Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 1527 - Thiếu Hiệp Gặp Đại Hiệp (3)



Chương 1527 - Thiếu Hiệp Gặp Đại Hiệp (3)




Những lúc như vậy, hà thần Thiết Khoán Hà tuyệt đối không dám mưu lợi bất chính, một đồng tiền cũng không lấy, chỉ là mỗi lần các tướng quân công khanh cùng đại quan hiển quý bên ngoài mang tiền đi cung phụng hiếu kính thần tiên Tử Dương phủ, sau khi rời núi bãi bình, sự việc thành công, sẽ có một khoản tiền nhang đèn không liên quan tới Tử Dương phủ được đưa đến miếu Tích Hương.
Tới gần Tử Dương phủ đệ.
Ngoài cửa phủ là một quảng trường làm bằng ngọc trắng
Nơi quảng trường mênh mông cuồn cuộn đầy những người đang đứng đợi lão tổ trở về Tử Dương phủ.
Tử Dương phủ phân chia thành nội môn và ngoại môn, tu sĩ nội môn là những đệ tử đích truyền của mạch lão tổ khai sơn Ngô Ý, cùng với các đời phủ chủ Tử Dương phủ và môn sinh đệ tử của họ, cộng thêm các vị cung phụng tuổi cao Long Môn cảnh, cùng với các tu sĩ thực quyền chấp chưởng xử lý sự vụ Quan hải cảnh. Ngoại môn thì tương đối pha tạp, trừ những luyện khí sĩ tư chất bình thường, còn có những sơn trạch dã tu, võ phu thuần túy đầu nhập vào Tử Dương phủ, cùng với các nô tỳ tạp dịch vân vân đời đời cống hiến vì Tử Dương phủ, ngoại môn vàng thau lẫn lộn, nhân số tất nhiên sẽ nhiều hơn rất nhiều so với luyện khí sĩ dốc lòng tu đạo.
Gần một ngàn người.
Ở trên quảng trường, mọi người đứng xếp hàng dựa theo thân phận địa vị từng người, vị trí không thể có chút sai lầm nào.
Có lẽ là vì không muốn Trần Bình An hiểu lầm là mình ra oai phủ đầu với bọn họ, Ngô Ý mỉm cười giải thích nói: “Ta đã hơn trăm năm không lộ diện ở Tử Dương phủ, thời trẻ ta từng tuyên bố với bên ngoài là sẽ lựa chọn một mảnh động thiên phúc địa, bế quan tu hành. Thật sự là ta thấy phiền với những chuyện nhân tình lui tới tránh còn không kịp kia, cho nên mới dứt khoát trốn đi không gặp bất luận kẻ nào.”
Khi Ngô Ý đi từ con đường đá xanh tới mép quảng trường bạch ngọc, mọi người không hẹn mà cùng quỳ xuống đất dập đầu, trăm miệng một lời hô to “Chúc mừng lão tổ xuất quan”.
Những lời này rơi vào bên tai Bùi Tiền thật không khác gì tiếng sét đánh.
Quang cảnh lớn như vậy, phô trương như vậy khiến Bùi Tiền nhìn mà hai mắt tỏa sáng.
Ngô Ý phất tay.
Bùi Tiền nhìn mà tấm tắc khen lạ, rõ ràng là ngàn hơn người đang cúi đầu quỳ trên mặt đất kia, lúc này lại giống như mọc mắt trên đầu, xôn xao đứng lên.
Ngô Ý lập tức đi tới trước, Trần Bình An liền cố ý đi chậm lại một chút, để tránh giảm bớt phong thái của lão tổ tông Tử Dương phủ, không ngờ Ngô Ý cũng theo đó mà dừng bước, dùng gợn sóng tâm hồ để nói với Trần Bình An, trong lời nói mang theo một ý cười chân thành: “Trần công tử không cần khách sáo như vậy, ngươi là khách quý trăm năm khó gặp của Tử Dương phủ, địa bàn nhỏ này của ta nằm ở nơi hương dã, rời xa thánh hiền, nhưng mà vẫn phải có đạo đãi khách. Cho nên Trần công tử cứ thoải mái sóng vai đồng hành cùng ta.”
Ngô Ý trời sinh tính kiêu căng, nổi tiếng là địa tiên kiệt ngạo khó thuần của Hoàng Đình quốc, miễn cưỡng mới phải đi gặp Trần Bình An, nhưng ngôn ngữ cử chỉ của Trần Bình An đều rất khéo léo, không hề ỷ vào mối quan hệ của hắn cùng phụ thân nàng, Tú Hổ lẫn Ngụy bách mà tác oai tác quái trước mặt nàng, điều này cũng khiến cho Ngô Y cảm thấy thoải mái hơn nhiều, thế cho nên mới nói với hắn những lời này.
Trần Bình An cười lắc đầu nói: “Ngô chân quân cả trăm năm nay mới lần đầu trở về tiên phủ, nếu là ngày thường, ta cũng sẽ cả gan sóng vai mà đi với Ngô chân quân, nhưng hôm nay tuyệt đối không được, mong Ngô chân quân đi trước một bước, chúng ta theo sau là được rồi.”
Ngô Ý cười cười, cũng không nài nỉ, một mình bước đi trước.
Hóa ra là một người trẻ tuổi biết chừng mực.
Nhưng mà lại hơi quá mức cứng nhắc cổ hủ, không khác gì so với phu tử học thục, không phản cảm, nhưng cũng không khiến nàng ưa thích.
Khi Ngô Ý bước tới, biển người trên quảng trường lập tức tách ra một con đường.
Chỉ có lục tục năm sáu người có tư cách đi ở phía sau Ngô Ý, ở Tử Dương phủ địa vị càng được tôn sùng, thì vị trí càng gần phía trước hơn, ví dụ như tu sĩ trung niên đi bên tay phải Trần Bình An, đó là phủ chủ đương nhiệm của Tử Dương phủ, là một vị địa tiên Kim Đan cảnh, mà hai tu sĩ gần như đi ngang hàng với đám Bùi Tiền Chu Liễm và Thạch Nhu kia, là hai lão tu sĩ Long Môn cảnh có bối phận còn cao hơn so với phủ chủ Tử Dương phủ, một người quản lý thưởng phạt, một người quản lý tiền, cho nên phủ chủ Tử Dương phủ xưa nay chỉ có hư danh chứ không có thực quyền, đơn giản là nhân vật giao tiếp bên ngoài với triều đình Hoàng Đình quốc cùng với các đỉnh núi động phủ khác mà thôi.
Nhưng mà các đời phủ chủ Tử Dương phủ, tổng cộng bảy người thì chỉ có một người là dựa vào tư chất thiên phú tự mình bước lên Lục Địa Thần Tiên, còn lại sáu người kia, giống như vị đang ở đây, đều là dựa vào Tử Dương phủ đập tiền thần tiên mà lên được tới cảnh giới này, chiến lực thật sự còn kém xa những Kim đan địa tiên trong các đại tông môn, đặc biệt là những dã tu Địa Tiên đi con đường máu.
Nội tình Tử Dương phủ đương nhiên không chỉ như vậy, còn có vài vị phủ chủ tiền nhiệm, hoặc là những đệ tử Ngô Ý thu nhận thời trẻ, sư tổ đời sau Tử Dương phủ đang bế quan, cũng có một ít tu sĩ tuổi xế chiều, đại đạo vô vọng, một viên Kim Đan đã bị thời gian nước chảy mài mòn đến hủ bại bất kham, chỉ có thể núp trong vài tòa phủ đệ linh khí dư thừa ở Tử Dương phủ, như người bệnh nằm trên giường ngậm nhân sâm kéo dài hơi tàn, lánh đời không ra ngoài.
Tất cả mọi người trong Tử Dương phủ đều đang phỏng đoán thân phận người trẻ tuổi đeo rương trúc kia.
Chẳng lẽ là đệ tử mà Động Linh lão tổ mới thu nhận ở bên ngoài? Như vậy có khi nào là ứng viên cho vị trí phủ chủ đời tiếp theo không?
Ngô Ý dẫn theo Trần Bình An đi vào Tử Dương phủ, trực tiếp đi tới tòa Tử Khí cung ở giữa kia, dặn dò phủ chủ tối nay phải thiết đãi yến hội, để đón gió tẩy trần cho khách quý.
Sau khi vào Tử Khí cung rồi, Ngô Ý bèn để mọi người đi tới Kiếm Sất đường chờ đợi, nàng nói muốn tự mình sắp xếp nơi ăn chốn ở cho Trần công tử. (Sất có nghĩa là quát)
Khách quý?
Đoàn người đưa mắt nhìn nhau.
Chẳng lẽ là đệ tử đích truyền của địa tiên Nguyên Anh nào của Đại Ly, hoặc con cháu hào phiệt của hai họ Viên Tào thượng trụ quốc Đại Ly?



Bạn cần đăng nhập để bình luận