Kiếm Lai (Bản Dịch Thứ 2)

Chương 930: Trên Núi Dưới Núi (1)

Chương 930: Trên Núi Dưới Núi (1)Chương 930: Trên Núi Dưới Núi (1)
Chương 930: Trên Núi Dưới Núi (1)
Trần Bình An hỏi: "Về trận phong ba hôm nay, trước đó có phải ngươi đã tính quẻ, đã có đáp án từ sớm hay không?”
Lục Đài nâng tay lên, dừng một chút, sau đó vuốt vuốt sợi tóc nơi thái dương, sóng mắt lưu chuyển, động tác quyến rũ, cười nói: "Mỗi ngày ta đều tính, đây là việc học hằng ngày của đệ tử Âm dương gia. Bằng không lần này đã kêu ngươi chạy trốn từ lâu. Chỉ là những chuyện kiểu này, không thể nói với ngươi, nói sẽ mát linh." Trần Bình An nhìn Lục Đài từ trên xuống dưới"Lần sau không được viện dẫn lý lẽ này nữa."
Lục Đài bĩu môi, không cho là đúng, y nói: "Thuận thế mà làm, có gì không tốt, có tiện nghi không chiếm, thiên lôi đánh xuống."
Nói tới đây, Lục Đài lật cổ tay, trong lòng bàn tay biến ra một hốt ngọc màu xanh đậm,"Phương thốn vật của Mã Vạn Pháp, bảo bối của hắn đều ở bên trong. So với Đậu Tử Chi tập võ, Mã Vạn Pháp kiếm sống tương đương không tệ, một tu sĩ Long môn cảnh có thể có được phương thốn vật. Nhưng mà ngươi có biết điểm lợi hại nhất của người này nằm ở nơi nào hay không?”
Trần Bình An lắc đầu.
Lục Đài ha ha cười nói: "Mã Vạn Pháp là một người dưỡng tằm hiếm thấy, am hiểu kéo tơ lột kén, cho nên mới thèm nhỏ dãi với hai chúng ta đến mức lôi kéo một đám người đến bao vây tiễu trừ, bởi vì Mã Vạn Pháp dám chắc chắn sau khi chúng ta chết rồi, sẽ cướp lấy phương thốn vật của chúng ta. Nhắm chừng Mã Vạn Pháp ngay từ đầu cũng không nghĩ tới hai ta là hai 'Kiếm tiên', hai thanh phi kiếm bản mạng của ta thì không cần suy nghĩ nhiều, về phần hai thanh của ngươi, khó mà nói được, một khi bị người ta đoạt đi hồ lô dưỡng kiếm..."
Trần Bình An im lặng không lên tiếng.
Đối với vật bản mạng và luyện hóa nhập hư pháp bảo linh khí, ở Đảo Huyền sơn, bởi vì có pháp bào Kim Lễ cùng luyện hóa Phược yêu tác, Trần Bình An đại khái có chút hiểu biết, vật bản mạng, tựa như phi kiếm bản mạng của kiếm tu, người chết rồi sẽ không còn nữa, thần tiên cũng khó lưu lại.
Nhưng vật luyện hóa tầm thường, tuy bí mật giấu kín ở khí phủ khiếu huyệt. nhưng mà sau khi chết có khả năng nhất định, sẽ tự do di chuyển ở bên trong thần hồn, cũng không tiêu tán quá nhanh.
Nếu là phẩm tướng cực cao, cho dù hồn phách chỗ ký thân đã bay ra, thậm chí sẽ có khả năng "nhảy ra", trở về nhân gian. Trên đời nhiều bí cảnh động thiên phúc địa sau khi vỡ vụn, phủ đệ tiên gia sau khi bị phá xoá bỏ lệnh cám chế, rất nhiều binh giải, thi giải xung quanh di thể tiên nhân, thường xuyên sẽ có thượng phẩm pháp bảo lưu lại nhân gian, chính là đạo lý này.
Đối với Luyện khí sĩ mà nói, vật bản mạng nhất định cực kỳ ít, mà vật luyện hóa, số lượng hơi nhiều, nhưng cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Dù sao linh khí pháp bảo phẩm tướng càng cao càng khó luyện hóa, tiêu hao thiên tài địa bảo và thời gian tinh lực đủ để cho tuyệt đại bộ phân tu sĩ dưới Địa tiên biết khó mà lui.
Mà giống thanh kiếm tiên của Trung Thổ Long Hỗ sơn Thiên sư phủ kia, cho dù người cầm kiếm là đại thiên sư đạo pháp thông thiên cũng không thể luyện hóa thành vật bản mạng.
Thanh kiếm của Đạo Lão Nhị cũng là như thế. Chín châu nhiều kiếm tiên, tất nhiên sẽ có nhiều tiên kiếm, nhưng mà tiên kiếm chân chính về mặt ý nghĩa, cho dù cộng thêm vài toà thiên hạ vào với nhau, thật ra cũng chỉ có bốn thanh.
Chỉ có bốn thanh.
Đã vạn năm không thay đổi.
Cho nên Phong Tuyết miếu Nguyễn Cung, mới có thể thề rằng phải đúc ra một cây tiên kiếm mới tinh vô tiền khoáng hậu.
Nếu là người thời nay khắp nơi không bằng cổ nhân, điều này không thú vị lắm.
Về phần Binh gia đại tu, sở dĩ nổi danh là kho vũ khí biết đi, nằm ở chỗ có thể luyện hóa càng nhiều pháp bảo bàng thân.
Thử suy nghĩ một chút, binh tu dùng bí thuật thần thông tương tự như ba đầu sáu tay, cầm trong tay từng món từng món thần binh, áo giáp là một chiếc Thần Nhân Thừa Lộ Giáp thượng phẩm, hơn nữa bản thân thể phách mạnh mẽ, ai dám đối địch với ngươi?
Binh tu nổi danh là đánh không chết, càng nổi danh trong việc có thể dễ dàng đánh chết người khác hơn.
Lục Đài tâm trạng tốt vô cùng, giải thích tỉ mỉ cho Trần Bình An như thế nào là người dưỡng tằm,"Phương thốn vật tương đối đặc thù, không giống với vật bản mạng và vật luyện hóa, bởi vì khác với pháp khí, phi kiếm, nó tương tự như một tòa tiểu động thiên, không thể bị lập tức tiêu hủy. Hơn nữa Phương thốn vật rất khó luyện chế thành vật bản mạng, cho nên như thế nào lầy được Phương thốn vật từ trên người Luyện khí sĩ, trở thành một môn đại học ván, một khi thực hiện được, thì phải là một vụ mua bán món lãi kếch sù ba năm không khai trương, khai trương ăn ba năm, trên núi chuyên môn có một loại người, được xưng là người dưỡng tằm. đều có thủ đoan bí pháp gia truyền hoặc là sư môn truyền thừa, có thể từ bên trong thần hồn Luyện khí sĩ tróc ra được Phương thốn vật."
Lục Đài chậc chậc nói: "Nếu như Mã Vạn Pháp giết chết chúng ta, vậy hắn sẽ phát đại tà, hồ lô dưỡng kiếm của ngươi cộng thêm Phương thốn vật của ta, nói không chừng hắn chỉ cần lấy tiền ra đập, sẽ có thể đập ra một lục địa thần tiên.”
Lục Đài đột nhiên nheo' lại mắt, cười hỏi: "Ngươi không hỏi thử, rốt cuộc ta đã giết tu sĩ Long Môn cảnh kia như thế nào?"
Trần Bình An lui về phía sau một bước, trong hồ lô dưỡng kiếm bắn ra Mùng Một và Mười Lăm, một trái một phải bảo hộ ở bên cạnh Trần Bình An.
Lục Đài tò mò hỏi: "Làm sao ngươi thấy được?"
Trần Bình An mặt không chút thay đổi, chỉ chỉ cánh tay.
Cũng không phải cánh tay có quấn sợi dây năm màu của Lục Đài.
Hơn nữa tuy Lục Đài trước mắt này cố ý làm ra một ít tư thái của nữ tử, nhưng Trần Bình An luôn cảm thấy không tự nhiên như trước kia.
Cộng thêm Lục Đài cố ý giải thích thân phận người dưỡng tằm của Mã Vạn Pháp, có vài chỗ giấu đầu lòi đuôi.
Nhưng lúc trước Trần Bình An có hỏi chuyện xem bói, Lục Đài trả lời cũng không sơ hở, đây mới là chỗ kỳ quái, chẳng lẽ Mã Vạn Pháp cũng là tu sĩ tà đạo, chẳng những am hiểu thủ thuật che mắt, hơn nữa tỉnh thông chuyện giam giữ hồn phách?
Lục Đài đầu tiên là thần sắc âm lãnh, sau đó nín cười, cuối cùng rốt cuộc không nhịn được ôm bụng cười to, đưa ngón tay ra chỉ chỉ Trần Bình An,"Đổi thành người khác, ta cố ý giở trò như vậy, lại thu hồi Ngũ sắc tác, rồi làm bộ thần thái không được tự nhiên, còn muốn lặng lẽ toát ra một chút sát khí, chính là đá lông nheo cho người mù xem, nhưng mà đối phó Trần Bình An ngươi, vừa khớp, được rồi được rồi, thương thế ngươi bị Đậu Tử Chi đâm một kiếm nơi ngực, mau chóng nhổ máu tụ ra ngoài, bằng không sẽ có di chứng.”
Lục Đài thấy Trần Bình An vẫn hoàn toàn không tin, thiếu chút nữa cười ra nước mắt, nhẹ giọng nói: “Châm Tiêm Mạch Mang, đi ra."
Một thanh phi kiếm thật lớn đứng lơ lửng nơi không trung, còn có một tia ánh sáng màu vàng kim "Mạch tuệ tiêm mang.
Trần Bình An như trút được gánh nặng, sau khi xác nhận thân phận của Lục Đài, lúc này mới vội vàng quay đầu, phun ra đất một búng nước máu, trợn mắt hung hăng nói: "Lục Đài!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận