ thuyền các loại ngưng lại ở đây, tiếng động ồn ào sôi trào, người chật kín chỗ, lại có thợ thủ công Mặc gia tạo ra độ thuyền vật chét, cũng có độ thuyền tương tự cùng loại côn thuyền vật còn sống, rất kỳ quái, trong quá trình độ thuyền hạ xuống, Trần Bình An nhìn không chớp mắt.
Trước khi độ thuyền cập bờ, Trần Bình An chợt nghe nói được một câu nói, nói một phàm phu tục tử ở ngay trong thành, cả đời cũng không đi hết Lão Long thành. Trước đó khi ở trên độ thuyền, Trần Bình An ý đồ quan sát toàn cảnh Lão Long thành, lại phát hiện bị biển mây che lấp, có chút tiếc nuối. Bởi vì Lưu Bá Kiều xuất hiện, lão nhân phụ trách công việc trên độ thuyền Dương Chi Đường chủ động đi tới bên cạnh Trần Bình An, giải thích nghi hoặc cho hắn, thì ra biển mây cuồn cuộn này chính là một món bán tiên binh của Lão Long thành, nếu từ trong thành ngắng đầu nhìn trời, cũng sẽ không nhìn thấy nửa đám mây, lão nhân còn kế cho Trần Bình An một truyền thuyết kinh thế hãi tục.
Tương truyền tám trăm năm trước, từng có gần ngàn vị tu sĩ tà môn ma đạo, chậm rãi giết tới hướng Lão Long thành, trong đó có hai vị Luyện khí sĩ đứng đầu Địa tiên tọa trấn, Kim Đan Nguyên Anh cảnh, nhiều hơn mười người, nhóm những cường giả quyền khuynh một phương này, vì âm mưu chiếm cứ Lão Long thành, bí mật gầy dựng gần trăm năm, nội ứng ngoại hợp, mọi sự đã chuẩn bị, trong lúc đại quân tiếp cận, vừa vặn là lúc lão thành chủ qua đời, thời khắc máu chốt tân gia chủ chưa xuất hiện, Phù gia mười hai phòng trong Lão Long thành đã nội chiến, nguyên khí đại thương, nhất là hai vị Phù gia lão tổ, mỗi người giữ một món bán tiên binh, đánh cho nghiêng trời lệch đất, cho dù có tầng tầng lớp lớp thuật pháp cám ché, lực sát thương thật lớn áp chế bán tiên binh, vẫn là bị phá huỷ nửa tòa Lão Long thành.
Kết quả phút cuối cùng, xuất hiện một cô gái Luyện khí sĩ không biết từ đâu tới, giống như đang ngủ gà ngủ gật trên tầng mây Lão Long thành, sau khi nàng hiện thân, nhìn thoáng qua Lão Long thành dưới lòng bàn chân khói thuốc súng nồi lên bốn phía, lại nhìn thoáng qua hơn ngàn vị Luyện khí sĩ hội tụ, sau khi ngáp một cái, nàng liền đưa tay chụp một cái, biển mây trải dài phạm vi ngàn dặm, bị nàng ngưng tụ thành một hạt châu trong lòng bàn tay, ném vào trong miệng, sau đó nàng hắt xì.
Bên trong Nam Hải liền xuất hiện hơn trăm cả ngàn đạo cương phong long quyển, từ trên mặt biển thổi sang hướng bắc, đối với ma đạo Luyện khí sĩ Lão Long thành đang trong tình thế bắt buộc, không đề cập tới thật giả lẫn lộn, chỉ là Luyện khí sĩ dưới ngũ cảnh phụ trách phất cờ hò reo, riêng thần tiên trong ngũ cảnh thôi, đã bị từng đạo từng đạo cương phong thổi chết gần một nửa, sau đó, quần ma tránh được một kiếp hốt hoảng lui tán, sau lại bị Phù gia đã thế cục ồn định đuổi giết suốt trăm năm.
Trần Bình An nghe mà sửng sốt không ngừng.
Lão nhân cuối cùng cười tủm tỉm hỏi: "Như thế nào, công tử không tin?"
Trần Bình An lắc đầu, hắn đương nhiên không tin. Trên đời này làm gì có ai có thể chỉ dùng một phép thần thông đã thổi chết nhiều Luyện khí sĩ trong ngũ cảnh như vậy.
Lão nhân vuốt râu cười nói: "Thật ra ta cũng không tin. Cho dù là Thần Cáo tông thiên quân Kỳ Chân, Phong Tuyết miếu và Chân Võ sơn kiếm tiên cùng thánh nhân, liên thủ một kích, cũng không lý nào có uy thế cỡ này. Người đời sau diễn nghĩa thêm mắm dặm muối mà thôi, chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, những tích cũ hù dọa người khác thế này, vẫn phải khoa trương giống như ta vừa kể mới thú vị."
Cáo từ lão nhân, Trần Bình An xuống thuyền, từng cao lầu san sát nối tiếp nhau, đường cái rộng lớn đến không thể tưởng tượng vẫn có thể khiến người ta chen vai thích cánh mà đi, Trần Bình An bị cuốn vào trong đó, có chút đau đầu, bây giờ còn chưa tiến vào Lão Long thành mà đã như thế, sao còn có thể đi tìm hiệu thuốc bắc Khôi Trần cùng Trịnh Đại Phong. Irước đó khi nói chuyện phiếm cùng lão nhân Dương Chi Đường, Trần Bình An có dò hỏi chuyện Đảo Huyền sơn, muốn biết có độ thuyền vượt châu đi tới đó hay không, kết quả lão nhân vẻ mặt ngơ ngác, chỉ nói đương nhiên có nghe nói về Đảo Huyền sơn, sơn tự án của nhị đệ tử Đạo tổ, khí phách thật sự, một vị Đạo gia chưởng giáo thiên hạ nơi khác, thế mà có thể ở tòa Hạo Nhiên Thiên Hạ của chúng ta đóng xuống một cái định lớn như vậy, rõ ràng không xem những tượng thần thánh nhân được cung phụng trong văn miếu ra đỉnh rỉ gì.
Nhưng lão nhân chưa bao giờ nghe nói cửa ra Lão Long thành có độ thuyền đi hướng nơi này. Lão nhân thậm chí căn bản là không biết cụ thể vị trí của Đào Huyền sơn, chỉ nghe nói có vẻ gần nam Bà sa châu.
Cho nên Trần Bình An xuống thuyền rồi thì tựa như một con ruồi mắt đầu, chỉ có thể đi bước nào tính bước nấy, trước tiên thành thành thật thật đi hét ba trăm dặm đường, vào Lão Long thành rồi tính sau. Một đường đi một đường hỏi, sau khi xác định đại khái phương hướng không sai, Trần Bình An phát hiện dọc đại đạo trung ương, không có người đi bộ, rất nhiều chiếc xe lui tới, quay lại như gió, có xe ngựa bảo khí sáng lạn, tuấn mã kéo xe con nào con nấy thần tuần kỳ lạ, có người tọa ky lại là mãnh hồ, trường xà cùng đại quy tiên hạc, tuy mỗi người đều là Luyện khí sĩ, nhưng mà trên ngã tư đường ngay ngắn có trình tự, không có ai dám đánh thẳng về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận