Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 731: Trước Thiên Quân Vạn Mã, Ta Uốnc

Chương 731: Trước Thiên Quân Vạn Mã, Ta UốncChương 731: Trước Thiên Quân Vạn Mã, Ta Uốnc
Chương 731: Trước Thiên Quân Vạn Mã, Ta Uống Một Ngụm Rượu (5)
Lão nhân họ Thôi ở trúc lâu Lạc Phách Sơn quen mặc áo vải thô đi chân trần, sau chuyến bái phỏng của đạo nhân Liên Hoa Quan Lục Trầm, đã thay đổi tính tình, thay thanh sam văn khăn của người đọc sách, tự mình làm một cây trúc trượng hành tâu núi rừng, một đôi guốc gỗ lên núi, thường xuyên xuống núi đi mua sách cổ và đồ dùng văn phòng, bố trí lầu hai trúc lâu giống như thư phòng thư hương môn đệ, mỗi khi có thời gian rảnh liền đề bút thi họa.
Tiểu đồng áo xanh cùng nữ đồng váy hồng nhìn thấy mà hai mặt nhìn nhau, cho rằng lão đầu tâu hỏa nhập ma, sau lại nữ đồng váy hồng nhìn thấy chữ viết thư pháp của lão nhân, thường xuyên bắt chuyện với lão nhân, mới phát hiện thì ra lão nhân là đại nho chân chính, cầm kỳ thư họa đều là nhất tuyệt, đối với học vấn Nho gia chính thống, công phu rất sâu.
Tiểu đồng áo xanh là người vô tâm vô phé lại sợ sống sợ chết, một lòng một dạ muốn lão nhân cố gắng luyện võ, sớm trở thành đại lão võ lực có một không hai tại tòa tiểu thiên địa này, mình mới có thể an tâm, thế nên thường xuyên nói bóng nói gió với lão nhân, nói Long Tuyền quận tàng long ngọa hổ, không thể khinh thường, tận tình khuyên răn rằng giang hồ Đại Ly muôn hình vạn trạng, vẫn là phải dựa vào một thân tu vi sơn điên đỉnh cao mới có thể kinh sợ đồ đệ tiết tiêu. Chỉ tiếc lão nhân căn bản không muốn để ý tới người kia, nhiều nhất chỉ là nói chuyện phiếm với nữ đồng váy hồng muốn lãnh giáo học vấn, đối với cái gọi là võ đạo, giống như cho dù rơi trên đất cũng không nhặt lên nữa. Tiểu đồng áo xanh có khóc cũng không làm được gì, ai thán cầu người không bằng cầu mình, đành phải tiếp tục cần cù tu hành, kiệt lực tiêu hóa hai viên xà đảm thạch đã ăn vào trong bụng.
Gần đây Ngụy Bách bắc nhạc chính thần tân tấn đi tới đi lui vô cùng bận rộn nhưng vẫn sẽ thường xuyên đi vào trúc lâu, thăm thú chiếc ao nhỏ đã ném vào đó một hạt giống tử kim liên hoa.
Trừ hạt mầm tử kim liên hoa lưu lại Lạc Phách Sơn, Trần Bình An lúc ấy nghe Ngụy Bách đề nghị, nếu đã là chủ nhân của Lạc Phách Sơn, thì phải để lại một nhàn chương ở lầu một trúc lâu, làm vật áp thắng sơn thủy. Con dấu chính là "Trần thập nhát" do Tề Tĩnh Xuân khắc dấu, cũng không có huyền cơ, chỉ là lúc ấy Tề Tĩnh Xuân cho Trần Bình An một phần nguyện cảnh tốt đẹp mà thôi.
Phía trên cảnh thứ mười võ đạo chỉ cảnh, vừa là nhân gian võ thân, nhưng cũng là cùng sóng vai mà đứng với Luyện khí sĩ đỉnh núi trên đời này.
Nữ đồng váy hồng coi trọng điều này tột đỉnh, hầu như còn hơn cả rương sách thiếu niên Thôi Sàm phó thác cho hắn, mỗi ngày sớm tối ba lượt, nàng đều vụng trộm lấy ra con dấu nhỏ lão gia nhà mình dạy cho nàng, dùng khăn tơ lụa cẩn thận lau chùi. Mặc kệ tiểu đồng áo xanh lừa gạt như thế nào, nàng cũng không cho phép hắn mảy may nhúng tay vào.
Hôm nay nữ đồng váy hồng xuất thân Chi Lan lâu Hoàng Đình quốc, mượn sức xà đảm thạch Trần Bình An đưa tặng, đã phá vỡ ngạch cửa dưới ngũ cảnh cuối cùng, tễ thân cảnh đầu tiên trong ngũ cảnh, Động Phủ Cảnh. Phía sau cảnh thứ bảy Quan Hải Cảnh, cảnh thứ tám Long Môn Cảnh, thứ chín Kim Đan cảnh, thứ mười Nguyên Anh cảnh, vẫn như cũ là đại đạo từ từ, xa xa chưa thê thành công.
Chẳng qua so sánh với tiểu đồng áo xanh đột nhiên sắp hăng hái tiến tới Quan Hải Cảnh, nữ đồng váy hồng càng thêm thuận theo tự nhiên, trừ mỗi ngày quét dọn trúc lâu đến không còn hạt bụi nhỏ, thì chính là đọc sách ngắm nhìn phong cảnh, tâm cảnh điềm đạm, so với thủy xà ngự giang tâm tính hung hãn, hỏa mãng thư lâu do tinh mị hóa thân càng thêm thong dong tùy ý.
Vì thế hôm nay đổi lại thành tiểu đồng áo xanh chán ghét nàng ngu dốt lười nhác, không biết tiến thủ.
Màn đêm hôm nay, tiểu đồng áo xanh ở bên sườn núi nhập định tu hành, nữ đồng váy hồng ngồi trên trúc ghế nhỏ cắn hạt dưa, lão nhân họ Thôi xuống lầu, kéo chiếc ghế trúc dài đến ngồi bên cạnh nữ đồng, nhẹ giọng nói: "Ngàn năm Thôi thị, thư hương môn đệ hạng nhất Bảo Bình châu, cũng chưa có thể dựng dục ra một hỏa mãng nhanh nhạy như ngươi, bởi vậy có thể thấy được, chuyện cơ duyên cầu mãi cũng không được."
Nữ đồng váy hồng nhu thuận cười, hỏi: "Thôi gia gia, ngươi nói lão gia ta hôm nay đã phá cảnh chưa?"
Lão nhân hả hê nói: "Võ đạo tam cảnh mạnh nhất do lão phu tự tay mài dũa, sao có thể dễ phá như vậy, nhắm chừng còn sớm, nói không chừng đến Lão Long thành phía cực nam, cảnh giới Trần Bình An vẫn là không chút sứt mẻ, thành thành thật thật đợi ở bình cảnh tam cảnh, mỗi ngày sầu uống rượu giải sầu, sau đó biến thành một tiểu tửu quỷ ý chí tinh thần sa sút."
Nữ đồng váy hồng nhỏ giọng thầm oán nói: "Quyền của lão gia nhà ta, một nửa xem như do Thôi gia gia ông dạy, lão gia không phá cảnh, sao ông có thể vụng trộm vui vẻ như vậy chứ?"
Lão nhân ha ha cười nói: "Ngươi a, không phải người trong võ đạo bọn ta, không biết phân lượng của cách nói 'Thế gian tam cảnh mạnh nhất', lão phu lúc ấy một quyền đánh giết Tôn Thúc Kiên lục cảnh đỉnh phong Thôi thị cung phụng, chỉ dùng năng lực thượng ngũ cảnh, vì sao? Chính bởi vì võ phu có trụ cột dày, trụ cột mà kém, giống như lầu cao gió thổi liền liêu xiêu, trụ cột vững chắc thì sẽ như một tòa danh sơn đại nhạc, sừng sững đứng trên đại địa, một chút gió táp mưa sa không coi là cái gì, gãi ngứa mà thôi."
Nữ đồng váy hồng ưu sâu nói: "Lão gia nhà ta bên cạnh không có người chăm sóc, xuất môn ra ngoài, chuyện gì cũng phải tự mình làm, có khi nào làm chậm trễ hắn luyện quyền không?"
Lão nhân liếc nhìn bóng lưng tiểu đồng áo xanh, lại thu hồi tầm mắt, nhìn tiểu nữ đồng vẻ mặt sâu lo, cảm khái nói: "Có thể khiến cho hai người các ngươi ở chung mà không đánh nhau, cũng coi như Trần Bình An biết cách dạy dỗ. Không biết về sau gia đại nghiệp đại, Trần Bình An có còn có thể, đối nhân xử thế, công chính ngang hàng như thế hay không. Cửa nhỏ nhà nghèo quy củ tốt hay không, cùng hào phiệt thế tộc gia phong chính bát chính, khi bắt tay vào xử lý là hai việc khác nhau."
Nữ đồng váy hồng ngắng đầu lên, thiên chân khả ái nói: "Thực sự nếu như có một ngày như vậy, Thôi gia gia ông sẽ giúp đỡ lão gia nhà ta một chút chứ?”
Lão nhân sờ sờ đầu tiểu hỏa mãng,"Có những việc nhà, người ngoài không giúp được."
Lão nhân chậm rãi đứng lên, đưa tay chỉ hướng xa xa,"Thử nghĩ đi, nếu thực sự có một ngày như vậy, Trần Bình An khai tông lập phái, có ngươi cùng tiểu thủy xà, có Kỳ Đôn sơn hắc xà nơi bụng có kim tuyến, mọc ra bốn móng giao trảo, có nhiều đỉnh núi như vậy, một khi về sau mỗi đỉnh núi đều có cao nhân tọa trấn trong đó, tỷ như người nhận Trần Bình An là tiên sinh... Còn có bọn nhỏ kêu Trần Bình An là tiểu sư thúc, sau đó các ngươi cũng thành tiên gia phủ đệ trong mắt thế nhân, có tông môn trưởng lão, phải thu đệ tử môn sinh, dưới trướng Trần Bình An sẽ hội tụ mười người, trăm người thậm chí ngàn người vạn người, một khi người trong nhà có phân tranh mâu thuẫn, Trần Bình An hắn lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, sẽ không còn là chuyện một quyền một kiếm có thể giải quyết, nên xử trí như thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận