Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 827: Một Chiếc Thuyền Con, Chỉ Có Thiê

Chương 827: Một Chiếc Thuyền Con, Chỉ Có ThiêChương 827: Một Chiếc Thuyền Con, Chỉ Có Thiê
Chương 827: Một Chiếc Thuyền Con, Chỉ Có Thiếu Niên (3)
Quế hoa tiểu nương Kim Túc sẽ đúng giờ đưa tới một ngày ba bữa, điều khiến cho vị nữ tử này như trút được gánh nặng là Trần Bình An không được một tấc lại muốn tiến một thước, thực sự xem nàng là tỷ nữ nha hoàn bưng trà đưa nước, không bắt nàng hầu hạ tắm rửa thay quần áo, bằng không nàng thật sự đúng là phải đau đầu. Cho dù là thay mới nước trong thùng ngâm dược liệu, vẫn là Trần Bình An tự lực cánh sinh, điều này làm cho Kim Túc đối với vị Phạm thị quế khách tuổi còn trẻ này, cuối cùng sinh ra một tia hảo cảm.
Tiếp nữa chính là tiểu viện Khuê Mạch chưng cất quế hoa tiểu nhưỡng, cần dăm ba hôm bổ sung một lần.
Với thân phận của Kim Túc, không phải là không thể một hơi mang đến cho tiểu viện mấy chục vò rượu nguyên chất, nhưng mà cuối cùng nàng vẫn là bỏ qua việc làm một thể cho nhàn thân này, chính là hy vọng nương cơ hội gặp mặt nhiều lần, nhìn ra sâu cạn của vị thiếu niên ngoại hương kia. Dù sao một lần vượt biển đi xa, đối với những quế hoa tiểu nương các nàng đã sớm quen thuộc hàng tuyến mà nói là hơi buồn tẻ chán nản, cái gọi là mười cảnh của Quế Hoa Đảo, tỷ như Minh nguyệt cộng triều sinh, y hi có thể thấy được ảo ảnh giữa trăng sinh quế thụ, huyễn hóa ra kỳ cảnh cổ đại cung khuyết, trên biển đàn phi ngư vòn quanh Quế Hoa Đảo, vân vân, mới nhìn sẽ thấy kinh diễm bội phần, thậm chí sẽ làm người ta chủ động bỏ tiền thuê họa sĩ dùng ngòi bút lưu lại từng bức họa cảnh đẹp, nhưng thật ra xem nhiều cũng sẽ rất khó lôi cuốn vào cảnh ngoạn mục. Một vài người lạ việc lạ phát sinh ở bên cạnh Quế Hoa Đảo, ngược lại càng có thể để cho các nàng quế hoa tiểu nương này cảm thấy thú vị hơn. Hiện tại Trần Bình An mỗi ngày sẽ rời giường vào đầu giờ mão, trời còn chưa sáng, trước tiên luyện tập lục bộ tâu thung ước chừng một canh giờ, lão kiếm tu Mã Trí sẽ lộ diện vào tầm giờ Thìn, ung dung uống một bình quế hoa tiểu nhưỡng, đợi cho Trần Bình An luyện xong bài quyền bình thường kia, hoặc chuẩn xác mà nói là Trần Bình An chờ lão nhân uống xong một bầu rượu, cũng gần như vừa vặn là lúc Kim Túc đưa tới hộp thức ăn đựng bữa sáng, mát chừng nửa giờ đồng hồ, trong lúc đó Mã Trí sẽ nói đại khái một chút về hôm nay xuất kiếm lực đạo nặng nhẹ, nguyên do trọng điểm kiếm ý, cùng một ít kỳ văn thú sự có liên quan đến kiếm tu thiên hạ.
Sau đó Trần Bình An sẽ trả lại hộp đựng thức ăn cho Kim Túc đang chờ ở cửa viện, phần lớn là nói một tiếng cảm ơn mà thôi, nếu tiêu viện Khuê Mạch cần thêm rượu, cũng sẽ không thẹn thùng, nói thẳng cùng với cô gái trẻ tuổi kia là được.
Một ngày tu hành, Mã Trí đề nghị sẽ từ dễ đến khó, Trần Bình An trước tiên luyện tập kiếm chiêu tong bản Kiếm Thuật Chính Kinh) , buổi sáng hai canh giờ, trong lúc đó Mã Trí sẽ bát thình lình xuất kiếm, cố ý phá hỏng kiếm chiêu lưu loát liền mạch của Trần Bình An, cho nên Trần Bình An mài dũa Tuyết Băng Thức, Trần Thần Đầu ở bên trong bốn loại kiếm chiêu, càng cần trong mọi thời khắc lưu tâm một vị kiếm tu Kim Đan tập kích quấy rồi, ngẫu nhiên Mã Trí sẽ dứt khoát đẩy phần cùng thử kiếm của buổi chiều lên buổi sáng.
Trước cuối buổi trưa, hai người nhất định sẽ giải quyết cơm trưa, sau đó bắt đầu buổi chiều luận bàn thử kiếm, hôm nay Mã Trí đã lặng lẽ tăng cảnh giới từ kiếm tu Động Phủ cảnh lên tới cảnh thứ bảy Quan Hải cảnh, ngồi ở bên cạnh bàn đá, tự rót tự uống, xuất kiếm không ngừng, khống chế phi kiếm bản mạng Lương Âm ám sát Trần Bình An, tùy tiện Trần Bình An lấy thủ đoạn gì nghênh địch, là tư thế quyền phong cách cổ xưa khí thế dọa người, hay là bốn chiêu công thủ mới học được từ Kiếm Thuật Chính Kinh) , hoặc là một loạt vương bát quyền loạn quyền đánh chết lão sư phụ, Mã Trí chưa bao giờ quan tâm điều này, chỉ cần Trần Bình An ngươi lẫn trốn được Lương Âm tấn mãnh cực nhanh khắp sân, hoặc là một quyền đánh lui thanh phi kiếm bản mạng kia là thành công.
Thường thường mỗi buổi chiều không đợi luyện kiếm xong, Trần Bình An cũng đã da tróc thịt bong, quân áo tả tơi.
Có vài thời điểm Mã Trí sẽ hoãn lại tốc độ xuất kiếm, buông tha một chiêu cho Trần Bình An đang chật vật không chịu nồi, uống thêm máy hớp rượu, trên bàn những đĩa thức ăn như đậu phộng rang ớt, nghêu hấp xả, cá cơm chiên giòn, gỏi tai heo cũng đủ cho lão nhân nhắm rượu. Nhưng mà mỗi lần Trần Bình An khó khăn lắm mới thở ra một hơi, lão nhân tiếp theo chợt xuất kiếm, tất nhiên lôi đình vạn quân, khả năng lúc ấy lão nhân miệng còn đang nhai cá cơm giòn rụm. Trần Bình An lại bị một kiếm tấn mãnh đâm vào trái tim, phi kiếm họa hình cung quay về, lại từ sau lưng đâm thủng hậu tâm Trần Bình An, sau đó lão nhân sẽ cười nhạo nói: "Nếu không phải phi kiếm hóa hư, ngươi đã chết hai lần. Sẽ không còn được thưởng thức món cá cơm khô này, Trần Bình An, cho dù chỉ là vì đĩa đồ nhậu ngon lành này, ngươi cũng nên có gắng nhiều hơn a."
Đề đảm bảo luyện kiếm được liên tục, tiểu viện Khuê Mạch không có bữa tối, chỉ có ăn khuya, Kim Túc chỉ cần đem hộp thức ăn đặt ở cửa viện là được.
Thông thường khi giờ Dậu qua đi, Trần Bình An sẽ phải đứng yên chịu đánh, mượn dùng phi kiếm Lương Ấm ở bên trong thần hồn "băng qua hành lang, lượn qua cầu","rong ruồi dịch lộ”, nhào nặn độ dày cùng độ dẻo dai của ba hồn.
Lão kiếm tu gần đây đã không còn giải thích tỉ mỉ pháp môn xuất kiếm với hắn, chỉ là cần thận đắn đo đúng mực, để cho Trần Bình An tinh tế nhám nuốt phần khổ sở kia là được.
Trần Bình An vừa thích vừa không thích nhất quãng thời gian này, thích là biết phần ma luyện này có lợi lớn nhất cho tu hành võ đạo, không thích là vì luôn khiến cho hắn nhớ lại những đau khổ ở trúc lâu Lạc Phách Sơn, cũng may lão kiếm tu ra tay có vẻ hàm súc, so với lão nhân chân trần đại khai đại hợp, giống như thủ đoạn tàn nhẫn của thiên đình thần nhân chủy sát phàm phu tục tử thì thoải mái hơn rất nhiều, Trần Bình An chẳng những chịu đựng được, lại còn có thể nhân cơ hội này, luyện tập lục bộ tâu thung cùng hai kiếm chiêu thủ thé, Sơn Nhạc Thức cùng Phi Giáp Thức trong Kiếm Thuật Chính Kinh) , so với tự mình tu hành lửa nhỏ lâu chín, có lão kiếm tu hỗ trợ, không khác gì lửa to nấu nhanh, làm ít được nhiều.
Nhưng mà lâu ngày, Trần Bình An cái khó ló cái khôn đã mày mò ra được một chuyện thú vị, đó chính là Tuyết Băng Thức xuất kiếm tấn mãnh lại phức tạp, phối hợp với nỗi đau phi kiếm lão kiếm tu mổ bụng rạch bụng, xé gan xé ruột, chỉ cần cắn răng kiên trì, xuất kiếm sẽ nhanh hơn, lĩnh hội đối với kiếm thuật công chiêu này, Trần Bình An tiền triển thần tốc, càng về sau, mỗi lần Trần Bình An "cầm kiếm" đánh ra Tuyết Băng Thức, ngay cả chính hắn đều cảm thấy chỉ cần trong tay thực sự có một thanh thần binh lợi khí, thật sự sẽ có vài phần khí tượng kiếm khí quang hàn tận trời, nói không chừng thật sự đúng là có thể lẫm lẫm chiếu khắp tiểu viện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận