Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 746: Một Mớ Hỗn Loạn, Lại Gặp Quân Ti

Chương 746: Một Mớ Hỗn Loạn, Lại Gặp Quân TiChương 746: Một Mớ Hỗn Loạn, Lại Gặp Quân Ti
Chương 746: Một Mớ Hỗn
Loạn, Lại Gặp Quân Tử (2)
Lâm Cô Sơn danh tiếng giang hồ cực kém nheo mắt lại, ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Khẩu khí lớn quá đó."
Tô Lang thần sắc thản nhiên,"Lời nói thật lòng luôn khó nghe như vậy."
Lâm Cô Sơn nhéch miệng cười một tiếng, âm thanh lạnh lùng nói: "Mặc kệ như thế nào, hôm nay hai kẻ Tống Trần mới là đại địch của chúng ta, ta cùng với lâu chủ Mãi Độc lâu đợi tin lành! Nếu các ngươi tới chậm, ta không dám nói vị lâu chủ Mãi Độc lâu thù dai kia sẽ không trả thù Tô Lang ngươi, Lâm Cô Sơn này khẳng định sẽ đi tìm hoàng thất Tùng Khê quốc của ngươi để đòi công đạo."
Tô Lang đưa một bàn tay, ý bảo Lâm Cô Sơn đi trước.
Vị kiếm tôn này bắn nhanh đi xa.
Tô Lang cũng xoay người lược hướng quan lộ.
Chỉ là đi được nửa đường, Tô Lang chợt dừng thân hình lại, hắn nhìn thấy một cô gái thiên chân vô tà động lòng người, mặc váy màu vàng nhạt, toàn thân hạt bụi nhỏ bất nhiễm đứng ở ngay giữa đường.
Tô Lang chậm rãi đi về phía trước.
Cô gái lấy từ trong tay áo ra một phong mật tín, bên trên có phong nê (*) màu đỏ thắm, là người viết thư ngăn ngừa người truyền tin tự mình mở ra xem, cô gái cười tủm tỉm nói: "Tống Phượng Sơn muốn ta giao đưa cho ngươi, nói ngươi mở phong thư ra xem thì sẽ hiểu, tên đó còn nói nếu ngươi đồng ý, coi như nê mặt mũi của ta là được rồi, Tống Phượng Sơn hứa hẹn sau một giáp giang hồ hơn mười nước, Tô Lang ngươi sẽ dùng thân phận kiếm tiên, vững vàng chiếm cứ nửa giang sơn."
(*) Phong nê là dùng một miếng đất sét đặt dính lên chỗ nút thắt sợi dây gói món đồ, sau đó dùng án chương quan chức hoặc họ tên của người phong ấn đóng lên miếng đất sét đó, đợi miếng đất sét khô, nút thắt của sợi dây được niêm phong trong miếng đất sét.
Tô Lang cân nhắc một lát, từ tay áo lấy ra hai chiếc bao tay may bằng sợi tơ tuyết trắng, sau khi mang xong, ngoắc tay nói: "Ném lại đây." Cô gái chính là "Ma Ma" cổ tự, một trong Tứ Sát Sơ Thủy quốc, lần này rời khỏi Kiếm Thủy Sơn Trang, trừ việc giám sát Tống Vũ Thiêu, để phòng bát trắc ra, quan trọng hơn chính vẫn là phong mật tín này, tìm cơ hội tự tay giao tới tay Tô Lang, vị Thanh Trúc Kiếm Tiên hưởng dự giang hồ này, thật ra còn là hoàng thân quốc thích Tùng Khê quốc, chẳng qua huyết thống bát chính, từ lâu đã không có cơ hội kế thừa ngôi vị hoàng đề.
Tô Lang thật cần thận tháo phong nê ra, sau khi mở ra phong thư, nhanh chóng xem một lượt nội dung mật tín, khóe miệng cong lên, sau đó cổ tay run lên, chân động đến vỡ vụn mật tín, tháo bao tay ra thu lại vào trong tay áo, Tô Lang gật đầu nói: "Cô nương có thể đi về bên Tống Phượng Sơn báo cáo kết quả công việc, nếu Kiếm Thủy Sơn Trang có thành ý như vậy, Tô Lang ta cũng bánh ít đi, bánh quy lại, cô nương nói với Tống Phượng Sơn, sẽ nhanh chóng có một tin tức tốt không lớn không nhỏ, có liên quan đến lão Kiếm Thánh. Việc trong thư, ta hy vọng Tống Phượng Sơn nói được thì làm được.”
Cô gái đã xong việc lập tức nhẹ cả người, hai tay chống sau người, mười ngón đan xen, nở nụ cười duyên dáng,"Tống Phượng Sơn tuy không hiểu phong tình, nhưng làm việc thực sự rất ổn trọng, so với chúng ta những ma đầu đã sống trăm năm, mấy trăm năm còn lão luyện hơn. Cho nên Tô Lang ngươi có thể yên tâm, tương lai ngươi chính là giang hồ quân chủ trên bản đồ hơn mười nước, không tọa long ỷ mà hơn hẳn long ỷ." Tô Lang cười nói: "Vậy mượn cô nương cát ngôn.”
"Tô đại kiếm tiên về sau nếu khuyết thiếu người bên gối, chỉ cần thông báo một tiếng, ta được gọi sẽ đến ngay!" Cô gái nháy mắt với nam tử ngọc thụ lâm phong, phát ra một chuỗi tiếng cười chuông bạc, thân hình phiêu diêu tan rã, sau đó hóa thành một luồng khói nhẹ cuồn cuộn, đột ngột từ mặt đất bốc lên, rồi nhanh chóng trôi đi không thấy nơi không trung.
Tô Lang tiếp tục một mình đi về phía trước, chỉ là bắt đầu cân nhắc lợi hại.
Nên vì một ít lợi ích trước mắt, sớm kiếm được chút lợi bỏ vào túi cho an.
Hay là liên thủ cùng Tống Phượng Sơn, để cho hắn nâng mình lên địa vị cao thượng giang hồ quân vương kia?
Tô Lang đột nhiên cười không nổi, trong mật tín có một đề nghị, thật sự thú vị, Tống Phượng Sơn hứa hẹn giữa bọn họ, ước chừng mỗi mười năm sẽ có một hồi giang hồ tạo thế rộng lớn, hai người tiến hành một cuộc chiến đỉnh phong, đến lúc đó Tống Phượng Sơn hắn sẽ kế thừa danh hiệu Kiếm Thánh Kiếm Thủy Sơn Trang, lấy thân phận Kiếm Thánh, cùng độc chiếm kiếm tiên hàng đầu Tô Lang, tiến hành cái gọi là cuộc chiến sinh tử, nhưng thật ra là diễn trò cho giang hồ mà thôi. Thậm chí ở trong thư Tống Phượng Sơn đã chọn xong ba địa điểm giao thủ, lần đầu tiên là Tống Phượng Sơn hắn khiêu chiến Tô Lang, địa điểm được tuyển chọn ở đỉnh đại điện đại nội hoàng cung Tùng Khê quốc, Tô Lang đại thắng, lần thứ hai lựa chọn ở đỉnh thác nước Kiếm Thủy Sơn Trang, Tống Phượng Sơn thắng nhẹ một chiêu, lần thứ ba ước ở bãi tha ma Yên Chi quận Thải Y quốc, Tô Lang thắng.
Tô Lang cảm tháy rất thú vị.
Cho nên hắn quyết định sẽ hái lấy đầu của Kiếm Tôn Cổ Du quốc cùng lâu chủ Mãi Độc lâu làm lễ vật qua lại.
Tô Lang nhanh chóng nhìn thấy bóng người binh mã triều đình Sơ Thủy quốc, trong đầu vẫn là âm mưu trọn vẹn không chút sơ hở của Tống Phượng Sơn, lẫm bảm nói: "Giang hồ còn có thể chơi đùa như vậy sao?”
Cuối cùng vị kiếm tiên Tùng Khê quốc này không lập tức đi tới bên trong đại quân, mà là chợt chuyển hướng, một mình lược hướng núi rừng.
Vẫn là ba chơi hai, chẳng qua lần này ba sẽ là Tống Vũ Thiêu, Trần Bình An, thêm Tô Lang hắn.
Sẽ cùng nhau đối phó Lâm Cô Sơn cùng lâu chủ Mãi Độc lâu.
Sau khi Tô Lang tiến vào sơn đạo trong rừng, bắt đầu cố ý chậm lại bước chân, cười nói: "Giang hồ hiểm ác a."
Trong châu thành, trong một ngôi nhà yên lặng không bắt mắt, có khách quý kinh thành ngủ lại ở đây, tuy tòa nhà chưa nói tới hào hoa xa xỉ khí phái, nhưng mà bên trong tố khiết dị thường, đủ loại trang sức, tràn ngập khí tức thanh nhã thư hương môn đệ, hơn nữa tìm kiếm tính lặng trong hỗn nháo, hiển nhiên là đã tốn rất nhiều tâm tư.
Có một vị phụ nhân sống an nhàn sung sướng đứng ở trong viện, tuy tuổi tác không nhỏ, nhưng mà khéo chăm sóc, vẫn rất phong vận, nếu như không nhìn kỹ nếp nhăn nơi khóe mắt, coi như thiếu phụ tầm ba mươi tuổi mà thôi, lúc này nàng đang xoay người, đang cho cá trong một lu nước lớn ăn mồi, bên trong nuôi hơn mười con cá vàng thân thể linh lung, lại gieo trồng một cây thủy liên xanh biếc mướt mát, hai sắc vàng lục tôn nhau lên càng thêm thú VỊ.
Trừ vị phụ nhân kinh thành trạng thái khí đẹp đễ quý giá này, trong viện chỉ có một tỳ nữ bội đao cường tráng, không còn người nào khác. Nhưng mà đường phố hang lộng xung quanh tòa nhà cũng là dấu diễm huyền cơ, chẳng những có duệ sĩ hộ vệ trong quân, còn có mấy vị cao thủ võ đạo ẩn nấp ở bên trong phố phường, phủ đệ Thứ Sử một vài lão bộ khoái xốc vác mẫn cán đã sớm đến đây âm thầm giới nghiêm, bởi vậy có thể thấy được, vị khách đến từ kinh thành này tất nhiên rất có thân thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận