Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 677: Hàng Phục (3)

Chương 677: Hàng Phục (3)Chương 677: Hàng Phục (3)
Chương 677: Hàng Phục (3)
Phụ nhân nói xong lại duỗi ra một bàn tay khác, kéo xuống tám da mặt thứ hai, vung lên trên bàn.
Ba người nhất thời ngạc nhiên, nuốt nuốt nước miếng.
Lão nương này lại rất xinh đẹp a, ba người bắt đầu không hẹn mà cùng khẩn cầu chớ có tắm da mặt thứ ba, vì thế khi phụ nhân lại nâng lên cánh tay, ba người trong lòng yên lặng kêu rên, sặc, kỳ thật là một sửu bát quái, không ngờ phụ nhân dung mạo yêu diễm liếc mắt đưa tình với bọn hắn, nũng nịu nói: "Hết rồi, tỷ tỷ vốn dung mạo như vậy, có đẹp hay không?”
Chủ nhân tiệm gạo tức giận nói: "Nhanh nhanh nói vào việc chính đi.” Nam nhân hát hát cằm, ý bảo phụ nhân nói chuyện, hắn còn bận uống rượu ăn thịt.
Phụ nhân lấy ra một chiếc gương nhỏ, soi gương sửa sang lại tóc mai nơi thái dương, lười biếng nói: "Mễ lão ma, lần này chúng ta đến là để chia của với ngươi."
Lão nhân gắp một đũa đồ ăn ướp lạnh, nhai giòn tan trong miệng, nhíu mày nói: "Tang vật còn chưa tới tay, đã muốn chia của? Vợ chồng hai người các ngươi có phải đầu não bị lủng một hố hay không?
Phụ nhân hơi hơi hạ thấp gương, cười quyến rũ nói: "Ngươi thân cận cùng Lưu Ly Tiên Ông, quan hệ tâm đầu ý hợp, là lão bằng hữu hơn trăm năm, vợ chồng bọn ta đương nhiên hiểu rõ. Chỉ là thuyền lớn sắp chìm, Mễ lão ma, ngươi không thể cùng hắn chìm xuống nước mà chết chung chứ?
Lão nhân được gọi là Mễ lão ma dừng đũa lại,"Sao lại nói vậy?”
"Hay quá, không hổ là hàng thượng đẳng chào giá tám mươi đồng tuyết hoa tiền, chính là lá gan quá nhỏ, ta ra giá hai trăm đồng tuyết hoa tiền, cũng không dám giúp ta chế tạo một tám da mặt tương tự Hạ Tiểu Lương bảy tám phần." Sau khi phụ nhân buông gương, lại kéo xuống một tám da mặt, lộ ra dung nhan lão thái mặt đây tàn nhang.
Hán tử miệng đầy dầu mỡ, cười hì hì nói: "Đúng vậy đúng vậy, nếu có thể giống Hạ Tiểu Lương, hoặc là Tô Giá, giống bọn họ bảy tám phân, đừng nói là hai trăm tuyết hoa tiền, năm trăm, ta cũng nguyện ý bỏ ra. Vừa đến buổi tối, ôm Hạ tiên cô hoặc là Tô tiên tử lăn vào chăn, chậc chậc chậc, thật sự là ngày tháng thần tiên, lão tử có thể cả đêm không tắt đèn!"
Phụ nhân liếc hán tử trắng mắt, tiếp tục nói chính sự,"Một tiểu kiếm tiên Thần Cáo tông họ Phó cũng gia nhập đội ngũ Linh Tê phái nam hạ. Tuổi không lớn, nhưng bản lãnh còn lớn hơn trời, trên đường nam hạ, hai vị lão tổ Linh Tê phái đều cung phụng tiểu cô nương như Bò Tát."
Lão nhân cửa hàng buông chiếc đũa, sắc mặt nghiêm trọng,"Thật sao?”
Phụ nhân gật đầu nói: "Nếu không như thế, vợ chồng bọn ta cho dù muốn giải tán trước tiên, bỏ lại các ngươi, có thể được lợi gì? Chuyện hại người không lợi mình, bọn ta sẽ không làm, buôn bán mà làm như vậy, khẳng định không thể phát triển để trở thành cửa hiệu lâu đời."
Lão nhân hỏi một vấn đề mắu chốt,"Làm sao các ngươi biết có người Thần Cáo tông tham gia trong đó? Linh Tê phái có gián điệp các ngươi cài vào? Hơn nữa bối phận còn không tháp?"
Phụ nhân hỏi ngược lại: "Chuyện này rất kỳ quái sao?"
Lão nhân cười lạnh một tiếng, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Thì ra đã làm ăn được tới trên núi rồi, bội phục bội phục."
Hán tử ném xương chân gà xuống đất, tùy tiện xen mồm nói: "Làm được tới đỉnh núi đi, vậy mới lợi hại chứ? Chút chuyện lặt vặt bọn ta làm, tính cái rắm."
Phụ nhân nói gọn gàng dứt khoát: "Mễ lão ma, sự tình chính là như vậy đó, ngươi nói lời chắc chắn đi, nếu quyết tâm ràng buộc cùng Lưu Ly Tiên Ông, vợ chồng bọn ta không nói hai lời cơm nước xong sẽ ởi, Linh Tê phái đó cũng đủ bọn ta kiếm được một khoản lớn. Nếu ngươi nguyện ý một lòng cùng bọn ta, vậy thì tính toán cho thật kỹ, sau khi trừ khử Lưu Ly Tiên Ông, trước tiên mở ra trận pháp, thừa dịp loạn lạc đoạt lầy món pháp bảo đó bỏ chạy."
Lão nhân cao gây có chút do dự.
Hán tử lau miệng một cái,"Làm thịt Lưu Ly Tiên Ông, chẳng những đèn lưu ly của hắn thuộc về ngươi, toàn bộ gia sản trên người vị lão bằng hữu đó, ngươi có thể tìm được bao nhiêu đều tính là của ngươi, nhưng mà ấn chương kia phải về chúng ta." Mễ lão ma trầm ngâm một lát,"Chờ chút."
Hắn quay đầu nhìn phía đệ tử ít tuổi nhát,"Ném đồng tiền, tính một quẻ cát hung."
Thiếu niên mặt mày tuấn tú, môi hồng răng trắng, tươi cười sáng lạn, lầy ra một nắm đồng tiền, nắm chặt trong lòng bàn tay, ngồi ở trên đất, ngắng đầu hỏi: "Lão Ma, có lợi ích gì nào?"
Lão nhân lạnh nhạt nói: "Mỗi ngày buổi tối không cần mặc quân áo của những phụ nhân đó."
Hai đệ tử còn lại sắc mặt bình thường, nhìn nhau cười, thiếu niên hơi hơi đỏ mặt, yêu điệu ngập ngừng nói: "Cái này thì có lợi gì. Lão Mã người đổi cái khác được không?” Lão nhân nghĩ nghĩ,"Chia ngươi một phần lợi."
Thiếu niên tiếng nói âm nhu hỏi: "Được lợi rồi, đệ tử còn mạng để tiêu xài không?"
Mễ lão ma lạnh lùng liếc liếc mắt nhìn hai vị đệ tử nhập môn đã lâu, gật đầu với thiếu niên nói: "Có."
Thiếu niên tươi cười quyến rũ, cắn rách ngón tay, quệt quệt vết máu lên trên đồng tiền, cuối cùng rải một cái, nhìn chăm chú một lát, ngắng đầu ngạc nhiên lẫn vui mừng nói: “Đại cát!"
Mễ lão ma như trút được gánh nặng, nhìn phía vợ chồng hai người,"Ta để cho đệ tử trước tiên mở ra trận pháp, ba người bọn ta cùng nhau đối phó Lưu Ly Tiên Ông, tốc chiến tốc thắng, như thế nào?" Phụ nhân từ từ rời mắt khỏi gương mặt thiếu niên tú mỹ, tâm trạng rất tốt,"Có thể nha."
Hán tử đột nhiên xót xa hỏi: "Mễ lão ma, ngươi cùng Lưu Ly Tiên Ông trăm năm giao tình, thực sự nhẫn tâm hạ thủ được?"
Mễ lão ma gắp một đũa đồ ăn,"Cho ngươi một cây đèn lưu ly di vật tiên nhân, kêu ngươi làm thịt ngươi tức phụ, ngươi có làm hay không?”
Hán tử phẫn nộ.
Phụ nhân lại không thương tâm chút nào, lại lấy ra gương đồng nhìn trái nhìn phải,"Nếu như ta ở trong mắt tên không có lương tâm kia, có thể đáng giá một cây đèn lưu ly, đời này coi như sống không uồng rồi." Ngoài Thành Hoàng điện, cô gái nơm nớp lo sợ đứng ở cửa sau tòa đại điện đầu tiên, thậm chí không dám đứng nơi khoảng sân nhỏ giữa ở Tài Thần điện và Thái Tuế điện.
Bởi vì trong Thành Hoàng điện phía trước đang đánh đến long trời lỡ đát.
Thần tiên lão gia trong cảm nhận của nàng, đầu tiên là bị Thành Hoàng gia Trầm Ôn nhập ma một cước đạp lên trên lưng, sau đó nhìn thần tiên lão gia trẻ tuổi lại lợi hại, trong nháy mắt cứng rắn đứng thẳng thắt lưng, khiến cho Thành Hoàng gia lui về phía sau hai bước, sau đó tòa Kim Thành hoàng đại danh đỉnh đỉnh Thải Y quốc, bộc phát ra chiến lực kinh người, trong đại điện rộng mở bước nhanh như bay, đuổi theo kiếm tiên đeo hộp chạy loạn bốn phía.
Trong lúc đó hai mươi mốt quyền đánh ra vẫn là quyền cái kỳ quái đánh vỡ thuật pháp cấm chế, rõ ràng đã đánh cho Kim Thành hoàng đọa nhập ma đạo kia một thân kim phần hóa thành mảnh vụn phiêu tán nơi đại điện, tượng thần hoa văn xuất hiện vô số khe hở, chảy ra từng đợt từng đợt khói đen nhè nhẹ, nhưng mà Kim Thành hoàng hét lớn một tiếng, kết thành một dấu tay cổ quái cô gái không nhận ra, chẳng những kim phán toàn bộ một lần nữa hội tụ ở mặt ngoài tượng thần, đến ngay cả những khe hở khe nứt cũng nháy mắt khép lại phục hồi như cũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận